Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 577

trước
tiếp

CHƯƠNG 577

Tất cả mọi người đều nhìn Lưu Ly, muốn xem xem Lưu Ly sẽ giải thích chuyện này như thế nào.

“Thím Lê thẩm, tôi biết là bây giờ trong lòng bà rất khó chịu, nhưng cũng không thể vu oan cho người không liên quan như thế chứ.” Đối mặt với ánh mắt của mọi người cùng với sự chất vấn của góa phụ Lê, trên mặt Lưu Ly không phải có nét bối rối.

“Bà nói Từ Chính đi tìm tôi thì chính là đi tìm tôi à, sao tôi lại không biết thế?”

Cô chắc chắn là lúc Từ Chính đi tìm mình xung quanh mình không có một ai, dù sao thì nếu như thật sự có người thì không thể nào Bạch Nhạc không nhắc nhở cô, cho nên lúc này cô hoàn toàn không sợ bị vạch trần.

Góa phụ Lê câm lặng, mắt đảo vòng vòng, lúc này vội nói: “Chắc chắn là Chính Nhi đi tìm cô, nó nói là thời gian thành thân của cô sắp đến rồi, nhưng nam nhân kia vẫn còn chưa trở về, nó lo lắng cho cô nên mới nói muốn nhanh đến thăm cô. Nó đã nói là đi tìm cô thì tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở đây, trừ phi cô giở trò quỷ.”

Lưu Ly nhìn góa phụ Lê, không thể không nói cô rất khâm phục góa phụ Lê có suy nghĩ này, đồng thời lúc gặp phải chuyện như vậy mà còn có thể tỉnh táo phân tích.

Chỉ có đều, người mà bà ta gặp là mình.

“Bà nói là Từ Chính đến tìm tôi, vậy hắn ra khỏi cửa từ lúc nào?” Lưu Ly hỏi.

“Giờ tị tam khắc.” Góa phụ Lê nói rất chắc chắn.

Bởi vì bà ta đi chuẩn bị dược đã tiêu tốn một khoảng thời gian, qua giờ tỵ mới về đến nhà đưa dược cho Chính Nhi, Chính Nhi vội vàng ra khỏi cửa.

Lưu Ly nghe xong thì liền nhìn vào đám người: “Quế Hoa thẩm, Quân thẩm và Vương thẩm, mọi người nhìn thấy tôi vào thôn từ lúc nào?”

Mấy người được Lưu Ly gọi tên nghe vậy thì suy nghĩ một lúc, đều trả lời là giờ tỵ tứ khắc.

Ban đầu Lưu Ly muốn đi con đường nhỏ đến nhà Trương Đại Tú, nhưng vì để giữ lại nhân chứng, cô vẫn đi đường lớn trong thôn, trên đường đi đã gặp ba người đó, đồng thời lúc chào hỏi thì cũng nói với bọn họ nơi mà mình muốn đi.

“Lê thẩm, bà cũng nghe rồi đó. Tam khắc Từ Chính đi ra ngoài, đến nhà tôi thì cũng phải nửa khắc, những thẩm tử đây nhìn thấy tôi là khi tứ khắc, chỉ còn lại nửa khắc, mà thời gian khác tôi đều ở trong nhà Đại Tú thúc, Đại Tú thúc và thím cùng với Đại Lang ca đều có thể làm chứng cho tôi.”

Nói xong, Lưu Ly liền chất vấn: “Xin hỏi Lê thẩm, tôi phải làm thế nào mà trong vòng nửa khắc đó lại có thể làm ra chuyện gì với Từ Chính, làm sao lại có thể dựa vào sức của một mình tôi mà đưa Từ Chính đến chỗ này?”

Lưu Ly vừa mới nói xong lời này, đương nhiên Trương Đại Tú và Trương Đại Lang cũng đứng về phía Lưu Ly, làm chứng cho Lưu Ly.

Góa phụ Lê nghe vậy thì lập tức tiếp lời: “Quan hệ hai nhà các người vốn dĩ đã tốt, ai biết được có phải là các người hợp sức lại để ức hiếp một góa phụ…”

“Lê Bích Mai, bà không thể nói như vậy được, chính mắt ta đã nhìn thấy Tiểu Ly đến từ Trương gia.” Lúc này, Tư Đại Hồng đứng xem kịch vui ở bên cạnh đã lên tiếng.

Có người làm chứng cho Lưu Ly, góa phụ Lê chỉ có thể đổi cách khác để đổ tội cho cô: “Vậy là hạ nhân nhà cô, ta biết được là mấy ngày nay cô đã mua rất nhiều hạ nhân.”

Giống như là đã bắt được điểm yếu của Lưu Ly, góa phụ Lê nói năng cũng hùng hồn hơn: “Cô là một nữ nhân mà trong nhà lại nuôi nhiều nam nhân như thế, cô vô liêm…”

Dưới cái nhìn chăm chú từ cặp mắt sắc bén của Lưu Ly, góa phụ Lê liền nuốt những lời muốn nói vào trong bụng.

Lưu Ly cong môi cười lạnh: “Lê thẩm nói là do hạ nhân nhà tôi làm, cũng không thể nói suông mà không có bằng chứng, không bằng chúng ta đến quan phủ rồi lại nói?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.