Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 570

trước
tiếp

Chương 570

Cửu Thiên nhận lấy thư, trên bì thư viết “Con cháu Cửu gia tự mở”

Lấy thư ra, Cửu Thiên liếc mắt đại khái, lập tức lông màu càng nhíu chặt.

Trên thư viết, Mục gia và Cửu gia vậy mà vì vấn đề kinh doạn mà xảy ra tranh chấp. Con cháu của Cửu gia có mấy người mấy người bị thương, đương nhiên Mục gia cũng như thế, hai nhà đã đánh tới mức không dừng được.

“Mục gia đáng chết.”

‘Thầm mắng một tiếng, Cửu Thiên bóp chặt bức thư.

Cửu Minh thở dài một tiếng, nói: “Tình hình cụ thể là Mục gia biết được biểu hiện của cậu ở Học viện Võ Đạo, sau đó bọn họ sợ rồi. Vậy nên chuẩn bị trước khi cậu trở về, liều một phen. Lý do gì đó đều là giả, mục đích chính là để đánh bại Cửu gia chúng †a trước. Muốn triệt để chiếm lĩnh thành phố Long Cửu, đến lúc đó cho dù cậu quay về, cũng không thể làm gì bọn họ. Tôi định trở về ổn định cục diện. Tuy thực lực bây giờ của tôi không mạnh, nhưng dù sao cũng là võ giả Nội Canh Cảnh. Trở về coi như là một trợ lực lớn của gia tộc.”

Cửu Thiên cất thư đi, nói: “Tôi cũng xin nghỉ cùng nhau trở về. Nếu Mục gia muốn tới như vậy, vậy thì tôi tiêu diệt bọn họ trước.”

Trong mắt lập lòe ánh sắc lạnh, Cửu Thiên tuyệt đối không phải đang nói đùa.

Với thực lực hiện nay của hắn, trở về thành phố Long Cửu, đoán chắc thật sự không ai là đối thủ của hắn, tiêu diệt Mục gia chắc chắn là một câu nói thôi.

Cửu Minh lắc đầu nói: “Không. Ý của gia gia và cả ý của ba tôi, ba cậu đều rất chắc chắn. Bây giờ cậu đừng trở về. Gia tộc còn chống đỡ được, tu vi của cậu mới là quan trọng nhất, tôi trở về là được rồi.

Cậu cũng đừng quá xem thường gia tộc, Mục gia muốn liều với chúng ta, thuần túy là tự chuốc khổ.

Cửu Thiên, bây giờ cậu kế vị gia chủ, gia tộc sau này đều phải dựa vào cậu. Điều cậu phải làm, là tăng mạnh, mạnh hơn. Tôi tới lần này, thứ nhất là nói cho cậu tình hình trong nhà hiện nay. Ngoài ra, là hỏi cậu có thư hoặc thứ gì không, tôi thuận tiện giúp cậu mang về nhà.”

Cửu Thiên trầm mặc một lúc, sau khi cân nhắc một hồi.

Trong lòng Cửu Thiên đã có chủ ý, xoay tay, Cửu Thiên móc ra một ít đan dược và dược liệu từ trong ngực, trực tiếp giao cho Cửu Minh, nói: “Những thứ này. Anh tự mình dùng một ít. Còn lại thì mang hết về nhà”

Cửu Minh sửng sốt, nhìn đan dược và dược liệu trong tay, Cửu Minh trực tiếp hít một hơi khí lạnh.

“Nhiều thế. Cửu Thiên, cậu kiếm đâu ra?”

Cửu Thiên không giải thích, thật ra những đan dược này đã coi như ít rồi. Dù sao dạo gần đây bản thân hắn cũng dùng không ít, nói: “Không cần hỏi, đều là thu hoạch của tôi. Anh mau mang chúng trở về. Có những thứ này chắc có thể tăng cường không ít thực lực của gia tộc.”

“Đâu chỉ là không ít. Có những thứ này, tôi bảo đảm có thể đánh cho Mục gia hoang tàn.”

Tay của Cửu Minh cũng đang run, hắn ta tuyệt đối không ngờ Cửu Thiên lại giàu như này. Đáng chết, nhìn thu hoạch của người ta ở Học viện Võ Đạo, lại nhìn bản thân. Cửu Minh thật sự có loại xúc động muốn chết.

Cái gì mà người so với người thì tức chết người, hắn ta cuối cùng cũng hiểu tại sao Cửu Thiên có thể trưởng thành nhanh như vậy rồi.

Cửu Thiên nói: “Vậy thì tốt nhất. Cửu Minh, những thứ này rất quan trọng. Anh không thể làm mất hoặc giấu hết làm của riêng. Nếu không tôi chắc chắn sẽ trực tiếp phế anh. Tin tôi, tôi không phải đang nói đùa.

Cửu Minh xoay tay cởi áo ra, bọc lấy những thứ này, trịnh trọng nói: “Tôi nếu thật sự giấu làm của riêng hoặc làm mất, cậu cho dù không giết tôi, tôi cũng sẽ tự sát.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.