Tuyệt Thế Cường Long

Chương 2110

trước
tiếp

Chương 2110

Vương Kiếm Thành híp mắt lại và nói: “Thế mà anh vẫn còn có gan để tranh giành với tôi cơ à? Anh có cái gan đó, nhưng liệu anh có năng lực đó hay không?!”

Tề Đẳng Nhàn lại thản nhiên nói: “Những năm nay tôi bôn ba làm ăn buôn bán nơi bến tàu của Nam Dương, chẳng có bạn bè cũng chẳng có quan hệ, thứ duy nhất mà tôi kiếm được chính là tiền. Dám so tiền với ông đây á? Ông đây có thể dùng tiền để đập chết anh!”

Sau khi nghe thấy giọng điệu ngạo mạn của Tề Đẳng Nhàn, trong lòng Ngọc Tiểu Long lập tức cười khổ.

Ơ này, anh đã phải cải trang để trở về Hoa quốc rồi mà không thể khiêm tốn hơn một chút hả? Anh không sợ thân phận của mình bị bại lộ, bị người khác điều tra ra được hay sao?

Vương Kiếm Thành giơ tay ra chỉ vào người Tề Đẳng Nhàn, mỉm cười và nói: “Được lắm, tôi đợi anh lấy tiền đập chết tôi đó! Hy vọng tôi sẽ được nhìn thấy tấm bảng của anh trong buổi đấu giá ngày mốt.”

Sau khi nói xong lời này, Vương Kiếm Thành lại cười với Ngọc Tiểu Long và nói: “Có thể cùng nhau ăn tối không? Nói không chừng sau này chúng ta còn là người một nhà nữa, có thể bồi dưỡng tình cảm trước.”

“Không nhìn thấy tôi có bạn đến chơi nhà à?” Ngọc Tiểu Long nói với giọng lạnh lùng rồi tiện tay đóng cửa lại.

Vương Kiếm Thành lắc đầu với vẻ bất lực rồi xoay người rời đi.

Tề Đẳng Nhàn nhìn về phía Ngọc Tiểu Long rồi cười nói: “Cô cũng đắt hàng ra phết đấy nhỉ? Lúc nhỏ thì được hứa gả cho tôi, bây giờ lại được hứa gả cho người của Vương gia rồi à?”

Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nói: “Anh bớt ở đó cười trên nỗi đau của người khác đi! Còn không phải chuyện mà anh làm ra đã khiến cho mọi người bỗng chốc trở nên bị động hay sao? Nếu không thì người trong nhà cũng không dám làm gì tôi cả!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Ai bảo cô một lời không hợp bèn xé rách hôn thư của ông đây làm gì, he he, đáng đời…”

Ngọc Tiểu Long quay đầu lại, trên mặt lộ ra một nụ cười rất lịch sự, cô ấy nói: “Phiền anh nói lại lần nữa xem nào?”

Tề Đẳng Nhàn nói với vẻ kiêu ngạo: “Bây giờ võ công của ông đây đã luyện đến cảnh giới này rồi, tôi đã không còn thuộc về cùng một thế giới với cô nữa rồi, cô đừng có mà mơ tưởng hão huyền nữa, cô không xứng với tôi đâu.”

“Con mẹ anh…”

Một người không thích nói bậy như Ngọc Tiểu Long cũng không nhịn được mà bùng nổ, cô ấy giơ nắm đấm lên và chuẩn bị đấm vỡ cái đầu chó của hắn.

Tề Đẳng Nhàn rụt về sau một cái, mỉm cười và nói: “Có điều, cái tên Vương Kiếm Thành này đúng là đặc biệt yêu thích cô đó, thế mà lại không ngại đường xa từ Bắc Kinh chạy đến Trung Hải để tham gia buổi đấu giá của Vân Đỉnh Thiên Cung!”

“Anh ta biết cô thích căn nhà đó, đúng là đã tiêu tốn không ít tâm tư mà.”

“Nếu như tôi là cô thì tôi đã đồng ý rồi! Dù sao thì nếu như có thêm sự giúp đỡ của Vương gia thì số người ủng hộ các cô sẽ càng nhiều hơn nữa.”

Không phải vô duyên vô cớ mà “Vân Đỉnh Thiên Cung” được bán với giá rất cao, nó là sản phẩm được bên xây dựng của sơn trang Vân Đỉnh sử dụng để quảng bá thương hiệu của mình, bọn họ đã thuê nhà thiết kế hàng đầu với giá rất cao, chỉ riêng chi phí thiết kế biệt thự đã tiêu tốn hơn hai mươi triệu, cuối cùng còn được cử đi tham gia một cuộc thi nào đó và giành được giải thưởng thiết kế đẳng cấp thế giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.