Yêu Không Thể Yêu Lâm Tĩnh Văn

Chương 26

trước
tiếp

Chương 26

“13 tuần ạ!” Mặc dù tôi nghe không lọt tai lời người phụ nữ trung niên này, nhưng bây giờ tôi đang đối diện với mẹ của Trang Dật Dương, tôi vẫn phải lễ phép, không thể gây thêm phiền phức gì cho anh ta được.

Bà Trang nhìn bụng tôi: “Nhìn không giống như mới chỉ 13 tuần, bà Tề, bà liên hệ với bệnh viện đi, lập tức lấy nước ối kiểm tra DNA. Tôi không cho phép bất cứ ai làm lẫn lộn dòng máu nhà họ Trang!”

Người phụ nữ trung niên kia lập tức đi làm, không thèm hỏi ý kiến của tôi, bà †a đã hẹn xong lịch với bệnh viện. Sau đó liên định kéo tôi đến bệnh viện.

Chuyện Dương Thụy vừa xảy ra mấy ngày trước, tôi không thể mạo hiểm thêm lần nữa, lỡ như họ bắt tôi đi phá thai thì sao?

“Xin lỗi, cháu phải đợi anh Trang trở về đã thì cháu mới đi!” Tôi gọi chị Mai Tử đến, cho dù tôi đang đối diện với mẹ của Trang Dật Dương thì tôi cũng không thể để bà ta quyết định tính mạng con †ôi được.

Bà Trang rất bất ngờ, không ngờ tôi dám đối đầu với bà ta, bà ta liền nổi giận: “Hai người kéo cô ta lên xe!” Như thế này là bà ta định dùng biện pháp mạnh bắt tôi đi rồi, chị Mai Tử cũng không ngăn họ lại.

Tôi bị họ đưa đến bệnh viện như thế. Bác sĩ siêu âm cho tôi trước, bác sĩ vô cùng khẳng định nói với bọn họ: “Thai nhi mới vừa tròn 13 tuần, không đủ điều kiện lấy nước ối. Hai tuần nữa hãy quay lại, bây giờ làm kiểm tra, vô cùng nguy hiểm!”

Nghe xong, tôi liên thả lỏng, đây không phải là do tôi không hợp tác, là bác sĩ nói không được.

“12 tuần đã có nước ối rồi, bây giờ đã là tuân thứ 13, nếu không thể lấy được nước ối là do mấy người không có bản lĩnh, gọi viện trưởng đến đây nói chuyện!” Bà Trang không định buông tay như thế, bà ta bày ra bộ dạng ngày hôm nay nhất định phải lấy nước ối của tôi.

Tôi lén lút gọi điện thoại cho Trang Dật Dương nhưng không liên lạc được.

Viện trưởng cũng đã giải thích nửa ngày trời, nếu bây giờ bệnh viện lấy nước ối của tôi, nguy cơ xảy thai vô cùng lớn, bệnh viện không thể chịu được trách nhiệm này, trừ khi bọn tôi chịu viết ký giấy cam kết miễn trách nhiệm cho bệnh viện. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Bà Trang lấy giấy cam kết, bắt tôi ký, nhưng tôi kiên quyết không ký: “Xin bà thương cháu bà, buông tha cho tôi đi được không? Đứa bé thực sự là cháu nội của bà, tôi không thể mạo hiểm được!” Tôi ôm chặt bụng, tôi không thể để cho bọn họ làm hại con của lôi tay tôi, bắt tôi điểm dấu vân tay.

Tôi nhân lúc y tá không chú ý liền cầm lấy cái kéo, hét lớn: “Ai dám động vào con của tôi, tôi sẽ chết cho mấy người xeml”

Tôi không chỉ hét suông dọa bọn họ, tôi đâm kéo vào cổ họng tôi, máu theo mũi kéo chảy xuống.

Bà Trang không ngờ tôi lại cương quyết như vậy, bà ta lạnh mặt quát lớn: “Nếu là con cháu nhà họ Trang thì sẽ không yếu đuối như thế. Cô không phải không dám mạo hiểm, là cô đang lừa Trang Dật Dương đúng không?”

Haha, tôi cười lạnh: “Tôi e là bà không phải mẹ đẻ của Trang Dật Dương! Bà hại chết con của anh ấy, bà có lợi gì? Để tôi đoán xem nào. Con trai bà được thêm bao nhiêu tiền?”

Mặc dù trong mắt Trang Dật Dương, tôi có chút ngốc, nhưng như thế không có nghĩa là tôi thực sự là một đứa ngốc.

Trang Dật Dương kí thỏa thuận đó với tôi, anh ta không chỉ một lần nói với tôi, anh ta cần một người thừa kế.

Nếu bà ta là mẹ đẻ của Trang Dật Dương, thì chắc chắn bà ta phải vô cùng coi trọng đứa trẻ trong bụng tôi, chứ sẽ không mạo hiểm như thế.

“Vô liêm sỉ! Đây là cách cô nói chuyện với người lớn à?’Bà Trang bị tôi lột tấm mặt nạ giả nhân giả nghĩa xuống, bà ta liền có chút gấp gáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.