Thần Y Trở Lại

Chương 4563

trước
tiếp

Chương 4563

Ngô Bình đã ăn không biết bao nhiêu tôm cá mới cảm thấy hơi no.

Lúc này, mặt biển đột nhiên cuộn sóng, một con quái vật biển cực lớn xuất hiện. Nó có hàng vạn con mắt như vì sao nhìn chằm chằm vào Ngô Bình khiến anh cảm thấy khó chịu, nhất thời không thể động đậy. Đối với mấy cô gái thì tình hình còn tệ hơn, có vài người đã ngất xỉu ngay tại chỗ.

Đầu người khẽ thở dài một tiếng, nói: “Đây là một trong các loài hải quái mạnh nhất biển Tinh Hải, gọi là thú ăn hồn!”

Ngô Bình rất bình tĩnh hỏi: “Thú ăn hồn có đáng sợ không?”

Đầu người: “Cậu không cảm giác được sao? Nó bẩm sinh có thể cắn nuốt năng lượng linh hồn của người khác, thứ cậu tu luyện là sức mạnh linh hồn, chính là món khoái khẩu của nó!”

Anh nhìn con thú ăn hồn, nó trông giống như một con giun đất phóng to, ngoại trừ một đầu có một cái miệng hình hoa sen cực lớn, được bao phủ bởi hàng trăm lớp răng. Ở giữa cái miệng khổng lồ có một con ngươi màu xanh lá cây, đó là nơi phát ra uy áp đáng sợ.

Ngô Bình: “Thật sự rất thú vị, nhưng nó vẫn quá yếu”.

Vừa nói, anh vừa vung tay phải lên không trung, một ánh kiếm cực lớn xuất hiện rồi chém về phía thú ăn hồn. Đây là một kiếm thuật thâm sâu mà anh đã tu luyện, khi ánh kiếm rơi xuống liền chém đôi thú ăn hồn.

Ánh kiếm xẹt qua, thú ăn hồn lẽ ra đã bị chém thành hai nửa thì cơ thể chợt liền lại. Nó gầm lên một tiếng, há to miệng, con ngươi phát ra ánh sáng xanh, lập tức bắn về phía Ngô Bình.

Ngô Bình rơi vào trong ánh sáng xanh, sức mạnh linh hồn trong cơ thể anh không ngừng tuôn ra, sau đó bị hút vào cơ thể của thú ăn hồn dọc theo ánh sáng xanh.

Thấy cảnh này, Đầu người thở dài: “Cậu quá bất cẩn!”

Ngô Bình nói: “Nó không ra tay thì tôi làm sao giết được?”

Lời vừa dứt, toàn bộ sức mạnh linh hồn trong cơ thể anh liền phóng ra ngoài, bao lấy linh hồn mạnh mẽ của anh rồi lao vào ánh sáng xanh, lao tiếp về phía thú ăn hồn.

Thần hồn mạnh mẽ của anh lao vào miệng con thú ăn hồn theo ánh sáng xanh. Ngay tại lối vào, thần hồn của Ngô Bình đã chộp lấy con ngươi màu xanh lá cây và dùng hết sức gỡ nó xuống!

Những con thú ăn hồn thực sự có thể nuốt chửng linh hồn, nhưng việc nuốt chửng cần có quá trình và thời gian. Ngô Bình đã lợi dụng sơ hở này để lấy đi con ngươi của thú ăn hồn.

Một tiếng gầm rung chuyển bầu trời vang lên, thú ăn hồn hét lên. Sau khi mất đi con ngươi, sức mạnh của nó giảm đi chín mươi chín phần trăm, Ngô Bình lần thứ hai phát ra ánh kiếm, chém nó thành hai mảnh.

Cùng lúc đó, thần hồn cũng đem con ngươi bay trở lại cơ thể của anh. Con ngươi này được đưa đến biển linh hồn của anh, được tạm thời trấn áp.

Sau khi giết chết con thú ăn hồn, anh hỏi Đầu người: “Có rất nhiều sức mạnh linh hồn trong con ngươi, tôi muốn hấp thụ và luyện hóa tất cả chúng”.

Đầu người cười nói: “Không ngờ cậu có thể giết thú ăn hồn nhanh như vậy, con ngươi của thú ăn hồn được gọi là Phệ Hồn Nhãn, là trung tâm sức mạnh của nó. Nếu như cậu có được con ngươi, cậu sẽ có sức mạnh của thú ăn hồn”.

Ngô Bình: “Con ngươi này rất mạnh, có thể cần một chút thời gian để luyện hóa nó”.

Vừa nói, anh vừa vận dụng bí pháp luyện hóa Phệ Hồn Nhãn. Luyện hóa Phệ Hồn Nhãn cũng không dễ dàng, anh phải mất bảy ngày mới thành công.

Khoảnh khắc Phệ Hồn Nhãn được luyện hóa, xung quanh anh hình thành một lực hút đáng sợ, sinh vật trong đại dương lần lượt nhảy dựng lên, sức mạnh linh hồn của chúng không ngừng bay về phía Ngô Bình rất nhanh, hòa vào Phệ Hồn Nhãn.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.