Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1349

trước
tiếp

Chương 1349: KẾT THÚC (89)

Ban đêm.

Biệt thự nhà họ Trang đèn đuốc vẫn sáng trưng, nhưng mơ hồ nghe được sảnh tiệc truyền đến tiếng nhạc sàn nhảy, mà đám giúp việc nhanh chóng dọn dẹp các loại đồ cúng và bàn dài để lạy ông tơ bà nguyệt trong vườn hoa, Lạp Lạp cùng Tiên Nhi vui vẻ bưng “Mâm tiền” “Tơ hồng” “Nến hồng” “Kẹo trái cây” “Táo đỏ” “Nhãn sấy”, trò chuyện vui vẻ xoay người đi vào đại sảnh kiểu châu âu của nhà họ Trang, lại nhìn thấy đám người Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung bắt đầu tiễn khách, mà đám người Lâm Sở Nhai đã sớm làm xong tòa tháp kim ngọc mãn đường, được người mang đi rồi, hai mươi bảy con tiểu hạo hạo cũng không biết có phải bị mùi rượu mạnh xông lảo đảo thiếu chút nữa ngủ mất hay không, được mấy người giúp việc ở nhà họ Trang chăm sóc, vào lúc này bà cụ Chu vừa cất bước đi xuống cầu thang, vừa xoay người dặn dò Thơ Ngữ một chút chuyện ngày mai châm trà thăm hỏi người lớn —

Thơ Ngữ nghe hết sức tỉ mỉ, sau đó chậm rãi gật đầu.

Lạp Lạp cùng Tiên Nhi hết sức cung kính gật đầu với bà cụ Chu, mới cười khẽ mang các loại đồ cúng váy lạy ông tơ bà nguyệt, nhanh chóng đi lên lầu, lại nhìn thấy bức tường mạ vàng cùng bức tranh thêu hoa treo tường tại hành lang kiểu châu âu phản chiếu rực rỡ huy hoàng cùng khí thế giống như cung đình, chỉ thấy phòng cưới trong phòng ngủ chính phát ra ánh sáng vui mừng mãnh liệt, hai người bọn họ nhanh chóng đi vào, không ngờ nhìn thấy dì Lý dẫn hai người giúp việc cầm từng bao lì xì màu đỏ mạ vàng cùng hộp nhung đỏ thẫm tinh xảo, từng phần từng phần phát cho người giúp việc mang của hồi môn đi theo, nói: “Các cô gái đi theo mợ chủ tới đây, mọi người đều vất vả, đây là một chút tấm lòng của ông chủ và bà chủ chuẩn bị cho tất cả các cô, mọi người không nên khách sáo, cũng nhận lấy cất đi.”

Tiên Nhi cùng Lạp Lạp vừa bưng đồ cúng đi tới, ánh mắt tỏa sáng, thấy dì Lý tự mình cầm bao lì xì cùng hộp nhung đưa vào trong tay của mình, bọn họ vui vẻ không kịp chờ đợi mở ra hộp nhung đỏ thẫm, nhìn thấy bên trong là một vòng tay ngọc bích lên nước màu xanh biếc, giá trị xa xỉ, bên cạnh còn đặt một con phượng hoàng bằng vàng nhỏ nhỏ, hai tròng mắt phượng hoàng còn khảm hai viên hồng ngọc, bọn họ nhất thời trợn to hai mắt, vui vẻ hưng phấn đến nói không ra lời.

Đám người Tịnh Kỳ cùng Thơ Ngữ, Dĩnh Hồng cũng rối rít nở nụ cười nhận lấy bao lì xì màu đỏ mạ vàng cùng quà tặng, cám ơn dì Lý.

Dì Lý nhìn bố trí xung quanh phòng cưới, toàn bộ chuẩn bị xong, chè hạt sen bách hợp ngọt ngào cũng giữ ổn nhiệt độ, nghĩ tới Trang Hạo Nhiên đang tiễn khách ở dưới lầu, mà Đường Khả Hinh đang ở bên trong tắm rửa thay quần áo, bà nở nụ cười xoay người nhìn người giúp việc trong nhà nói: “Các cô gái, trong khoảng thời gian này mọi người thật vất vả, thời gian còn lại hãy để lại cho cô dâu chú rể đi, cũng là lúc bọn họ nghỉ ngơi thật tốt.”

Mọi người rối rít nở nụ cười gật đầu.

Lúc này Đường Khả Hinh tắm rửa thay quần áo xong, mặc váy ngủ dây tơ tằm trắng tinh như cánh hoa đào, bên ngoài khoác áo ngủ tơ tằm, tóc dài xõa qua vai, khuôn mặt mềm mịn sau khi tắm xong, bước ra phòng tắm, vẫn đứng ở bên giường đỏ thẫm, nhìn Thơ Ngữ cùng người giúp việc cũng rối rít đi khỏi, mà Lạp Lạp cùng Tiên Nhi theo lời căn dặn của dì Lý, cầm hộp nhung đỏ thẫm từ chùa thỉnh về cùng đôi nến sáp đỏ thẫm đặt trên bàn tròn kiểu châu âu, lúc này mới thần bí xoay người đi ra ngoài, Tịnh Kỳ cũng im lặng xoay người sắp đi ra ngoài phòng cưới thì cố ý cầm bao lì xì đỏ mạ vàng thật to giơ cho cô xem một chút, lại cười phốc một tiếng, cùng mọi người len lén đi ra ngoài—

Đường Khả Hinh lập tức đỏ mặt, giả vờ tức giận, nhịn cười nhìn Tịnh Kỳ.

Giai Kỳ cũng không nhịn được cười, cùng dì Lý xoay người đi khỏi.

Đường Khả Hinh nhìn Giai Kỳ im lặng đi khỏi, nhân tiện đóng cửa lại, cả phòng cưới lập tức yên tĩnh, chỉ còn lại ngọn nến sáp đỏ mới vừa làm “lễ thành hôn” đang thiêu đốt, khắp nơi đặt hoa bách hợp, không khí nồng đậm mà ngọt ngào, làm cho bầu không khí trở nên lãng mạn sâu lắng, cho tới bây giờ cũng không có nghĩ qua, cuối cùng có một ngày mình có thể cảm nhận được không khí hạnh phúc như thế, mặc dù âm thanh sàn nhảy dưới lầu vẫn vang dội, nhưng trong lòng của cô lại kích động khó hiểu, hơi mở hai mắt mộng mơ, ngẩng đầu lên nhìn một vòng phòng cưới to lớn kiểu châu âu, mặc dù lúc này người đàn ông kia chưa xuất hiện, nhưng có thể thật sự cảm nhận được hơi thở nóng bỏng cùng bóng dáng hấp dẫn của anh, hơi cúi mặt nở nụ cười ngọt ngào ngượng nghịu, lại không nhịn được nhìn giường nệm đỏ thẫm thật ấm áp phẳng phiu, vui mừng, nhất là hai chiếc gối đầu màu đỏ thêu hoa văn hết sức đẹp mắt giống như cung đình, hoa bách hợp vây xung quanh càng lộ ra tình ý miên man—

Cô giống như nhớ ra chuyện gì, lập tức nhấc nhẹ đuôi váy, ngồi lên giường ngọc ấm áp mềm mại, hơi nghiêng mặt vén lên một cái gối đầu, đột nhiên nhìn thấy bốn bao lì xì đỏ mạ vàng, thật xinh đẹp đặt xuống ở nơi đó, cô lập tức kích động nở nụ cười từ bên trong lấy ra bốn bao lì xì, nắm ở trong tay thật ấm áp, hai mắt dịu dàng chớp nhẹ, nhớ tới hôm nay kính trà cho người lớn thì đám người Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ mỉm cười đưa cho mình bao lì xì, cô càng nghĩ tới giây phút đó thì càng vui vẻ hưng phấn, không nhịn được ngọt ngào lặp đi lặp lại lời nói kính trà hôm nay: cám ơn cha— Cám ơn mẹ— Cám ơn cha— Cám ơn mẹ—

Phốc!

Cô gái này nhất thời cảm thấy thật vui vẻ, cao hứng cầm bốn bao lì xì che lại khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, cười run rẩy vui vẻ đắc ý, tự nhủ: cha, mẹ, mọi người yên tâm, sau này— Con nhất định sẽ làm tốt bổn phận con dâu, chăm sóc mọi người thật tốt, sinh cho mọi người rất nhiều rất nhiều cháu trai! Phốc! Cô nói dứt lời, cả người lập tức vui mừng kích động chậm rãi ngã xuống giường, lăn qua lăn lại, đuôi váy hơi cuốn lên, lộ ra bắp chân trắng nõn cùng mắt cá chân hết sức đẹp mắt—-

Cửa cách một tiếng, mở ra!!

Đường Khả Hinh ah một tiếng, nhanh chóng cầm bốn bao lì xì giấu ở dưới một cái gối khác, khuôn mặt lộ ra vẻ rất lúng túng, ngồi ở bên mép giường, nặng nề ho khan một tiếng, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía người trong phòng khách—

Trang Hạo Nhiên vẫn mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen tối nay, tay cầm khóa cửa, nét mặt cười như không cười, hơi ghé đầu nhìn vào trong, nhìn cả phòng cưới lãng mạn, không khí ấm áp tràn ngập ngọt ngào, mà đôi nến sáp “Lễ thành hôn” đang nhỏ xuống từng giọt, giống như cảm nhận được người kia đang ngồi ở bên trong gường, hai tròng mắt anh lóe lên ánh sáng bí ẩn —

Đường Khả Hinh giả bộ ngồi ở bên trong giường, nhớ kĩ lời của bà cụ Chu nói phụ nữ đêm tân hôn nhất định phải dè dặt, nhưng cô lẳng lặng ngồi ở bên trong gường, thời gian giống như trôi qua thật lâu, không thấy người đẩy cửa ra đi vào, nhưng giống như cũng không có đi khỏi, cô khẽ chớp mắt, mặt lộ ra nghi hoặc, hơi nghiêng mặt nhìn ra ngoài—

Hai cánh cửa phòng khách quả thật mở ra, nhưng cũng không có bóng người di động.

Cô hơi ngạc nhiên, tay lướt nhẹ qua mỹ nhân cốt của mình, nhàn nhạt suy tính một chút, liền đi chân trần đạp thảm lông dê, nghi ngờ đi ra ngoài, chậm rãi cất bước đi tới trước hai cánh cửa kiểu châu âu, thấy quả thật mở ra một khe nhỏ, nhưng không thấy người— Cô càng lộ vẻ ngạc nhiên mở cửa đi ra khỏi phòng, nhìn hành lang thật dài kiểu châu âu, chỉ lóe ra ánh sáng xa hoa như mạ vàng mà yên tĩnh, vẫn không có thấy có người, cô ngạc nhiên nghĩ nghĩ, mang theo một chút cảm xúc thất vọng, đi vào phòng một lần nữa, nhưng mới vừa cất bước đi vào, lập tức nhìn thấy bóng người nhàn nhạt trước mặt, cô lập tức hít vào một hơi lạnh, hoảng sợ đến lui về phía sau một bước, thét chói tai ra tiếng “Mẹ ơi!!”

Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, hơi giơ chân dài người mẫu của anh, tựa vào giường đỏ thẫm, tay mở nhẹ bốn bao lì xì, vẻ mặt giả vờ giống như lơ đãng, lạnh nhạt nói: “Em đặt bao lì xì ở dưới gối của anh là muốn đưa tiền cho anh sao?” .

Đường Khả Hinh nặng nề thở gấp mấy hơi, lúc này mới đột nhiên khôi phục ý thức, nhìn chồng trực tiếp ngồi ở trên giường đỏ thẫm, tay nắm bốn cái bao đỏ lớn của mình, cô lập tức căng thẳng đi nhanh tới, nói: “Mới không có! Mau trả nó lại cho em.”

Nói xong ba câu, cô cũng đã chạy như bay đến giường mềm mại, muốn cướp lại bao lì xì!!

Trang Hạo Nhiên lập tức giơ bao lì xì lên, lại thật bá đạo ôm chặt eo vợ, đè cô ở trên giường mềm mại, cúi đầu chăm chú nhìn chằm chằm khuôn mặt cô tắm rửa xong ửng hồng say lòng người —

Đường Khả Hinh cũng chăm chú nhìn chồng, trái tim đập thình thịch, đè nén hơi thở dồn dập, giống như hiểu sắp nghênh đón giây phút ngọt ngào làm vợ người như thế nào—

Trang Hạo Nhiên giống như cảm động vợ bị căng thẳng, anh hơi cười, mặc dù muốn săn sóc tâm trạng của cô thật sâu, nhưng đã không kịp chờ đợi muốn cúi đầu, hôn nhẹ môi ngọt đầy đặn của cô—

Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, tiếng của Thơ Ngữ truyền đến: “Tổng Giám đốc Trang, mợ trẻ— sắp đến giờ làm lễ thành hôn. Bà cụ Chu kêu tôi nhất định phải tới nhắc nhở hai người, không nên lỡ giờ—”

Hai người lập tức dừng lại động tác, nhìn nhau thật sâu, trên bàn tròn kiểu châu âu, đôi nến sáp đỏ cũng đang kích động từ từ thiêu đốt ánh lửa thuộc về hai người —


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.