Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full

Chương 2848

trước
tiếp

2848

“Chuyện này…” Mẹ Dư Thanh Thành hơi chần chừ nói: “Nhà chúng tôi cũng không quan trọng mấy chuyện này, chỉ cần là cô gái ngoan ngoãn, trong sạch tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ cần bọn trẻ thích là tốt rồi.”

“Vậy, nếu cô ấy là cô gái không trong sạch thì sao?” Bà Thượng mỉm cười, nhưng đáy lòng cũng khóc thành dòng sông, để lấy lại cháu dâu, bà cũng liều mạng rồi, dùng khuôn mặt già nua này cũng không thể để cho Nguyên Thập Tam bị cướp mất. Cho dù tương lai bị Nguyên Thập Tam oán hận bà cũng cam lòng.

“Bà có ý gì?” Mẹ Dư Thanh Thành mất hứng nói: “Bà vừa xuất hiện đã chửi bới người khác như vậy không phù hợp đâu bà.”

Bà Thượng lấy ra một túi đồ, giao cho mẹ Dư Thanh Thành, nói: “Tôi biết tôi không nói rõ ràng, bà chưa hẳn không tin. Đây là tư liệu về Nguyên Thập Tam, bà xem xong rồi nói.”

Mẹ của Dư Thanh Thành do dự một lúc lâu, sau đó vẫn chầm chậm cầm lấy túi văn kiện, mở tư liệu ra đọc nhanh như gió.

Thời điểm bà xem xong mọi thứ, khuôn mặt cũng đổi sắc, đứng dậy: “Sao có thể thế này?”

“Bà làm mẹ, tôi cũng làm mẹ. Tôi có thể hiểu được cảm xúc của bà.” Bà Thượng khảm khái nói: “Năm đó tôi cũng từng chờ mong con cháu tôi có thể trở về lấy một người môn đăng hộ đối.”

Ngón tay mẹ của Dư Thanh Thành khẽ run lên: “Đây đều là thật sao? Nguyên Thập Tam thực sự…?”

“Là thật.” Bà thượng cũng chầm chậm gật đầu: ‘Tôi không lừa bà làm gì, tuy rằng xuất thân của Nguyên Thập Tam không tốt, nhưng dù sao cô ấy cũng là đội trưởng đội bảo vệ của cô chủ nhà họ Doãn. Tuy rằng cưới cô có thể khiến cho nhà bà bay lên một tầm cao. Nhưng mà được lên giai cấp khác thì phải trả một cái giá khác. Chắn chắn bà cũng hiểu, nếu bà muốn có một cô con dâu ngọt ngào nghe lời, vậy Nguyên Thập Tam không thích hợp.”

Mẹ của Dư Thanh Thành cúi đầu, nói: “Tôi hiểu ý bà. Thân phận của cô Nguyên quá quý giá, chúng tôi không trèo cao được.”

Khóe miệng bà Thượng nhếch lên, nói: “Bà có thể hiểu thì tốt rồi.”

Mẹ Dư Thanh Thành thở dài một tiếng, đứng lên nói: “Cảm ơn bà đã nhắc nhở, tôi đi trước.”

Mẹ Dư Thanh Thành mang tài liệu vội vã trở về nhà, cũng vội vàng gọi điện bảo Dư Thanh Thành về nhà.

Dư Thanh Thành vừa bước vào, mẹ anh đã mở miệng: “Con và Nguyên Thập Tam không hợp đâu, hai người cắt đứt đi.”

“Mẹ?” Dư Thanh Thành còn chưa hoàn hồn lại chuyện của Nguyên Thập Tam, đã nghe thấy mẹ mình nói một câu như vậy.”

“Đây là tài liệu về Nguyên Thập Tam, con tự xem đi.” Mẹ Dư Thanh Thành đưa túi tài liệu cho Dư Thanh Thành.

Dư Thanh Thành cầm lấy tài liệu, sắc mặt thay đổi: “Mẹ điều tra cô ấy?”

“Mẹ điều tra làm cái gì? Đây là có người đưa cho mẹ.” Mẹ Dư Thanh Thành tức giận nói: “Thanh Thành, không phải con đã biết rồi đấy chứ? Sao con đã biết rồi còn ở một chỗ với cô ấy? Thời thơ ấy cô ấy bất hạnh đã đem lại cho cô ấy bóng ma lớn, cô ấy đã đến không ít bác sĩ, bác sĩ đều nói gặp phải chướng ngại lớn có thể không thể sinh hoạt như người bình thường.”

“Bác sĩ cũng mới nói có thể, không biết chừng tốt lên thì sao?” Dư Thanh Thành không phục nói.

“Được, cho dù cô ấy có thể làm, thoát khỏi bóng ma thế còn thân phận thì sao, công việc của cô ấy thì sao?” Mẹ Dư Thanh Thành tức giận đập bàn: “Cô ấy là đội trưởng đội cận vệ của cô chủ nhà họ Doãn. Cả đời này cô ấy sẽ làm việc cho nhà họ Doãn. Con có hiểu nghĩa là sao không? Nghĩa là, cô ấy không thể sinh sống như một người bình thường được. Quanh năm suốt tháng cũng không thể gặp mặt được. Đây là sống cùng nhau sao? Hơn nữa, nhà họ Doãn đối xử với cô ấy không tệ, nghĩa là sẽ làm chỗ dựa cho cô ấy. Tương lai nếu con cãi nhau với cô ấy, nhà họ Doãn lại làm chỗ dựa, con có thể ngẩng mặt lên sao? Trụ sở kế toán kia của con trong mắt người bình thường là tốt rồi, nhưng mà so với nhà họ Doãn thì chẳng là gì cả, Người ta chưa cần ra tay, những người bên dưới đã có thể khiến con phá sản rồi.”

“Mẹ, sao mẹ nói nghiêm trọng thế.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.