Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1347

trước
tiếp

Chương 1347: KẾT THÚC (89)

Nhà họ Trang!

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi hết bận rộn tiễn khách quý của khách sạn Á Châu, cùng nhau nhanh chóng trở lại biệt thự nhà họ Trang, mới vừa cất bước đi vào, cũng đã nhìn thấy trong nhà mình cực kỳ náo nhiệt, trong sàn nhảy nhỏ, tụ tập rất nhiều bạn bè trẻ tuổi, đèn thủy tinh khổng lồ rực rỡ lấp lánh, mà cha mẹ đang cùng vợ chồng Tưởng Vĩ Quốc ngồi ở trên ghế sa lon kiểu châu âu bên cạnh sàn nhảy, cùng trò chuyện cười đùa, đám giúp việc đi tới đi lui phục vụ, ngay cả Trang Ngải Lâm hôm nay cũng khó được cao hứng, nở nụ cười vui vẻ, hai người bọn họ thấy thế liền cùng đi qua chào người lớn, sau đó tươi cười bắt tay nhau cùng các bạn bè nước ngoài —

Trên lầu truyền tới tiếng kêu gào như giết heo.

Trang Hạo Nhiên nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn phía trên lầu, suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì?

Tưởng Thiên Lỗi mệt mỏi, bình tĩnh cởi bỏ cúc áo tây trang đen, nhận lấy một ly rượu cocktail do người giúp việc bưng tới cho cô dâu chú rể cũng còn mệt mỏi, giải khát tạm thời, mới chậm rãi nói: “Không cần nhìn cũng biết có chuyện gì, mấy Phó tổng thần kinh kia đoán chừng lại không biết chọc chuyện gì, đang nổi điên ở trên lầu!”

Trang Hạo Nhiên nhịn cười nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, lúc này mới nhanh chóng quay người đi lên lầu, nhưng mới bước lên bậc thang cuối cùng, lúc sắp xoay người đi tới hành lang, lập tức nghe được một tiếng “crắc”, Điệp Y khiêng AK47 lên đạn nhắm ngay đám người Lâm Sở Nhai muốn bắn càn quét, anh cũng lập tức giật mình, trực tiếp hơi giơ tay kêu to: “Này! Xảy ra chuyện gì? Tại sao chơi lớn như vậy!”

“Lão đại! Mau tới cứu mạng!” Lâm Sở Nhai nhào tới sau lưng Trang Hạo Nhiên, đám người Tô Lạc Hoành cùng Tào Anh Kiệt cũng vội núp ở phía sau anh, bị dọa sợ không nhẹ, nói: “Điệp Y muốn giết chúng tôi.”

Trang Hạo Nhiên lập tức nóng mắt nhìn Điệp Y khiêng AK47 nhắm ngay mình, anh cũng hơi căng thẳng giơ tay, hỏi: “Điệp Y!! Có chuyện gì vậy?”

Điệp Y vẻ mặt hung dữ, lại khiêng AK47 nhắm ngay lồng ngực Trang Hạo Nhiên, nghĩ xem đạn này có thể xuyên qua trái tim mấy người, nghiêng mặt ngắm tốt góc độ bắn chết toàn bộ, mới nói: “Bọn họ nợ tiền không trả!”

Lãnh Mặc Hàn một mình tựa vào cạnh cửa phòng cưới, cùng với đám tiểu hạo hạo cũng bị dọa sợ không nhẹ, không dám nói một câu.

Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra sững sờ, xoay người nhìn bọn Lâm Sở Nhai lập tức trách móc nói: “Đây chính là mấy tên súc sinh các người không đúng! Nợ tiền không trả, đó là tội lớn phá hủy sự nghiệp, giết cha mẹ!!”

“Ai nói không trả?” Lâm Sở Nhai lập tức thò đầu ra, có chút lo sợ nhìn Điệp Y, khí thế mạnh mẽ nói: “Anh em chúng tôi đều có tiền!!”

“Đúng vậy!” Tào Anh Kiệt cũng thật hào khí thò đầu ra, thân thể lại núp kín ở bên trong, kêu lên ầm ĩ: “Chúng tôi có tiền! Nhưng số lượng lớn như vậy phải từ từ có chứ!! Tất cả chúng tôi lấy ra cho mọi người, mọi người khiêng nổi sao!”

“Rốt cuộc nợ bao nhiêu tiền vậy? Phải cần gây sức ép như thế?” Trang Hạo Nhiên nhíu chặt mày, quay mặt sang nhìn mấy người đàn ông hỏi.

Bọn Lâm Sở Nhai còn chưa kịp trả lời, Điệp Y trực tiếp trả lời anh: “Một trăm triệu!”

Phốc!

Trang Hạo Nhiên lập tức cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Điệp Y một cái.

“Cái gì một trăm triệu? Rõ ràng là 99.999.999 đồng, còn thiếu một đồng!” Tào Anh Kiệt thuận tiện bổ một đao!

Trang Hạo Nhiên nhất thời tức giận trừng mắt nhìn mấy tên súc sinh, nhưng vẫn bình tĩnh xoay người, vừa đi tới trước, vừa tự nhiên đẹp trai nở nụ cười nói: “Có gì nói đàng hoàng, tiền là chuyện nhỏ, lãng phí đạn sẽ không tốt! Bỏ súng xuống, chuyện này để tôi giải quyết.”

Điệp Y nghe lời nói nhẹ nhàng khéo léo của Trang Hạo Nhiên, đầu tiên do dự một lát, nhưng vẫn chậm rãi bỏ súng xuống.

Trang Hạo Nhiên chằm chằm Điệp Y từ từ đặt súng xuống, lúc này anh mới thở ra, vẻ mặt lộ ra dịu dàng bình tĩnh, cất bước đi tới trước phòng ngủ chính của mình, nhìn hai người Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng hả hê vênh váo ngăn ở cửa, mà mười dâu phụ cũng cười ngọt ngào vui vẻ, mà trên bàn trà phòng khách sang trọng kiểu châu âu đặt ngay ngắn “Chè hạt sen” “Bánh Fushou” “Bánh nướng táo đỏ” “Bánh Quế Viên” tinh xảo sẽ ăn sau lễ thành hôn, mà cây sơn trà ngoài cửa sổ cũng bị tấm vải đỏ che phủ tạm thời để tránh tà ma, mà Đường Khả Hinh mặc váy dài màu hồng nhạt, ngồi ở trước bàn trang điểm gần giường, để cho bà cụ Chu tự mình giúp cô cài trâm ngọc trai, cùng vòng tay hồng ngọc, chuẩn bị chút nữa lạy ông tơ bà nguyệt, sợi dây tơ hồng trong đĩa ngọc cũng quấn quanh tươi đẹp —-

Anh ngắm nhìn vợ của mình, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng thâm tình, dịu dàng.

Đường Khả Hinh cảm nhận bóng dáng hấp dẫn của Trang Hạo Nhiên đứng ở cạnh cửa, cô hơi nghiêng mặt, nghĩ tới trò chơi Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng mới vừa chơi, cũng không nhịn được mỉm cười.

Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng lập tức ngăn ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, cùng giơ tay phì cười nói: “Nhìn cái gì vậy? Trả tiền anh có thể đi vào nhìn! Không trả tiền chúng tôi đóng cửa ở trong phòng nằm một tháng!”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, vẻ mặt dịu dàng lộ ra cười như không cười, nhìn Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng hài hước nói: “Mọi người muốn nằm một tháng ở phòng ngủ của tôi?”

Hai người Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng giật mình, biết mình nói sai, sắc mặt ửng hồng, nhưng vẫn giơ tay cố giả bộ khí thế nói: “Trả tiền đi! Chúng tôi để cho anh đi vào! Mấy người Lâm Sở Nhai còn mang “Kim ngọc mãn đường” tới ngăn anh, chúng tôi là người dễ nói chuyện, chẳng qua chỉ muốn anh một trăm triệu thôi!”

“Một trăm triệu không đáng kể!” Trang Hạo Nhiên lập tức cười nhìn hai con bé này, nhưng vẫn hỏi vô cùng rõ ràng: “Là một trăm triệu hay 99.999.999 đồng?”

“Tùy tiện!! Muốn trả thêm một đồng cũng được! Trả thiếu một đồng, chúng tôi sẽ không để ý!” Trương Thục Dao thật hả hê cười nói.

“Vậy không được!” Trang Hạo Nhiên trực tiếp nhìn Trương Thục Dao phóng khoáng cười nói: “Là bao nhiêu nên trả bấy nhiêu? 99.999.999 đồng mới lộ rõ thành ý tinh tế của chúng tôi, một trăm triệu thì khoe khoang rồi. Cho nên một đồng xu kia cũng quan trọng, cô nói đúng không? Thục Dao!”

“Đúng vậy! Em Doãn của chúng tôi vì tiết kiệm cho anh một xu, cũng đã thể hiện công lực nhất kiếm rít như Trần của giới thư pháp! Loại cảnh giới này, không phải nữ hiệp bình thường có thể có được đâu!” Trương Thục Dao càng nghĩ càng cười hả hê.

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không khỏi im lặng nghiêm mặt, nhắc mí mắt liếc nhìn cô gái thái độ điềm tĩnh, cười ngọt ngào đáng yêu ở trước mặt, im lặng suy nghĩ trong chốc lát, mới cười nói: “Trong thời gian ngắn, quả thật khó gom một số tiền lớn như vậy, nhưng các cô chờ một chút, tôi lập tức cho người đi lấy!”

Anh nói xong liền búng ngón tay vẫy gọi Tô Lạc Hoành, nói nhỏ một câu ở bên tai của anh, để cho anh đi nhanh về nhanh!

Tô Lạc Hoành nghe xong, hai tròng mắt lóe lên, lập tức cười thần bí gật đầu một cái, nhanh chóng phóng xuống lầu.

Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng thấy Trang Hạo Nhiên dễ nói chuyện, liền không nhịn được nghiêng mặt nhìn anh.

Lãnh Mặc Hàn tựa ở một bên, hơi lộ ra nghi ngờ, mỉm cười nhìn Trang Hạo Nhiên.

“Tôi nói, lão đại! Anh cũng làm đừng ra vẻ?” Trương Thục Dao có chút hiểu Trang Hạo Nhiên, trực tiếp đề phòng chỉ vào mặt của anh nói: “Hôm nay có nhiều người ở chỗ này, Trang phu nhân còn ngồi ở bên trong, nếu anh dám ăn vạ, vậy thì khó coi!”

“Đừng nói như vậy! Các người thấy tôi bạc đãi các người lúc nào!?” Trang Hạo Nhiên nói xong liền muốn nghiêng mặt nhìn Đường Khả Hinh, Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao chính là muốn cản trở, không cho nhìn anh!!

“Tiền đến rồi!” Không đến bao lâu, Tô Lạc Hoành từ lầu một chạy nhanh tới, trong tay cầm một đồng tiền xu nho nhỏ!

Trang Hạo Nhiên nghe xong, lập tức xoay người nhìn Tô Lạc Hoành cầm trong tay một đồng tiền xu kích động đi tới, anh cũng mỉm cười, búng ngón tay, để Lạc Hoành giao đồng tiền xu cho mình, sau đó dùng hai ngón tay kẹp lấy đưa ngay cho Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng dáng vẻ tự nhiên đẹp trai nói: “Đây, tiền đến rồi! Cầm đi xài tùy tiện!”

Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng mở to hai mắt nhìn đồng tiền xu trong tay Trang Hạo Nhiên, lập tức nổi giận kêu lên: “Một xu tiền? Anh xem chị đây là đứa bé sinh ra uống gió tây bắc lớn lên? Một xu tiền liền muốn lấy vợ vào động phòng!? Anh— Anh không có thành ý, anh hoàn toàn là kẻ vô lại!”

“Này!” Trang Hạo Nhiên nhịn cười, cố ý lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn hai cô gái trước mặt, nói: “Lời này thì kì lạ! Vừa rồi tôi rõ ràng đã hỏi các cô, một xu tiền có phải tương đối quan trọng hay không! Cô rõ ràng cũng đã gật đầu! Vẫn còn vì tiết kiệm một xu mà hao tâm tổn trí! Vậy tôi không phải thuận theo ý của mọi người sao! Tại sao lại đổi ý chứ? Thục Dao, chuyện này không thể được đâu!”

Phốc! Đường Khả Hinh ngồi ở phía trước, nghe nói như vậy không nhịn được cười ra tiếng!

“Nha—-” Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng nhìn chằm chằm Trang Hạo Nhiên người này quá hư, trực tiếp vươn tay nện anh, vừa muốn đổi ý đẩy anh ra ngoài, kêu lên: “Lão đại, anh quá xấu, ngay cả phụ nữ cũng khi dễ!”

“A a!!” Đám người Lâm Sở Nhai lập tức hưng phấn đắc ý cười rộ lên, kinh ngạc xếp thành một hàng, ngẩng mặt hát: “Ngao ô—- ngao ô—-  Yêu sẽ giống như con sói đói!! Miệng lưỡi vô cùng ngọt ngào! Nếu như đến gần vui đùa, nó sẽ lộ ra dáng vẻ hung dữ!! Yêu sẽ như một con sói hung ác, làm sao có thể ngủ được trong vòng tay, cô nhất định cho ta vết thương tàn nhẫn để lưu niệm!!!”

Còn chưa hát xong, Tô Lạc Hoành cũng đã vung tay, thật kích động kêu lên: “Các anh em!! Mang theo vẹt của chúng ta xông vào bên trong đi—-”

“Ngao ô—-” Đám người Lâm Sở Nhai mới vừa muốn xông vào, Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng vẫn không cho vào, tức giận tiếp tục nện Trang Hạo Nhiên, Trang Hạo Nhiên vừa hơi nghiêng người tránh cái vỗ của hai người, vừa cười nói: “Được rồi, được rồi, trêu mọi người thôi, đưa tiền, đưa tiền, muốn bao nhiêu cho bấy nhiêu!”

“Tôi không tin anh!” Trương Thục Dao liều mạng nện Trang Hạo Nhiên.

“Thật, thật—” Trang Hạo Nhiên lập tức nở nụ cười từ trong túi tây trang của mình móc ra chi phiếu và bút máy, quả thật muốn viết tờ chi phiếu gần một trăm triệu, biết Tiêu Đồng cùng Tô Lạc Hoành ở chung nhau, đã nói đồ cưới không giới hạn, hơn nữa hai người chính là tình như anh em, dĩ nhiên quà tặng cho cô dâu phụ cũng không thể mất tiêu chuẩn.

“Lần này cho đủ trăm triệu cũng không để ý tới anh!” Trương Thục Dao một phát cướp đi chi phiếu và bút máy của Trang Hạo Nhiên, hung hăng ném bỏ!

Trang Hạo Nhiên nhìn dáng vẻ cực kỳ tức giận của Trương Thục Dao, cũng chỉ bất đắc dĩ bật cười.

“Các anh em!!” Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành cùng mọi người lập tức giống như dã thú, bò lên ghế, bò sàn, thật kích động giơ “Kim ngọc mãn đường” của Chu Trường Dũng kêu lên ầm ĩ: “Lên tháp ly! Tối nay chúng ta không say không về!”

“Tốt!!” Đám đàn ông cùng kích động đáp lại!!

“Mang vẹt vào để đi dây xiếc, té xuống một cái uống một ly, đi tới thuận lợi, uống 3 ly!!” Lâm Sở Nhai hưng phấn đứng ở trên bục ông tơ bà nguyệt, sớm có chuẩn bị bung dây thép, muốn từ giữa giường trực tiếp kéo đến phòng khách!!

Đám người Đường Khả Hinh và Nhã Tuệ thấy cảnh tượng này cũng có chút sợ choáng váng.

Trên lầu thật náo nhiệt, ồn ào ngất trời!

Dưới lầu mọi người đều ngạc nhiên nghĩ xem xảy ra chuyện gì, bà cụ Chu cũng mỉm cười đi xuống nói đám rể phụ cùng bạn bè đang náo động phòng cưới.

“Cũng đừng chơi quá mức!” Diệp Mạn Nghi vẫn có chút lo lắng nói.

Bà cụ Chu lại cười nhẹ, cung kính đáp lại: “Phu nhân, xin bà yên tâm, nếu là hôn lễ truyền thống, các rể phụ huyên náo càng hung thì càng trừ tà tránh hung, điềm lành như ý, tiền của đầy nhà.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.