Truyện Trở Về Bên Em

Chương 20

trước
tiếp

Chương 20

Thấy một vài ký tự lớn ngoằn ngoèo trên tờ ghi chú: Thân gửi con chó già nhà họ Chu!

“Khinh người quá đáng, kẻ đó đâu!”

Chu Chí Long tức giận gầm lên.

Người hầu rùng mình một cái: “Không … không thấy ai, cái hộp được tìm thấy trong sân…”

Tách!

Lúc này, trong hộp đột nhiên chảy ra một giọt máu, rơi trên mặt đất đỏ thắm.

Mặt Chu Chí Long đanh lại, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành!

Nhanh chóng mở hộp gỗ ra, có một cái đầu đầy máu ở trong!

Phong Nhi——

Chu Chí Long rống lên, chỉ cảm thấy cổ họng sắc ngọt, ộc, một ngụm máu phun ra khỏi miệng!

Người bên cạnh còn kinh hãi hơn, hóa ra là đầu của cậu hai!

“Gia chủ bình tĩnh, đừng nóng giận hại thân!”

Một phụ nữ trẻ vội vàng đi đến đỡ Chu Chí Long.

Bốp!

Chu Chí Long trực tiếp tát cô ta ngã xuống đất, tức giận hét lên: “Nếu là con của mày, mày có thể bớt giận không!”

Nói xong, ông ta trực tiếp rút mã tấu từ phía sau lưng của một vệ sĩ bên cạnh, gầm lên một tiếng, dùng dao chém đứt lìa đầu người phụ nữ trẻ!

“Lập tức truyền lệnh của gia chủ tao đây!”

“Phàm là con cháu, trực hệ, chi nhánh cũng như tất cả khu vui chơi giải trí và sòng bạc dưới quyền nhà họ Chu, lập tức gác lại mọi việc trong tay, tập trung tại sau núi trong vòng nửa giờ!”

“Ngoài ra, tuyên bố với toàn thể Giang Bắc rằng hôm nay nhà họ Chu sẽ làm chuyện lớn. Bất kể là ai, kẻ nào dám can thiệp vào chuyện này đều sẽ bị giết chết không tha!”

Chu Chí Long lần này đã thật sự nổi giận rồi!

Con cả bị bắt, con thứ bị giết, đối phương ngang nhiên khiêu khích!

Loại chuyện này bất luận là ai cũng không thể chịu nổi, huống chi là Chu Chí Long, gia chủ nhà họ Chu!

Sau khi tin tức được tung ra, nhất thời, toàn bộ Giang Bắc đều bị mây mù bao phủ!

Thành phố sầm uất ban nãy bỗng chốc trở nên im ắng, mọi người đều đóng chặt cửa sổ, đường phố đông đúc trước đây giờ đã vắng tanh!

Mọi người đều có thể cảm nhận được khí tức của nhà họ Chu, sợ tai họa sẽ ập đến mình.

Mà những người thường ngày có xích mích nhỏ với nhà họ Chu càng rén hơn, thậm chí có người không chịu nổi áp lực đã trực tiếp nhảy từ tòa nhà cao tầng xuống!

Mọi người đều biết trên mảnh đất Giang Bắc, nhà họ Chu là đế vương, nhà họ Chu là trời!

Bây giờ, trời sắp sụp đổ rồi!

Ngoài nhà họ Chu, còn có hơn chục gia tộc địa phương cũng đang ra sức tập hợp lực lượng, nhanh chóng chạy đến sau núi.

Đây là cơ hội tuyệt vời để thể hiện với nhà họ Chu, nếu vì chuyện này mà trèo được lên cây đại thụ nhà họ Chu kia, sau này không cần khép nép ở Giang Bắc nữa rồi.

Lúc này ở bệnh viện Giang Bắc, Hạ Huyền Trúc lo lắng đến mức sắp khóc: “Tĩnh Tĩnh, sao Vĩnh Khang đi lâu như vậy mà vẫn chưa trở lại? Sẽ không có chuyện gì, đúng không?”

“Đừng lo, nếu xảy ra chuyện đã xảy ra từ lâu rồi. Ra ngoài càng lâu càng an toàn. Thử nghĩ xem, Chu Kiệt là ai? Nếu hắn thật sự muốn làm chuyện ác, có thể đợi lâu như vậy sao?”

Lâm Tĩnh an ủi.

“Nhưng lâu như vậy rồi mà không có tin tức gì, gọi cũng không liên lạc được… Không được, cậu cho mình ra ngoài xem…”

Hạ Huyền Trúc vẫn không yên lòng, muốn đích thân ra ngoài tìm Diệp Vĩnh Khang.

“Được rồi được rồi, cậu bình tĩnh một chút đi, mình sẽ gọi điện thoại hỏi giúp cậu, được chưa hả!”

Lâm Tĩnh đành phải lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, đi ra ngoài.

“Alo, chú Trần ạ, cháu Lâm Tĩnh đây, cháu muốn hỏi…”

Nói được nửa câu, Lâm Tĩnh sững sờ, sau đó mặt cô ấy biến sắc, điện thoại trong tay rơi xuống đất chỉ trong tích tắc!

“Vĩnh Khang có chuyện gì sao?”

Hạ Huyền Trúc vội hỏi.

“Không không…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.