Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 42

trước
tiếp

CHƯƠNG 42

Mạc Tư Quân cúi đầu nhìn Đường Hoài An , từ trong đôi mắt trong trẻo đó nhìn thấy một thứ gọi là phản kháng, thấy Đường Hoài An không nghe lời như vậy, tâm trạng của Mạc Tư Quân không phải quá vui vẻ.

“Từ sau chuyện ở bệnh viện lần trước, tính tình của cô bắt đầu thay đổi, sao hả, muốn dùng cách thứ này đối kháng với tôi sao?”

Đường Hoài An bật cười một tiếng, hờ hững nói: “Mạc tổng thật sự biết nói đùa, Đường Hoài An tôi có tài có đức, có tư cách và năng lực gì để đối kháng với anh chứ? Có điều nghĩ tới lát nữa ông nội rất có khả năng sẽ hỏi đến chuyện chúng ta có con, tôi ngược lại rất mong chờ câu trả lời của anh!”

Đường Hoài An không hề che đậy vẻ mặt xem trò hay, trong lòng Mạc Tư Quân dấy lên một cơn giận dữ, người phụ nữ này rốt cuộc bắt đầu từ khi nào trở nên hung hăng càn quấy như vậy?

Sau khi trải qua chuyện ở bệnh viện lần trước, Đường Hoài An đã hiểu rõ cả rồi, trái tim lạnh lẽo như đá đó của Mạc Tư Quân, sợ rằng cả đời này cô cũng không thể làm ấm lên được rồi, nếu trái tim của anh đã mãi mãi ngủ say cùng Đường Gia Hân nằm trên giường bệnh kia, vậy thì cô cũng sẽ không tiếp tục tiêu tốn tâm tư và sức lực lên người anh nữa.

Khư khư cố chấp nhiều năm như vậy, vào lần này hoàn toàn kết thúc đi!

Nghĩ đến đây, Đường Hoài An nhìn gương mặt quen thuộc của người trước mắt, mũi có hơi cay, nhưng một giây sau, cô đã hạ quyết tâm, công ty mẹ vất vả kinh doanh, cô nhất định phải dựa vào bản lĩnh của mình để lấy lại.

Đường Hoài An khoác cánh tay của Mạc Tư Quân đi xuống lầu, trên mặt hai người đều mang nụ cười rạng rỡ, chỉ là tính toán và suy nghĩ trong lòng mỗi người, người bên cạnh lại không biết.

Mạc Tư Quân chu đáo nhấc tà váy dài thay cho Đường Hoài An, Đường Hoài An lạnh lùng nhìn tất cả, người đàn ông này chỉ có khi ở trước mặt người nhà và giới truyền thông mới trưng ra dáng vẻ rất quan tâm đến cô, Đường Hoài An rất muốn biết tố chất tâm lý của anh rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Nghĩ đến đây, trong mắt của Đường Hoài An vụt qua một tia gian manh, tối nay, cô chắc chắn sẽ quậy một chút chuyện.

Cả nhà chỉnh tề ngồi xuống trước bàn ăn lớn, thật ra nói là cả nhà, cũng chẳng qua chỉ có bốn người, ba của Mạc Tư Quân, Mạc Thương Hải gần như rất ít khi xuất hiện ở nơi có Đường Hoài An, nhất là bữa tiệc giống như này, điểm này cũng là sau khi cô kết hôn được một năm với Mạc Tư Quân mới từ từ nhận ra.

Đường Hoài An đã từng suy nghĩ nguyên nhân bên trong, sau này chỉ có thể quy là do ba của Mạc Tư Quân không thích người con dâu như cô mà thôi.

Dòng suy nghĩ của Đường Hoài An bị giọng nói của ông cụ Mạc cắt ngang: “Tư Quân, công ty gần đây như thế nào?”

Mạc Tư Quân gật đầu với ông cụ Mạc, rất cung kính trả lời: “Công ty gần đây khá tốt, nhưng lần trước vì chuyện của tập đoàn Vạn Phong, căn cứ theo phản ứng của người bên dưới, nói trong nội bộ công ty hình như bị gài tai mắt, khoảng thời gian này cháu đang dốc hết sức điều tra chuyện này.”

Mạc Uy gật đầu hài lòng, nói: “Ba năm từ khi cháu tiếp quản Mạc Thị đến giờ, sự phát triển của tập đoàn luôn khá ổn định, nhưng ông vẫn là câu nói trước đó, chuyện của công ty ổn định rồi thì phải suy nghĩ đến chuyện có con của cháu và Hoài An. Theo lý mà nói, những lời này không nên do ông tới nhắc—”

Nói đến đây, Mạc Uy quay đầu nhìn sang con dâu của mình, mẹ của Mạc Tư Quân, mẹ của anh cũng gật đầu tỏ ý tán thành.

“Nhưng hai đứa kết hôn cũng đã hai năm rồi, chuyện con cái nên nghiêm túc suy nghĩ rồi.”

Trước đó khi Mạc Uy nói đến chuyện này với hai người thì có thái độ rất từ ái, mà lần này, Mạc Tư Quân rõ ràng có thể nhìn ra thái độ của ông cụ rất cương quyết, đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào, Đường Hoài An lại mở miệng rồi.

“Ông nội, là như thế này, từ khi kết hôn đến nay cháu cũng luôn rất muốn có một đứa con với Tư Quân, nhưng không biết có phải là người vợ như cháu làm không đủ tốt hay không, Tư Quân cứ từ chối nói công việc quá bận, bình thường ngay cả số lần về nhà cũng rất ít, cho nên chuyện muốn có con này bởi vì anh ấy mà trước giờ không có được chúng cháu xem trọng.”

Những lời này hướng toàn bộ mũi dùi về phía người bên cạnh, Mạc Tư Quân liếc nhìn Đường Hoài An, trong ánh mắt tràn ngập ý cảnh cáo.

Nhưng Đường Hoài An lại coi như không thấy, căn bản không định để ý suy nghĩ của anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.