Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1356

trước
tiếp

Chương 1356: KẾT THÚC (96)

Trang Hạo Nhiên nhất định muốn xin nghỉ!

Tưởng Thiên Lỗi chết sống không chịu để cho anh xin nghỉ lâu như vậy, nhưng Diệp Mạn Nghi cũng nói muốn anh nhường cho em trai một chút, lần đầu tiên trong đời anh oán trách mẹ sinh một tên rối rắm như vậy, cuối cùng Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cùng thảo luận một chút, trước hết phê chuẩn cho Trang Hạo Nhiên “Nghỉ sinh” ba tháng, chờ sau khi Đường Khả Hinh qua thời gian mang thai an toàn sẽ đưa ra quyết định khác, hơn nữa ra lệnh cho Tưởng Thiên Lỗi tạm thời tiếp quản sự vụ của hai tập đoàn Hoàn Á cùng Á Châu, mặc dù Hoàn Á có bốn vị phó tổng phụ giúp, nhưng công việc ập tới giống như dời núi lấp biển, nện đến đầu óc anh choáng váng, lúc trước còn có giấc ngủ, hiện tại gần như xử lý sự vụ 24/24 giờ, thỉnh thoảng ra vào khách sạn Á Châu, còn phải đối phó tin tức về Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh, sáng sớm hôm đó, nghe nói một đám lớn phóng viên đang chặn ở đại sảnh khách sạn Á Châu, anh lập tức đi đường vòng —

Có một cô gái xinh xắn, tay cầm cameras, thấy Tưởng Thiên Lỗi đi tới, lập tức muốn chạy lên, giống như rất quen nhau gọi: “Tổng Giám đốc Tưởng!! Tổng Giám đốc Tưởng —- ngài đã nói đồng ý tiếp nhận phỏng vấn của tôi, tại sao lại quên rồi?”

Tưởng Thiên Lỗi nghe giọng nói này, chậm rãi dừng bước, xoay người nhìn rất nhiều vệ sĩ ngăn một đám lớn phóng viên, trong đó có cô gái mặc váy ngắn màu trắng kết hợp áo ghi lê kiểu pháp, anh nhất thời không nhớ ra, hỏi: “Người này là ai? Rất quen mặt—”

Phốc! Đông Anh đứng ở một bên, không nhịn được phì, cười mỉm cười nói: “Tổng Giám đốc, ngài thật sự là quý nhân bận chuyện, cô ấy chính là nữ phóng viên leo tường muốn phỏng vấn ngài, ngài rõ ràng đồng ý với người ta, qua ít ngày tiếp nhận phỏng vấn tạp chí tài chính của cô, nhưng bởi vì chuyện kết hôn của Tổng Giám đốc Trang, ngài đã chậm trễ, bây giờ người ta không phải tới tìm ngài sao.”

Lúc này Tưởng Thiên Lỗi mới nhớ ra, lập tức xoay người nhìn cô gái trước mặt, nhớ tới chuyện xảy ra ở vườn nho đêm hôm đó, vừa nghĩ vừa chậm rãi xoay người tiếp tục đi vòng ra phía sau vườn hoa, nói: “Cô sắp xếp thời gian, tôi nhận phỏng vấn của cô ấy.”

“Vâng!” Đông Anh lập tức mỉm cười gật đầu.

Tưởng Thiên Lỗi nói xong, mới xoay người đi tới phía trước, nhưng đi không được mấy bước lại quay đầu nhìn Đông Anh hết sức nghiêm túc căn dặn: “Tôi cho cô biết!! Trong thời gian này, những người không có phận sự tôi nhất định không gặp, nhất là Tổng Giám đốc Trang! Tôi không muốn nhìn thấy chú ấy ở trong phạm vi tám cây số!”

Phốc! Đám thư ký cùng nhau cúi đầu bật cười, Đông Anh cũng mỉm cười gật đầu.

Biệt thự nhà họ Trang!

Tin tức mợ trẻ nhà họ Trang mang thai vẫn bị tiết lộ một chút tiếng gió, có một số bạn bè qua lại gần gũi hơn vừa gửi đến từng phần quà tinh tế, ngay cả Vitas nghe tin tức Khả Hinh mang thai cũng vui sướng đến không thốt nên lời, bởi vì mình không có con cái, nên mang ba trang viên siêu cấp của mình ở Pháp toàn bộ làm quà tặng cho hai bảo bối, hơn nữa tương lai còn chờ sau khi bọn chúng được đặt tên, ngay cả Bác Dịch ở vườn nho nơi xa nghe nói tin vui Đường Khả Hinh mang thai cũng lập tức sai người đưa tới vài bình cơm rượu được ủ từ “Gạo Thanh Tuyền” đặc biệt của thôn trang bọn họ, nghe nói cơm rượu (rượu ngọt) này xem như sản phẩm thần thánh làm đẹp, có lợi chữa trị sau khi sinh và khôi phục vóc dáng, mà quà tặng của đám người Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần đều không thể nói trước, mặc dù Đường Chí Long nói chuyện con gái mang thai nên đối đãi bình thường, nhưng Ân Nguyệt Dung không đồng ý, đây có thể tương đương với chuyện lớn của đất nước”.

Hai ngày này Đường Khả Hinh vẫn luôn ở bệnh viện, làm xong kiểm tra toàn diện, mà bà cụ Chu cũng bởi vì hợp ý với Khả Hinh, cũng bởi vì Tô Linh nhờ vả liền quyết định đi theo cô đến hết thời gian mang thai, mà cả người Ân Nguyệt Dung giống như tiêm máu gà, hôm nay con dâu sắp về nhà, bà đã tốn hai ngày mời tới cả người “giới giải trí”, dùng tốc độ của một tên lửa sửa sang lại hai phòng trẻ con cực lớn, bà còn nghe nói tiểu thư Hi Văn con gái của Tổng Giám đốc Hàn-Tập đoàn Hàn thị có giường thủy tinh số lượng hạn chế trên toàn thế giới, nghe nói rằng dùng ngàn vàng cũng không mua được, vẫn phải đặt trước, nhưng muốn cũng không được, bà thật sự buồn phiền thật lâu, nhưng cũng không có thời gian kịp buồn phiền, đã ở dưới lầu trên lầu, thật hưng phấn hỏi dì Lý, bác Phúc có tới chưa, huyết yến Hoàng gia chưng xong chưa, sau đó hỏi đã thu dọn tất cả hoa tươi ở phòng ngủ chính xong chưa? Tránh cho “Người mẹ” dị ứng phấn hoa, bị thương thân thể, tổn thương đứa bé thì sao—

Dì Lý không ngừng cười vui vẻ nói toàn bộ đều chuẩn bị xong.

Ân Nguyệt Dung đứng ở giữa phòng khách, theo lời căn dặn của bà cụ Chu, nhìn khắp nơi xung quanh có còn vật kiêng kỵ gì hay không, sau khi nhìn khắp nơi xung quanh một lần, mới căng thẳng nhìn ra bên ngoài biệt thự, hỏi mợ trẻ về nhà chưa? Người giúp việc nở nụ cười đi tới nói: “Đã về tới, đang đi vào vườn hoa phía trước!”

Ân Nguyệt Dung nghe xong lập tức nở nụ cười nói: “Thật tốt quá, con dâu của tôi cùng hai cháu trai của tôi rốt cuộc đã về!”

Nói xong, một đoàn xe cuồn cuộn lên núi!

Bà cụ Chu cùng với Đường Khả Hinh ra viện trước, sau đó đám người Diệp Mạn Nghi cùng Lý Tú Lan cũng dẫn đám giúp việc nở nụ cười cùng đi theo, người nhà họ Trang nghe nói mợ trẻ trở về, rối rít cười sung sướng nhanh chóng xuống lầu, mang thai là chuyện vui to lớn, chỉ có ba người Thơ Ngữ và Tiên Nhi cùng Lạp Lạp, ngày hôm qua bị Diệp Mạn Nghi mắng nặng lời một trận, đều có vẻ áy náy và lo lắng chậm rãi xuống lầu, tâm thần hơi thấp thỏm đi ra ngoài nghênh đón—

Một chiếc Rolls-Royce màu đen được đoàn xe vệ sĩ bảo vệ dừng lại ở trước biệt thự nhà họ Trang, Diệp Mạn Nghi cùng Lý Tú Lan nở nụ cười xuống xe trước, chào Ân Nguyệt Dung mới chậm rãi xoay người nhìn về phía chiếc Rolls-Royce màu xanh bạc có giá 1.3 tỷ tệ lóe ra ánh sáng chí tôn, chậm rãi dọc theo đường lớn đá xanh quanh co sân cỏ, khí thế mà cẩn thận lái tới, thiên sứ nhỏ bạch kim trước đầu xe màu xanh bạc, phản chiếu ánh sáng mặt trời hết sức ấm áp.

Rất nhiều vệ sĩ, bao gồm Điệp Y cùng đôi song sinh Tô Điềm Thần phái tới, rối rít căng thẳng lái theo chiếc xe phía trước, tài xế lái chiếc Rolls-Royce cũng hết sức áp lực, thỉnh thoảng trải qua một đoạn đường quanh co, xe chỉ hơi run lên một chút—

Đường Khả Hinh mặc váy liền áo cổ lá sen màu xanh dương nhạt, tết mái tóc buông xõa kiểu Hàn, ngồi ở sau xe, theo thân xe hơi run, cô cũng theo bản năng lập tức vuốt nhẹ bụng, Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên cạnh vợ, cảm thấy cô hơi lắc lư một chút, khuôn mặt anh lập tức lộ ra căng thẳng, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng run rẩy, gấp gáp hỏi: “Thế nào? Đứa bé đá em hả?”

Đường Khả Hinh hơi mỉm cười, nhìn chồng lắc đầu một cái nói: “Không có—”

“Vậy sao thân thể em hơi lắc lư?” Trang Hạo Nhiên lại căng thẳng vươn tay khẽ vuốt bụng Đường Khả Hinh, lập tức ngẩng đầu lên nhìn đường lớn đá xanh trơn nhẵn giống như “Sân trượt băng” ở phía trước, gấp gáp nói: “Không được! Con đường này quá xóc nảy!! Hôm nào tìm người tới sửa chữa một chút!!”

Phốc! Tịnh Kỳ ngồi ở ghế kế bên tài xế, không nhịn được che miệng cười một phen, nghe nói Ân Nguyệt Dung cùng Trang Hạo Nhiên vì sợ Đường Khả Hinh về đến nhà lại bị lạc đường, tại mỗi nơi đặt bảng chỉ đường, sợ cô sơ ý một chút cũng giống như mẹ chồng, ngã vào trong hồ nhân tạo chưa được sửa chữa ở phía sau.

Đường Khả Hinh không nói nên lời quay mặt sang nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Không có khoa trương như vậy đâu— Chỉ xóc nảy một chút.”

Tài xế Rolls-Royce này lái xe mấy chục năm cũng chưa từng căng thẳng như vậy, hoảng sợ đến trán chảy mồ hôi, nghe nói hai đứa bé trong bụng vợ của Tổng Giám đốc có quyền thừa kế gần 100 tỷ, ngay cả lựa chọn người đỡ đầu cũng phải trải qua lựa chọn nghiêm khắc nhất!! Nếu chẳng may có gì ngoài ý muốn, mình có 100 cái mạng không biết có đủ bồi thường hay không!

“Tài xế Hoàng, lái chậm một chút—” Trang Hạo Nhiên vẫn nói khách sáo, để cho ông lái chậm một chút.

Tài xế Hoàng vẻ mặt muốn khóc, hai tay nắm vô lăng, nhìn vào đồng hồ kim loại trước mặt, biểu hiện vận tốc hai mươi km/h còn muốn lái chậm một chút, không bằng đi bộ thôi—

Phốc! Tịnh Kỳ ngồi ở bên cạnh, đã cười đau bụng!!

Đường Khả Hinh cũng cảm thấy không chịu nổi, xoay người nhìn vẻ mặt căng thẳng của Trang Hạo Nhiên, mỉm cười nói: “Anh đừng quá lo lắng mà— Không có chuyện gì— Lái nhanh một chút, ba mẹ đều đang chờ chúng ta đấy.”

Trang Hạo Nhiên nhìn chiếc xe đã chậm rãi chạy đến cửa biệt thự, mới đồng ý, nói: “Được, lái nhanh một chút đi, lái 30 km/h là được—”

Tài xế Hoàng nghe nói như vậy, liền đạp nhẹ chân ga, cho xe thuận lợi chạy tới phía trước —

Thời gian giống như qua thật lâu thật lâu, chiếc Rolls-Royce màu xanh bạc rốt cuộc rì rì chạy tới trước biệt thự nhà họ Trang, lúc này đám người Ân Nguyệt Dung cùng Diệp Mạn Nghi đã nở nụ cười đứng chờ ở một bên, mà đám người Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, Đường Chí Long ngồi ở bên trong nhà, rối rít cười nói sau khi sinh hai đứa cháu trai này trong nhà sẽ náo nhiệt, để cho Thiên Lỗi cùng Ngải Lâm nổ lực hơn!

Trang Ngải Lâm mặc váy dây dài màu trắng, tóc dài xõa đến eo, tựa vào trên ghế sa lon, vẻ mặt lộ ra khinh thường nói: “Mọi người tán gẫu của mọi người là được! Loại chuyện sinh con như vậy nhất định phải giao cho đàn ông! Níu lấy phụ nữ bọn con làm gì?”

Tưởng Vĩ Quốc thấy dáng vẻ Trang Ngải Lâm không biết nói chuyện, tức giận nhìn cô một cái, Trang Tĩnh Vũ nhìn con gái yêu cũng không nhịn được bật cười một trận.

Dì Lý nghe Trang Ngải Lâm nói bị nhạt miệng, biết cô mới vừa trải qua chuyện, liền nấu cho cô một chút đồ ngọt, đưa đến trước mặt cô.

Trang Ngải Lâm không để ý bất cứ ai, sau khi khách sáo hỏi tất cả người lớn có muốn dùng đồ ngọt hay không, liền bưng chén ngọc múc một chút cơm rượu nếm thử một chút, lập tức cảm giác mùi vị kỷ tử của cơm rượu này hết sức thơm nồng, mang theo một chút hương vị khó có thể tưởng tượng được, nhất là hạt gạo trong cơm rượu này vừa mềm vừa ngọt— Cô hơi lộ ra kinh ngạc nhìn dì Lý nói: “Mẹ Lý, cơm rượu này không tệ đấy, món tráng miệng này là đầu bếp nấu?”

Dì Lý có thâm ý nhìn Trang Ngải Lâm, nở nụ cười nói: “Đầu bếp kia cũng nấu không ra mùi vị như vậy, đây chính là Bác Dịch tiên sinh sai người đưa tới, nghe nói đây là do cậu ấy ủ.”

Trang Ngải Lâm nghe nói như vậy, sắc mặt khẽ thu lại, cầm chén cơm rượu, nhìn nước cơm rượu trong veo vẫn luôn tỏa ra hơi nóng, cô không lên tiếng, tiếp tục ăn cơm rượu, một lúc lâu mới nói: “Dì lại không nói sớm, nếu biết anh ấy đưa tới con sẽ không ăn!”

Trang Tĩnh Vũ cố ý nhìn dáng vẻ con gái, cười khẽ không nói lời nào.

“Anh cũng không trông nom nó một chút, phách lối như vậy, tương lai còn muốn gả ra ngoài sao?” Tưởng Vĩ Quốc không nói nên lời, nhìn Trang Tĩnh Vũ nói.

Trang Tĩnh Vũ bật cười, đau lòng nhìn con gái cưng một cái, mới có thâm ý nói: “Chuyện của người tuổi trẻ, chúng ta không lo được, mẹ của nó cũng trông nom như vậy, còn không phải làm mai không được!? Lúc ấy Hạo Nhiên cùng Khả Hinh ở bên nhau, cho dù tôi ra tay ngăn cản, sức lực của nó như tên lửa, có thể kéo lại được sao!? Tất cả đều dựa vào chính mình mà thôi.”

Đường Chí Long nghe nói như vậy, nhớ lại lúc ban đầu, cũng chỉ nở nụ cười bất đắc dĩ.

“Ông bà chủ cùng thông gia—” Lúc này, dì Lý nhanh chóng đi vào phòng khách, cười nói cùng mọi người: “Mợ trẻ cùng cậu chủ đã về rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.