Truyện Trở Về Bên Em

Chương 31

trước
tiếp

Chương 31

Cho tới bây giờ, ông ta mới biết người hôm nay mình đấu tầm cỡ đến mức nào!

Công khai sử dụng hàng chục xe bọc thép ở nước Long Hạ!

Hàng trăm trực thăng vũ trang!

Hàng chục ngàn người được trang bị vũ khí nóng!

Và sĩ quan của ba chiến đoàn Giang Bắc đều kính cẩn trước mặt hắn …

Phịch!

Hơn hai trăm nghìn người phía sau ông ta cũng sợ hãi quỳ xuống đất.

“Tôi sai rồi, xin hãy tha thứ cho tôi một lần, tôi sẽ không bao giờ dám nữa!”

Chu Chí Long nhanh chóng quỳ xuống cầu xin lòng thương xót: “Tôi có thể cho cậu tiền, toàn bộ của cải nhà họ Chu đều giao cho cậu, mong cậu tha cho tôi một mạng!”

Cho đến thời điểm này, Chu Chí Long đã không còn kì vọng vào vận may nữa.

Tất cả những gì còn lại là khát vọng sinh tồn bất tận.

“Làm ơn tha cho chúng tôi, chúng tôi sẽ không dám nữa!”

Những người phía sau cũng bắt đầu cầu xin thương xót, đặc biệt là mười mấy gia chủ ngoại tộc kia, lúc này đều đang hối hận phát điên.

Vốn muốn nhân cơ hội này để bợ đít nhà họ Chu, nhưng không ngờ lại chọc tức một nhân vật tầm cỡ như vậy!

“Vừa rồi tôi cho các người cơ hội, nhưng các người không biết trân trọng”.

Diệp Vĩnh Khang nhẹ giọng nói, đồng thời chậm rãi giơ tay lên: “Nếu đã vậy, các người xuống cùng một chỗ với hai tên cậu ấm kia đi!”

Nói xong, khi chuẩn bị ra lệnh khai hỏa, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Chờ đã!”

Ông cả nhà họ Chu nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu không muốn vợ con mày gặp nạn, thì thả chúng tao ra ngay!”

Vừa nói lão vừa lớn tiếng nói: “Tao đã bí mật phái em ba đến bệnh viện, chắc hẳn lúc này đã đến nơi rồi!”

“Em ba tao là Chiến vương số một Giang Bắc. Nếu chúng tao có chuyện gì, vợ con mày cũng đừng hòng sống!”

Một tia sáng chợt lóe lên trong mắt Chu Chí Long cùng ông hai bên cạnh: “Anh, chuyện này là thật sao?”

Ông cả nhẹ nhàng gật đầu: “Vừa rồi bọn chúng tập hợp, anh đã lén gửi tin nhắn cho chú ba”.

Mọi người lập tức mừng như điên, lúc này nóng lòng muốn quỳ xuống cảm tạ ông cả!

“Ông nói là đã phái người đến bệnh viện rồi?”

Sử Nam Bắc đột nhiên mở to mắt.

Chu Chí Long từ dưới đất đứng lên, kiêu ngạo nói: “Không chỉ có như vậy, người đến chính là anh ba của tao, Chiến vương số một Giang Bắc!”

“Bây giờ, tao cho chúng mày một cơ hội. Chỉ cần để chúng tao xuống núi, tao sẽ đảm bảo an toàn cho vợ và con gái của mày. Nếu không, tao cũng không thể đảm bảo anh ba của tao sẽ làm gì…”

“Ha ha ha ha!”

Không ngờ, Chu Chí Long chưa kịp nói xong, nhóm người ở phía đối diện đã phá lên cười.

Sử Nam Bắc thậm chí còn ôm bụng cười lớn: “Hay, hay lắm!”

Điện Long Thần có năm vị Đại Thiên Vương, tất cả đều mạnh hơn chín vị Đại Địa Thần.

Sử Nam Bắc là một trong năm vị Đại Thiên Vương, hơn nữa còn là người yếu nhất trong số đó.

Bốn người còn lại lúc này đang ở trong viện, chưa nói đến chú ba chú tư gì đó, cho dù mấy chục nghìn người lao qua đó chém giết, cũng không đủ để bốn Đại Thiên Vương kia nhét kẽ răng.

Chu Chí Long và những người khác bối rối không biết họ đang cười cái gì.

“Chúng mày không tin đúng không, tao sẽ mở video cho chúng mày xem!”

Chu Chí Long chỉ nghĩ rằng đối phương không tin, vì vậy ông ta nhanh chóng phát một đoạn video ông ba nhà họ Chu cho bọn họ xem.

“Chú tư, chú tệ quá, mấy người lên núi vui vẻ, để anh đến viện bắt đàn bà, nhàm chán!”

Khuôn mặt của một người đàn ông dữ tợn xuất hiện trong video.

“Anh ba, anh không được giết ai, con đàn bà đó và đứa trẻ đó phải bị bắt sống!”

Hiện giờ người phụ nữ đó và đứa con gái chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của nhà họ Chu, nếu ông ba nhà họ Chu ra tay sát hại thì coi như xong!

“Đừng lo, bắt về hành hạ từ từ sẽ vui hơn nhiều so với việc giết chết …”

Ông ba nhà họ Chu trên màn hình đang nói nửa chừng, đột nhiên ngây ra, hai mắt sáng rỡ, còn có nước miếng chảy ra từ khóe miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.