Thần Vương Lệnh

Chương 4

trước
tiếp

Chương 4

Tào Đức phun ra một ngụm máu, ánh mắt đầy sự căm phẫn nhìn chằm chằm Tần Thiên, trong mắt đều là vẻ đắc ý dữ tợn.

Tần Thiên trầm mặc một chút, chân hơi buông lỏng. Lạnh lùng nói: “Gọi điện thoại, gọi chủ nhiệm của mày tới gặp tao.”

Mọi người vây xem, cùng với Dương Ngọc Lan đều thật không ngờ, Tần Thiên chẳng những không xin lỗi, lại còn chủ động để Tào Đức gọi điện thoại.

Chủ nhiệm khoa ngoại như thế nào trong lòng bọn họ rất rõ.

Tần Thiên này, chẳng lẽ là điên rồi sao?

“Coi như mày lớn gan!”

“Tiểu tử, lần này mày chết chắc rồi!”`

“Chuyện gì đang xảy ra?!”

Rất nhanh, một bác sĩ trung niên đeo kính mắt nổi giận đùng đùng đi đến.

Nhìn thấy ông ta, bệnh nhân và người nhà vây xem đều nhao nhao chào hỏi. Thần sắc bọn họ, đều có chút nịnh bợ và sợ hãi.

Sắc mặt bác sĩ trung niên cao ngạo, chỉ tùy ý gật gật đầu chào lại mọi người.

Tào Đức nhìn thấy vị bác sĩ Trung Quốc niên, giống như là chó dữ nhìn thấy chủ nhân.

“Chủ nhiệm, cứu em!”

Sắc mặt bác sĩ trung niên trầm xuống, nhìn về phía Tần Thiên.

Hai người lạnh lùng nhìn nhau, Tần Thiên nhìn thấy trên tấm bảng treo ngực người này, có viết bác sĩ chủ nhiệm khoa ngoại, Lý Cường.

“Bác sĩ Lý!”

Xa xa, có một người phụ nữ ăn mặc bình thường, kinh hoảng chạy tới gọi tên ông ta.

Bà ta vọt tới trước mặt Lý Cường, cúi đầu khom lưng, cầm tiền đút lót đưa cho Lý Cường.

“Chúng tôi không có nhiều tiền đút lót, chỉ có một phong bì nho nhỏ hai ngàn tệ do người thân ở dưới quê mới gởi lên thôi.”

“Bác sĩ Lý, cầu xin ngài, nhất định phải cứu con trai tôi!”

Lý Cường trầm mặt, có chút không kiên nhẫn nói: “Xin lỗi, bệnh viện quy định không được nhận tiền đút lót.”

“Ngài mau cầm lấy đi.”

Nói xong, tiện tay đem tiền đút lót đặt trên mặt đất.

Người thông minh đều nhìn ra được, ông ta chê ít.

Người phụ nữ nông thôn quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin, nhưng Lý Cường không tỏ ra bất kì thương xót nào.

Ông ta cười lạnh nhìn Tần Thiên, nói: “Mặc kệ cậu là ai, hiện tại buông bác sĩ của bệnh viện chúng tôi ra, sau đó đi cục cảnh sát tự thú.”

“Nói không chừng còn có thể khoan hồng.”

“Nếu không, cậu sẽ phải ngồi tù. Cậu và gia đình cậu sẽ bị liệt vào danh sách đen của y tế.”

Nghe được “danh sách đen”, Dương Ngọc Lan phẫn nộ nói: “Tần Thiên, tên súc sinh này!”

“Là cậu tìm đường chết, đừng liên lụy chúng tôi!”

“Còn không mau buông bác sĩ Tào ra, nhận lỗi đi!” bà ta vừa nói vừa thô bạo đẩy Tần Thiên ra khỏi Tào Đức.

Tần Thiên ngạc nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.