Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ Bốn Đứa Con Vô Địch

Chương 12

trước
tiếp

“Nơi này thật là náo nhiệt” Cửa lớn của nhà họ Tô lại mở ra lần nữa. Bà nội Chiến mang theo hai người vệ sĩ cùng đi đến nhà họ Tô.

Toàn thân bà ta mặc một chiếc váy dài lộng lẫy làm từ tơ lụa, ung dung quý phái, khí chất không hề thấp kém.

“Tô Ngọc Anh, mạng sống của cô cũng thật kiên cường. Nếu lần này tất cả mọi người đều đã ở đây, chuyện năm năm trước chưa xử lý xong thì bây giờ xử lý cho xong đi.”

Trong lời nói của bà ta mang theo sự cương quyết không cho người khác từ chối, ngay cả một mắt cũng không thèm nhìn Tô Ngọc Anh: “Năm năm trước, Tô Ngọc Anh không biết xấu hổ, không trong sạch với người đàn ông khác. Người phụ nữ như vậy thật sự không có tư cách làm cháu dâu của nhà họ Chiến ta.

Tô Ngọc Anh, nói thật thì thật ra tôi cũng không vừa mắt cô. Cô không xứng với cháu trai nhà tôi, hôm nay tôi tuyên bố hủy bỏ hôn ước giữa cô và Thần Dũng”

Tô Nhã Nhã ở bên cạnh nghe thấy câu này thì vô cùng vui mừng, cuối cùng thì cô ta cũng đợi được cái ngày này.

Tô Ngọc Anh, cho dù cô không chết thì sao chứ? Nhà họ Chiến không thích cô, bà nội chiến không thích. cô, Chiến Thần Dũng cũng không thích cô, tôi không tin cô còn có thể lật ngược tình thế!

Cô ta nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của bà nội Chiến, thân mật gọi một tiếng: “Bà nội”

“Yên tâm, bà nội sẽ không bắt nạt cháu” Bà nội Chiến nhẹ vỗ tay một cái, lúc này mới tuyên bố: “Nhưng quan hệ thống gia giữa nhà họ Chiến và nhà họ Tô sẽ không hủy bỏ, chỉ là người cháu dâu được chọn sẽ từ Tô Ngọc Anh đổi thành Tô Nhã Nhã”

Vệ Hân vừa nghe thấy lời này vui vẻ đồng ý: “Được được, tôi đồng ý. Bà à, con gái của tôi là một tay tôi bồi dưỡng, không giống người phụ nữ có phẩm hạnh không đoan trang như Tô Ngọc Anh.

Con gái của tôi ngoan ngoãn lanh lợi, hiếu thảo với người bề trên. Hiện tại con bé cũng là một cô gái trong trắng chưa chồng. Tôi đảm bảo Nhã Nhã nhà chúng tôi có thể đảm nhận được vị trí cô chủ Chiến. Hơn nữa, con bé còn vô cùng hiếu thảo”

Ông Tô từ trước đến nay là người đặt lợi ích lên trên hết, đối với những lời không tốt về Tô Ngọc Anh ở bên ngoài, ông ấy lại càng không quan tâm.

Vội vàng hùa theo: “Đúng thế, Nhã Nhã chính là một cô gái tốt, bà chủ, bà thật là tinh mắt”

Mấy người họ kẻ tung người hứng, dường như đã quyết định việc này rồi.

Chiến Anh Thiên ngồi trên ghế sô pha nghe thấy vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng cũng nhăn nhó thành một cục.

Cậu bé không thích Tô Nhã Nhã, càng không muốn người phụ nữ này làm mẹ của cậu bé. Có lẽ Tô Ngọc Anh cũng không thể ngờ rằng bé cả nhà mình lại là người đầu tiên đứng lên phản đối.

Bà nội Chiến nhìn thấy Chiến Anh Thiên, trong ánh mắt hiện lên sự lạnh lùng, không thấy một chút yêu thương nào của bà nội dành cho cháu trai, ngược lại còn có chút… ghét bỏ.

“Chuyện lớn nhà họ Chiến từ lúc nào lại đến lượt một đứa bé như cháu khoa tay múa chân?” Chiến Thần Dũng kéo Chiến Anh Thiên ra phía sau, trong con ngươi lạnh lẽo lóe lên tia sáng không vui. Con của anh, cho dù là bà nội của anh cũng không được phép nói. “Bà nội, người mà anh Thiên ghét không đủ tư cách là cô chủ Chiến” Bà nội Chiến tận tình khuyên nhủ: “Thần Dũng à, cháu phải có một người vợ giúp đỡ cháu. Cháu nhìn

nhà họ Chiến một chút xem, có chỗ nào giống cái nhà không? Cháu có biết người bên ngoài nói thế nào về cháu không? Bọn họ đều nói cháu không thích phụ nữ!

Ngày hôm nay, đám cưới của cháu phải được quyết định” Thái độ của bà ta rất kiên quyết, cho dù thế nào thì hôm nay cũng phải quyết định về đám cưới.

Tôn Nhã Nhã nhẹ nhàng vỗ vào lưng bà cụ Chiến, quan tâm nói: “Anh Chiến à, trái tim của bà nội không được khỏe, anh đừng cãi lại lời bà nội. Em biết bây giờ có thể là anh chưa hiểu nhiều về em, Anh Thiên cũng không biết nhiều về em.

Nhưng em sẽ cố gắng làm cho hai người thích em, em cũng sẽ cố gắng làm cô chủ Chiến thật tốt.”

Ánh mắt của Chiến Anh Thiên đều đặt trên người Tô Ngọc Anh, cậu bé nhận ra Tô Ngọc Anh, là người phụ nữ khóc thầm ở bệnh viện.

Điều kì lạ là rõ ràng đây là lần đầu tiên cậu bé gặp cô nhưng lại cảm giác thân thiết khác thường, giống như đã quen biết từ lâu.

Cậu bé chậm rãi ngước mắt lên, từ lúc bắt đầu bước vào cửa, Tô Ngọc Anh vẫn luôn nhìn cậu bé.

Không hiểu sao, tay của thằng bé giống như không khống chế được mà giơ lên, chỉ vào Tô Ngọc Anh ở phía trước.

“Nếu như nhà họ Chiến nhất định phải có một cô chủ Chiến như bà nói, vậy thì chọn cô ấy đi”.

Tô Ngọc Anh khẽ giật mình, nghi ngờ chớp chớp đôi mắt xinh đẹp một cách mơ màng, trên mặt lộ vẻ ngây ngô.

Tô Nhã Nhã chịu đựng sự kích động muốn xé xác Chiến Anh Thiên, nở một nụ cười châm chọc: “Anh Thiên à, cháu không hiểu rõ về người chị gái này của cô đâu. Chị ấy không thích anh Chiến, còn vô cùng ghét anh Chiến. Với lại cuộc sống riêng tư của chị ấy rất lộn xộn, không thích hợp làm cô chủ Chiến đấu.”

“Cô ấy là mẹ cháu” Chiến Anh Thiên đột nhiên nói, những lời này là Tô Ngọc Anh nói với cậu bé lúc trước. Một dòng nước ấm chạy trong cơ thể Tô Ngọc Anh, cô được bé cả lựa chọn, cũng được bé cả tin tưởng.

“Chị à, chị không thích làm cô chủ Chiến đúng không? Bây giờ chị căn bản cũng không thích anh Chiến, người chị thích là Tiêu Tần Thắng đúng không? Chị nói cho Anh Thiên, cho anh Chiến, cho bà nội đi. Chỉ cần chị nói thật lòng, mọi người sẽ không ép buộc chị đâu”

Tô Nhã Nhã kéo kéo tay Tô Ngọc Anh, dẫn dắt cô nói ra điều cô không muốn. Chiến Thần Dũng giương mắt nhìn lướt qua Tô Nhã Nhã: “Nếu Anh Thiên đã muốn cô ấy, vậy thì chọn cô ay di.”

Anh nhìn chằm chằm Tô Ngọc Anh một cách gay gắt, không cam tâm giống như bị cây nho có gai vững vàng trói chặt trái tim anh.

Anh đã sai người đi điều tra, trong những năm Tô Ngọc Anh rời đi này, cô không ở cùng với Tiêu Tần Thắng.

Điều này nói rõ rằng rất có thể là Tiêu Tần Thắng đang lừa anh.

Mà ngày đó cũng có thể là Tô Ngọc Anh đã lừa anh.

Anh muốn thử một lần nữa.

Lúc này, anh cũng là cố ý dẫn Tô Ngọc Anh tới. Bởi vì anh muốn khóa cô bên cạnh mình.

Tô Nhã Nhã ngạc nhiên nhìn Chiến Thần Dũng, hoàn toàn không hiểu được vì sao anh cũng lựa chọn Tô Ngọc Anh.

Tô Nhã Nhã nhìn về phía Tô Ngọc Anh, vẫn mỉm cười giống như trước, nhưng nhìn thế nào thì nụ cười nặn ra cũng rất vặn vẹo.

“Chị à, chị không muốn đúng không, chị không muốn” Từ ngữ giống như chen nhau đi ra ngoài từ khe hở của hàm răng. Cô ta đã chuẩn bị tỉ mỉ năm năm, lúc này vất vả lắm mới nắm lấy cơ hội làm bà nội Chiến

nói ra đối tượng liên doanh được thay đổi, tại sao có thể thất bại!

Tô Ngọc Anh đột nhiên lạnh lùng gạt tay của người phụ nữ ra: “Ai nói tôi không đồng ý?”

“Cái gì?” Sắc mặt Tô Nhã Nhã không khỏi thay đổi, bàn tay cũng siết chặt thành nắm đấm.

Tô Ngọc Anh kiêu ngạo hất cằm lên, vẻ ngoài xinh đẹp làm tất cả mọi thứ trên đời này như buồn bã phai màu.

Vốn dĩ cô không muốn làm cái cô chủ Chiến này, nhưng vừa rồi bé cả đã chọn cô, cô không thể mất đi bé cả.

Hơn nữa, nếu Tô Nhã Nhã được gả cho anh, chẳng phải là bé cả sẽ rơi vào tay của Tô Nhã Nhã sao?

Tô Nhã Nhã có thể làm bất cứ điều gì để đạt được vị trí cao nhất, nói chi là đối phó với một đứa bé năm. tuổi.

Mặc dù cô không muốn có bất kì quan hệ nào dính líu đến Chiến Thần Dũng, nhưng cô nhìn khuôn mặt bé cả, tuyệt đối không thể để cậu bé rơi vào tay Tô Nhã Nhã.

Vậy nên, cho dù cô không muốn làm cái cô chủ Chiến này, nhưng vì bé cả, cô sẽ liều mạng! “Không được!” Tô Nhã Nhã suýt nữa thì hét lên.

Cô ta mở to hai mắt nhìn, trong mắt chứa đầy sự bối rối, cô ta quay đầu lại nhìn bà nội Chiến: “Bà nội, không, cháu không cố ý muốn phản đối, chẳng qua là cháu cảm thấy nếu như là chị cháu, đến lúc mọi người biết chuyện trước đây của chị ấy thì sẽ cười nhạo nhà họ Chiến”

Cô ta bày ra một dáng vẻ hoàn toàn vì suy nghĩ cho nhà họ Chiến.

Vệ Hân nhìn thấy tình hình không ổn cũng vội vàng nói theo: “Đúng vậy, hơn nữa con bé này cũng đã ở bên ngoài năm năm không ở nhà, không biết ở bên ngoài đã trải qua những chuyện gì”.

Lời ra lời vào đều là dáng vẻ vội vàng, suýt chút nữa là trực tiếp nói rằng Tô Ngọc Anh luôn ở ngoài, không biết có từng cấu kết làm bậy với người khác hay không.

Bà nội Chiến quả nhiên nhíu mày, bà ta dùng ánh mắt dò xét quan sát Tô Ngọc Anh từ đầu đến chân. “Tôi vẫn là câu nói kia, người phụ nữ không biết giữ chừng mực không thể bước vào nhà tôi!”

Tô Ngọc Anh khẽ cười, cô chưa kịp nói gì, Chiến Thần Dũng đã ôm lấy eo cô, nói như đinh đóng cột: “Đối tượng thông gia sẽ không thay đổi, cô chủ Chiến vẫn sẽ là Tô Ngọc Anh!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.