Tuyệt Thế Cường Long

Chương 2093

trước
tiếp

Chương 2093

Trong lúc nói chuyện, hắn ta gật đầu với Chu Quang Vinh và nói: “Đánh chết cái tên ngốc này cho tôi!”

Chu Quang Vinh giơ tay ra chỉ vào Tề Đẳng Nhàn, nhưng còn chưa kịp hạ lệnh thì ở trên tầng đã vang lên một loạt tiếng súng.

Đám người ở trong đại sảnh đều bỗng chốc sợ đến run người, bọn họ còn tưởng rằng một giây sau Tề Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ biến thành cái than tổ ong…

Kết quả, sau khi tập trung nhìn lại, bọn họ phát hiện Tề Đẳng Nhàn vẫn còn đang đứng đó một cách ung dung, mặc dù mấy khẩu AK ở trên tầng đã bóp cò nhưng đều bắn vào người ở bên cạnh.

ở trên tầng có hai tốp người, một tốp là lực lượng vũ trang tư nhân của tập đoàn n Đặc, một tốp là đám lính của Đồ Phu.

Chính vào lúc nãy, đám thuộc hạ của Đồ Phu đã lần lượt giương họng súng về phía lực lượng vũ trang tư nhân của tập đoàn n Đặc, mỗi phát súng hạ gục một người, tạo nên một cuộc tàn sát…

Chu Quang Vinh ngẩn người một lúc rồi nói với giọng kinh ngạc: “Xion, con mẹ nó cậu đang làm trò gì thế hả?!”

Sắc mặt của Tạ Thiên Tiều cũng ngay lập tức trở nên tái mét, không dám tin rằng đến lúc quan trọng lại xảy ra biến cố này.

Cái đầu mập mạp của Đồ Phu thò ra khỏi tầng hai, anh ta vẫy tay với Chu Quang Vinh ở dưới tầng và cười nói: “Chu tổng, chào anh, cậu Tạ ở bên cạnh anh làm màu quá, tôi không nhìn nổi nữa nên chuẩn bị giở quẻ này.”

“???”

Nghe thấy câu này, mọi người đều bỗng chốc sững sờ, con mẹ nó đây là logic gì vậy?

Sắc mặt Chu Quang Vinh bỗng trở nên căng thẳng, anh ta nói: “Xion, cậu có biết mình đang làm gì không? Cậu làm như thế chính là đang tự đào hố chôn mình đó! Cậu dám phản bội Tạ gia, cậu cảm thấy sau này mình còn có thể sống một cuộc sống yên bình hay sao?”

Đồ Phu ngáp một cái và nói: “Con mẹ nó, từ khi sinh ra tới nay, tôi chưa từng trải qua cuộc sống yên bình được ngày nào đâu, ngày nào tôi cũng bị tiếng súng đánh thức đó! Anh cảm thấy việc dùng thứ này để dọa tôi có ích lợi gì sao?”

Chu Quang Vinh tức đến run rẩy toàn thân, trước đây anh ta đã bàn bạc xong với Đồ Phu về chuyện hợp tác rồi mà, vả lại, Tạ gia cũng có thể lấy ra thứ lợi ích khiến cho Đồ Phu vô cùng rung động.

Anh ta cảm thấy chuyện này chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!

Thế nhưng Đồ Phu lại giở quẻ vào thời khắc quan trọng này à?!

“Chẳng phải ban nãy tôi đã nhắc nhở các người về việc đừng có cho rằng bản thân mình thực sự kiểm soát đại cục và nắm chắc phần thắng hay sao.” Tề Đẳng Nhàn nhìn Chu Quang Vinh và Tạ Thiên Tiều với ánh mắt lạnh lùng.

Đan Liệt và u Mặc ở phía sau Đồ Phu cũng đồng thời biến đổi sắc mặt, chuyện này xảy ra quá đột ngột, vốn tưởng rằng Đồ Phu sẽ là quân bạn, kết quả anh ta lại trong chốc lát đã biến thành quân địch rồi?!

Thế thì còn đánh đấm gì nữa?

Chu Quang Vinh hừ lên một tiếng rồi bỗng nhiên ra tay, cơ thể mập mạp linh hoạt đến mức kỳ cục, lắc mình một cái đã đến được phía trước Tạ Thiên Tiều và giơ tay ra bắt lấy cổ Trần Ngư!

Tốc độ này khiến cho Trần Ngư hoàn toàn không kịp phản ứng lại, thậm chí còn chưa cả kịp chớp mắt.

Nhưng cô ấy cũng không cần lo lắng, bởi vì bên cạnh cô ấy còn một người lợi hại hơn nữa đang đứng đó!

Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn cũng theo đó thò ra từ phía sau vai Trần Ngư và trực tiếp bắt lấy bàn tay của Chu Quang Vinh ở trong không trung, hai người ngay lập tức đấm vào nhau, sóng không khí được tạo ra đập thẳng vào mặt Trần Ngư, khiến cho cô ấy không tự chủ được mà lùi về phía sau, nước mắt cũng ngay lập tức chảy ra.

Chu Quang Vinh biết rất rõ rằng bản thân mình nhất định phải nhanh chóng bắt được Trần Ngư, nếu không thì sẽ không thể kiểm soát được tình hình nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.