Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 91

trước
tiếp

CHƯƠNG 91

“Cái gì mà mợ Mạc chứ, cũng chỉ là một con gà không được công nhận mà thôi.” Là âm thanh của Hứa Cát Anh.

Bình thường Hứa Cát Anh làm tốt mọi việc ở công ty, tất cả những người trong bộ phận đều tuân theo sự kiểm soát của cô ta, hôm nay là lần đầu tiên mà bọn họ nhìn thấy chủ quản Hứa thất thố như thế, tất cả mọi người đều nhìn nhau, không dám nói gì nữa.

Hứa Cát Anh đứng ở cửa phòng làm việc của mình, cách một cánh cửa pha lê, nhìn hai người đang cãi lộn ở bên trong. Mặc dù không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì, nhưng mà chỉ cần nhìn thấy Mạc Tư Quân và Đường Hoài An đứng trong một căn phòng, cô ta liền cảm thấy khó chịu.

“Sao nào, suy nghĩ một chút xem?” Mạc Tư Quân nhìn Đường Hoài An, biểu cảm như đã nắm chắc thắng lợi ở trong tay.

Đường Hoài An hít một hơi thật sâu, cúi đầu xuống, cô cần cho mình có thời gian suy nghĩ.

Dựa vào tình hình hiện tại xem xét, cho dù cô đến làm việc cho công ty nào đi nữa, Mạc Tư Quân cũng đều có biện pháp để cô rời khỏi chỗ đó. Như vậy, nói cho cùng bây giờ mình cũng chỉ có thể có một sự lựa chọn là tập đoàn Mạc thị mà thôi.

Thật ra thì tập đoàn Mạc thị rất lớn, có rất nhiều chuỗi công nghiệp, bao gồm các bất động sản, ngành du lịch, ngành thiết kế, vân vân. Công việc của Đường Hoài An là thiết kế áo cưới, thật ra cô cũng có thể tìm được phương hướng cho mình ở Mạc thị, hơn nữa, nếu như nói về mặt tài nguyên thì công ty Mạc thị có thể cho cô đãi ngộ tốt hơn.

Nhưng mà người ép mình đến đây lại là Mạc Tư Quân, Đường Hoài An không thể bước qua chướng ngại đó ở trong lòng.

Đột nhiên, cô nhớ đến công ty của mẹ. Đúng vậy, mình cần phải lấy lại công ty của mẹ, nếu như không có tiền thì làm sao?

Đường Hoài An suy nghĩ kỹ rồi cô ngẩng đầu lên: “Được, bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ đến đây làm việc, chỉ hi vọng Mạc tổng biết công việc là công việc, tốt nhất là anh nên bỏ tình cảm riêng tư qua một bên, cho dù anh có ghét tôi đi nữa thì chúng ta về nhà giải quyết, tôi sẽ xem Mạc thị như là một hành trình mới của mình. Cho nên, tôi không hi vọng bị những chuyện khác làm phiền.”

“Không thành vấn đề, tôi có thể đồng ý với cô. Đi thôi, đi chào hỏi với mọi người.”

Mạc Tư Quân nói xong thì đứng dậy từ trên ghế, không đợi Đường Hoài An có phản ứng, anh trực tiếp kéo cô đi ra khỏi phòng họp.

Nhìn mọi người có vẻ như đang nghiêm túc làm việc, thật ra lòng buôn chuyện của bọn họ đã sớm bay đến phòng họp, bây giờ nghe thấy cửa phòng họp mở ra, đều không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía bên kia, ngay cả Hứa Cát Anh cũng không ngoại lệ.

Giọng điệu của Mạc Tư Quân rất rõ ràng: “Giới thiệu với mọi người một chút, đây là cô Đường Hoài An, bắt đầu từ ngày mai sẽ đến làm việc ở tập đoàn Mạc thị, đảm nhiệm chức vụ tổng giám bộ phận thiết kế áo cưới.”

Giống như một viên đá dấy lên nghìn con sóng, trong nháy mắt toàn bộ phòng làm việc đều sôi trào, ngay cả Đường Hoài An cũng kinh ngạc mở to hai mắt, cô không thể tin mà nhìn Mạc Tư Quân, sao anh lại cho mình một chức vụ cao như thế?

Lúc đầu cô còn cho là coi như Mạc Tư Quân không làm khó dễ cô, kêu cô phải dọn dẹp vệ sinh bưng trà rót nước gì đó ở Mạc thị, nhưng mà ít nhất cũng sẽ cho cô làm việc từ một nhân viên thiết kế nhỏ nhoi đi lên. Nhưng mà… tổng giám thiết kế? Trong lúc nhất thời, cô không biết rõ suy nghĩ của người đàn ông này.

Sắc mặt của Hứa Cát Anh đã sớm trở nên vô cùng khó coi, mình vào làm việc ở Mạc thị cũng chỉ là một chủ quản, vậy mà Đường Hoài An dựa vào cái gì chứ.

Hứa Cát Anh siết chặt nắm đấm của mình, móng tay thật dài gần như muốn cắm sâu vào trong lòng bàn tay, cô ta vẫn không thể lập tức bước lên xé nát người phụ nữ này, xem xem rốt cuộc là cô có bản lĩnh gì.

Sau khi Mạc Tư Quân giới thiệu xong, nhìn Đường Hoài An rồi lại xoay người đi khỏi không nói lời nào, trong lòng của Đường Hoài An cố nén giận.

Cho nên, anh muốn mình tự thu thập cục diện rối rắm này đó à?

Chỉ là một trận ầm ỉ như thế, bọn họ cũng đã hiểu rồi, có vẻ như là mợ Mạc này cũng không nhận được sự chào đón của Mạc tổng, cho nên thái độ của bọn họ đối với cô đều lạnh lùng.

Hứa Cát Anh nhìn cảnh tượng trước mắt, lại rất muốn tìm gì đó ra oai với Đường Hoài An.

Cô ta đột nhiên bước lên khoác lấy cánh tay của Đường Hoài An, giả vờ như là mình rất thân thiết mà nói: “Cô Đường này là bạn của tôi, vừa mới đến công ty, có thể sẽ có rất nhiều chỗ không hiểu, mọi người cứ nể tình tôi, sau này nhất định phải chăm sóc cho cô Đường nhiều hơn đó.”

Dáng vẻ thân mật không có khoảng cách, nếu như không có những chuyện cũ nhắc nhở Đường Hoài An, cô thậm chí còn tin tưởng là lúc này Hứa Cát Anh thật sự xem cô như là bạn.

Chỉ là Đường Hoài An không ngờ tới lá gan của Hứa Cát Anh lại lớn như thế, một phút trước rõ ràng Mạc Tư Quân vừa mới tuyên bố mình sẽ đảm nhiệm chức vị tổng giám thiết kế áo cưới, chức vị còn cao hơn cả cô ta, nhưng mà nhìn tư thái của cô ta giống như là mình cần cô ta bảo vệ.

Đường Hoài An cười lạnh hất tay của Hứa Cát Anh ra: “Chủ quản Hứa…”

Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ chủ quản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.