Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1350

trước
tiếp

Chương 1350: KẾT THÚC (90)

Phòng ngủ.

Hai cây nến đỏ thẫm trên bàn tròn kiểu châu âu đang chậm rãi thiêu đốt ánh lửa ấm áp lãng mạn, trong đĩa ngọc “Sợi tơ hồng” quấn quanh bị phản chiếu càng rõ ràng nhiệt liệt hơn, bên cạnh chỗ chén ngọc đựng bánh trôi bột nhân sâm, hạt sen bách hợp, mùi thơm ngọt ngào nhộn nhạo, dì Lý dẫn người giúp việc của nhà họ Trang đi tới, chuẩn bị giờ giấc xong, lặng lẽ cầm hai cái chén ngọc điêu khắc thành hình nửa hồ lô, thật cẩn thận đặt xuống ở bên cạnh hai cây nến —

Trong phòng tắm, Trang Hạo Nhiên đang tắm ở bên trong, tiếng nước chảy rào rào cũng nghe quyến rũ hấp dẫn như vậy, vẻ mặt Đường Khả Hinh lộ ra chút ngượng ngùng, ngồi ở trên giường đỏ thẫm, cổ tay phải đã quấn nhẹ dây trái tim hồng ông tơ bà nguyệt, nhìn dì Lý cùng người giúp việc thật cẩn thận bày vài phần điểm tâm, nhớ tới Thơ Ngữ đại diện cho người nhà mẹ đẻ ra về, nhắc nhở mình, tương lai mình sẽ là Trang phu nhân—-

Cô cúi mặt, cười có chút ngượng ngùng ngọt ngào.

Dì Lý thật cẩn thận chỉ dẫn người giúp việc mang từng phần bánh ngọt như ý tinh xảo cùng với hoa quả như ý, bày biện ở từng vị trí của phòng ngủ, hơn nữa ngay cả đầu tủ bên cạnh giường đỏ thẫm thật lớn, cũng bày hai đĩa hạt sen rang tỏa hương thơm, sau khi người giúp việc trẻ nhẹ nhàng đặt đĩa ngọc xong, lại nghiêng mặt liếc Đường Khả Hinh một cái, cười ngọt ngào —

Đường Khả Hinh ngồi ở trên gường, cũng hơi nghiêng mặt nhìn người giúp việc này một cái.

“Cậu chủ tắm hơi lâu một chút, mợ chờ một chút—” Người giúp việc trẻ mười chín tuổi, tốt bụng dịu dàng nhắc nhở Đường Khả Hinh, lại tiếp tục đặt bánh trái, sau đó bưng mấy mâm hoa bách hợp đi vào đặt ở trong phòng khách cùng phòng ngủ, kéo nhẹ bức màng mạ vàng, hơi che kín nửa bên phòng ngủ—

Đường Khả Hinh ngồi ở trên giường suy nghĩ về lời nói của người giúp việc, cảm thấy Trang Hạo Nhiên quả thật tắm rất lâu, cô cũng thật sự có chút đói bụng, liền nắm lên một hạt sen rang khô bỏ vào trong miệng nhai nhẹ, nhất thời cảm thấy có chút ăn ngon, lại cầm một hạt sen bỏ vào trong miệng nhai—

“Mợ trẻ—” dì Lý lập tức quay người lại nhìn Đường Khả Hinh ở bên trong nói: “Đặt hạt sen rang khô xuống cạnh giường, cô tuyệt đối không nên ăn đâu, đây là hoa quả ngụ ý điềm lành, sớm sinh quý tử.”

“Khụ khụ khụ—” Đường Khả Hinh khẽ ho khan, giống như có chút bị sặc, lập tức vươn tay vỗ nhẹ nơi ngực.

Phốc! Mấy người giúp việc cùng nhau không nhịn được bật cười.

Cửa “Cạch” một tiếng mở ra.

Đường Khả Hinh lập tức hơi căng thẳng nghiêng mặt nhìn tới trước—

Trang Hạo Nhiên tắm xong, mặc T-shirt trắng tay ngắn cùng quần tây trắng, tóc thổi hơi khô, lại rất quyến rũ rũ xuống, mặt nở nụ cười hấp dẫn, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng nóng bỏng nhìn Đường Khả Hinh đang dịu dàng ngồi ở trên giường đỏ thẫm, thật ra lúc nảy mình chưa tiễn khách quý xong cũng đã không kịp chờ đợi đi lên lầu, thấy vợ mới vừa tắm rửa thay quần áo xong, người mặc váy ngủ trắng tinh như cánh hoa anh đào, hết sức quyến rũ mê người nửa nằm ở trên giường, đó thật là hình ảnh làm người ta kích động sôi trào, chỉ cần nghĩ đến tối nay hai người cuối cùng có thể thổ lộ trọn vẹn nổi lòng của nhau, thâm tình lẫn nhau, anh cũng không khỏi cũng có chút căng thẳng sôi trào—

Đường Khả Hinh cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của Trang Hạo Nhiên, không nhịn được chậm rãi ngẩng đầu lên, dịu dàng nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên im lặng cười cười với Đường Khả Hinh, liền một mình cất bước đi về phía phòng khách, nhìn dì Lý cũng đã chuẩn bị xong bánh ngọt “Lễ thành hôn”, bên cạnh rất nhiều hoa hồng cùng hoa bách hợp nở rộ, bầu không khí có chút lãng mạn làm tâm trạng người ta vui vẻ—

Người giúp việc theo lời căn dặn của dì Lý, đặt xuống một món hoa quả cuối cùng, mới lặng lẽ ở bên Trang Hạo Nhiên, hạ thấp giọng nói: “Mợ trẻ đói bụng—”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, hai tròng mắt lóe sáng, lập tức quay mặt sang, nở nụ cười đầy thâm tình nhìn vợ vẫn quy quy củ củ ngồi ở trên giường đỏ thẫm, anh bật cười hấp dẫn nói: “Thật sao?”

“Vâng!” Người giúp việc trẻ lại hài hước cười nói.

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, liền nhân lúc dì Lý còn chưa dọn dẹp xong liền trực tiếp xoay người đi tới bên giường, lập tức bế ngang Đường Khả Hinh—-

Đường Khả Hinh há hốc miệng, đôi tay lập tức kéo cổ của anh, mặt ửng đỏ, cố kỵ nhìn dì Lý cùng mọi người một cái, trái tim đập thình thịch nói: “Anh— Anh làm gì vậy?”

“Đây không phải là “Lễ thành hôn” sao?” Trang Hạo Nhiên mang một chút tiếc nuối ôm chặt vợ, mỉm cười nói: “Vốn là— Hôm nay em về nhà, anh phải nên ôm em vào—”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, trong lòng khẽ nhúc nhích, lập tức máu nóng sôi trào nhìn người đàn ông trước mặt.

“Vợ, em thật đẹp—” Trang Hạo Nhiên khẽ cúi đầu dán nhẹ trán Đường Khả Hinh, nở nụ cười hấp dẫn, mới như nỉ non lặng lẽ nói: “Cũng không cam lòng mang em ra ngoài gặp người đâu—”

Trong lòng Đường Khả Hinh lập tức ngọt ngào giống như cất mật, cắn nhẹ môi dưới, không nhịn được cười xôn xao dịu dàng.

Trang Hạo Nhiên không nói chuyện nữa, mà trực tiếp ôm ngang cô đi tới trước bàn tròn kiểu châu âu, ở trước mặt mọi người, ôm cô ngồi ở trên đùi của mình, nhìn cả bàn bánh ngọt, anh lại nắm bàn tay nhỏ bé của Đường Khả Hinh hôn nhẹ dây ông tơ bà nguyệt giữa cổ tay cô, một nụ hôn ướt át hấp dẫn vang lên—

Đường Khả Hinh lại đỏ mặt, nhìn người giúp việc đều đang im lặng cười trộm, cô lại ngượng ngùng không nói nên lời.

Trang Hạo Nhiên cách ánh nến hồng, nhìn khuôn mặt như hoa của vợ, nhất là sau khi tắm càng lộ mềm mại làm cho người chảy nước dãi, anh không nhịn được nuốt cổ họng, mới sâu kín nói: “Nghe nói em đói bụng—”

Ánh mắt dịu dàng của Đường Khả Hinh lóe lên, ngồi ở trên đùi Trang Hạo Nhiên, cười ngọt ngào.

“Vất vả—-” Trang Hạo Nhiên nói xong, liền một tay cầm lên một phần nhỏ bánh ngọt bách hợp, thật dịu dàng săn sóc đưa đến bên môi vợ—

Đường Khả Hinh hơi nhấc mí mắt, dịu dàng liếc nhìn chồng, do dự một lát, cuối cùng chậm rãi mở miệng nếm thử bánh ngọt bách hợp, nhai nhẹ, cảm giác ngọt ngào xuyên thẳng tận đáy lòng—

Trang Hạo Nhiên chăm chú nhìn vợ ăn thật ngọt ngào mê người, anh lập tức không nhịn được nghiêng mặt tới trước, hôn nhẹ môi đỏ mọng ngọt ngào của vợ, thậm chí hơi thoát đầu lưỡi mút lấy lưỡi ngọt ngào của cô —

“Ưmh—” Khuôn mặt Đường Khả Hinh đỏ bừng đến mang tai, cô cảm thấy Trang Hạo Nhiên ôm chặt thân thể của mình, hơi nghiêng sang bên cạnh bàn kiểu châu âu, nụ hôn này thật nồng cháy, trong đầu của cô lập tức giống như nổ tung, mất hết cả suy nghĩ lý trí, mềm mại ngã ở trong ngực của anh, đón nhận nụ hôn làm cho người ngọt ngào chói mắt.

Dì Lý ngẩng đầu, liếc nhìn cậu chủ tinh nghịch một cái, mỉm cười giơ tay gọi tất cả người giúp việc im lặng xoay người đi khỏi.

Trang Hạo Nhiên lại ôm chặt thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh, vẫn thật nóng bỏng hôn một lúc lâu, hôn đến lồng ngực mình nhiệt huyết sôi trào một phen, không ngừng thở gấp, biết bọn dì Lý đã đi ra ngoài, cuối cùng anh mới cắn nhẹ môi dưới của vợ, kích động khát khao hấp dẫn nói: “Vợ— Uống rượu xong, chúng ta trở về giường đi— Anh cho em ăn ở trên giường— Hả?”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, trái tim đập thình thịch, cảm thấy Trang Hạo Nhiên vuốt ve càng lúc càng nóng bỏng, cô cũng đã giống như say, gật đầu một cái.

Trang Hạo Nhiên hơi mỉm cười, mới xoay người rót rượu—

Vẻ mặt Đường Khả Hinh lộ ra thẹn thùng, nhìn Trang Hạo Nhiên đang muốn rót rượu, trong lòng cô cũng tràn đầy mong đợi, nhưng giống như nhớ tới chuyện gì, sắc mặt lập tức khẽ thay đổi, kêu nhỏ: “Chờ một chút!”

Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên nhìn Đường Khả Hinh hỏi: “Thế nào?”

Đường Khả Hinh hơi lộ ra căng thẳng đứng dậy, nhẹ nhàng buộc dây áo ngủ xong, mới hơi cúi mặt nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Em —- Em còn chưa chúc ba mẹ và chị ngủ ngon!”

Cả người Trang Hạo Nhiên đã bị trêu chọc đến máu nóng sôi trào, nghe nói như vậy, anh đành bất đắc dĩ nuốt nhẹ cổ họng, nhìn vợ bật cười nói: “Không có việc gì— Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, cũng không cần đi—”

“Không được!” Đường Khả Hinh lại từ bàn dài kiểu châu âu, cầm một cái áo choàng lông khoác lên, mới nhìn Trang Hạo Nhiên cười ngọt ngào nói: “Em trở lại ngay— Anh chờ em một chút—”

Nói xong, cô đã kéo cửa đi ra ngoài.

“Này!” Trang Hạo Nhiên nhất thời mất hồn nhìn Đường Khả Hinh đã nhanh chóng đi ra ngoài, anh lại bật cười lắc đầu.

Khuôn mặt Đường Khả Hinh lộ ra vẻ phấn khích, nhanh chóng bước ra hành lang thật dài, dọc theo thang lầu phía bên phải đi xuống, lại nhanh chóng đi tới cầu thang giữa, cho đến khi đi tới hành lang mạ vàng thật dài, rốt cuộc đi đến trước phòng khách của Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung, vẻ mặt lộ ra căng thẳng cùng phấn khích, nở nụ cười xúc động, do dự một lát, rốt cuộc vươn tay gõ cửa “Cốc” “Cốc” “Cốc”—-

Không bao lâu, trong phòng cuối cùng truyền đến giọng của Trang Tĩnh Vũ: “Vào đi—”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức nở nụ cười hưng phấn, tay nắm nhẹ tay cầm cửa mạ vàng, thật cẩn thận đẩy cửa đi vào, lập tức nhìn thấy phòng khách to lớn kiểu châu âu, sang trọng giống như cung điện, mà Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung rõ ràng muốn nghỉ ngơi, cho nên mặc quần áo ở nhà —

Trang Tĩnh Vũ ngồi ở trước bàn đọc sách, nhìn thấy Đường Khả Hinh, vẻ mặt liền lộ ra kinh ngạc, kêu nhỏ: “Khả Hinh? Đã muộn rồi sao con còn không nghỉ ngơi?”

Ân Nguyệt Dung cũng mặc áo ngủ tơ tằm, trắng tinh tựa vào bên giường, nghe thấy con dâu tới, liền vội vàng nhấc lên chăn mỉm cười gọi: “Bảo bối, sao con lại tới đây?”

Đường Khả Hinh vội vàng cất bước đi tới, hơi có chút căng thẳng  mỉm cười nhìn hai người Trang Tĩnh Vũ, hết sức khéo léo cười nói: “Không có— Chỉ là mới vừa muốn nghỉ ngơi— Nhớ tới còn chưa chúc ba mẹ ngủ ngon— Cho nên xuống đây—”

Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung nghe nói như vậy, nhất thời lộ ra kinh ngạc nhưng vẫn rất cảm động mỉm cười, nhìn Đường Khả Hinh nói: “Ngoan, ba mẹ biết Khả Hinh ngoan, nếu không— Đi vào ngồi một chút?”

“Không được— Con —- Con còn đi chúc chị ngủ ngon— Đi trở về nghỉ ngơi— Ba mẹ hai người cũng nghỉ ngơi sớm một chút— Sáng sớm ngày mai con dâng trà cho hai người—” Đường Khả Hinh nói xong, liền cười ngọt ngào cẩn thận thối lui khỏi phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại.

“—-” Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung lẳng lặng nhìn cánh cửa đóng chặt, đưa mắt nhìn thật lâu, cuối cùng trong lòng nảy lên nụ cười vui sướng và khen ngợi.

Đường Khả Hinh nhẹ nhàng đóng cửa lại, hai tròng mắt lại tràn nước mắt kích động, cô thở dốc thật lâu thật lâu, rốt cuộc mới nhấc nhẹ đuôi váy thật dài, nhanh chóng đi tới hành lang thật dài, cất bước đi xuống phòng khách yên tĩnh, lại đi tới cầu thang tầng lầu Trang Ngải Lâm, đi tới gian phòng của cô, lại thật kích động vươn tay, gõ cửa—

“Vào đi!” giọng nói sảng khoái của Trang Ngải Lâm truyền ra.

Đường Khả Hinh nghe Trang Ngải Lâm nói xong, cô lập tức cười kích động, tay nắm tay cầm cửa, vừa đẩy cửa đi vào, vừa cười ngọt ngào gọi: “Chị—”

Trang Ngải Lâm mới vừa tắm rửa xong, mặc váy ngủ hai dây hoa mẫu đơn màu trắng, xõa tóc dài quyến rũ đang ngồi ở trước bàn trang điểm, sửa sang hộp trang sức một chút, nghe tiếng gọi ngọt ngào, vẻ mặt cô liền lộ ra kinh ngạc, xoay người nhìn Đường Khả Hinh nói: “Khả Hinh? Em— Sao muộn rồi em còn không nghỉ ngơi? Tới đây có chuyện gì không?”

Đường Khả Hinh lập tức cười ngọt ngào, nhìn Trang Ngải Lâm nói: “Không có— Chỉ là— Muốn tới đây chúc chị ngủ ngon— Vì hôn lễ của bọn em, chị đã vất vả.”

Trang Ngải Lâm nghe nói như vậy, hơi im lặng một chút, rốt cuộc hơi nở nụ cười, nhìn cô em dâu nói: “Không vất vả—”

“Cho dù như thế nào, vẫn phải cám ơn chị— Tối nay chị nghỉ ngơi sớm một chút— Ngủ ngon—” Đường Khả Hinh lại khéo léo ngọt ngào nói.

“Ngủ ngon—” Trang Ngải Lâm nhìn Đường Khả Hinh không nhịn được bật cười.

“Vậy em không quấy rầy chị nữa.” Đường Khả Hinh nói xong, cuối cùng cười ngọt ngào rạng rỡ đóng cửa lại, đi về hướng ngược lại, thật vui vẻ cởi mở, vừa cất bước đi về phía trước, vừa nắm nhẹ đôi tay, nghĩ tới giây phút tuyệt vời này, cảm giác thật hạnh phúc—

Phốc!

Cô gái lại giơ đôi tay che mặt, nhanh chóng cất bước đi về phía trước, cũng không biết mình đang đi dọc theo hành lang dài dần dần tối đen đi về phía trước, bước, bước— Một lát quẹo trái, một lát quẹo phải— Cô rốt cuộc phát hiện không ổn!!

Đường Khả Hinh lập tức dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn không gian tối đen xung quanh, thật xa lạ mình chưa bao giờ tới, liền nghi ngờ nghĩ: “Hả? Nơi này là đâu vậy? Tại sao mình lại đi tới nơi này? Có ai không?”

Không gian sâu kín thật dài, giống như nhà thờ lớn, không có một chút tiếng động.

Trái tim của Đường Khả Hinh đập thình thịch, xoay người nhìn xung quanh hành lang thật dài, vẫn không lộ ra một chút ánh sáng, nghe nói căn biệt thự này có hai trăm bảy mươi gian phòng, vậy hiện tại mình ở đâu? Cô hoảng sợ đến quẹo trái quẹo phải, nhưng không biết phải đi đâu—

Bên trong phòng ngủ!

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra nghi ngờ, đứng bồi hồi ở trong phòng, chờ mòn chờ mỏi, nghĩ tới người kia đi chúc ngủ ngon với người lớn, tại sao phải đi lâu như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.