Thần Cấp Ở Rể

Chương 652

trước
tiếp

Chương 652:

Tại sao một người tàn nhấn như vậy lại đến Liêu Tây chứ?

Chu Hoa lúc này mới kinh hãi, Diệp Vô Phong xua tay nói: “Chuyện này tôi sẽ đích thân đến thăm hỏi bố anh, anh mau cút khỏi đây đi, tôi phải xem đám cưới của bạn tôi rồi.”

Chu Hoa nghe Diệp Vô Phong nói mà như được đại xá, đưa thuộc hạ đến đỡ chú Chấn đã ngất xỉu rồi tuyệt vọng rời khỏi hiện trường.

Sắc mặt Nguyên Đông Thành lúc này đã tối sầm lại, tuy rằng anh ta đã dự liệu Diệp Vô Phong vẫn sẽ giải quyết được Chu Hoa, nhưng không ngờ mọi chuyện lại nhanh như vậy, anh ta vẫn định xem một vở kịch thật hay, bất kể là ai bị đánh thì đều không liên quan đến anh ta.

Nhưng ít nhất phải để cho anh ta tận hưởng một chút chứ không phải giống như bây giờ, vừa mới bắt đầu đã kết thúc.

rồi.

Điều này tự nhiên khiến anh ta rất khó chịu.

Nhưng mà nếu chuyện của Chu Hoa đã xong xuôi, anh ta cũng gật đầu với linh mục và hôn lễ tiếp tục diễn ra.

“Ông Nguyên Đông Thành, ông có sẵn lòng kết hôn với cô Phong Lệ Na không…” Vị linh mục hỏi bằng tiếng Trung không trôi chảy.

Nguyên Đông Thành liếc nhìn Phong Lệ Na với ánh mắt chán ghét, nhưng vẫn gật đầu: “Tôi đồng ý.”

Các trưởng bối của nhà họ Nguyên bên dưới đều rất đắc ý, Vui vẻ nở nụ cười.

Mặt khác, vẻ mặt của Phong Tử Nghĩa rất ảm đạm, ông ta biết việc Nguyên Đông Thành đã làm với con gái mình lần trước đã khiến con gái mình chạy về nhà.

Ông ta có thể không truy cứu vấn đề này, nhưng ông ta sẽ không bao giờ để cho đám cưới này tiếp tục được.

“Cô Phong Lệ Na, cô có muốn làm vợ của ông Đông Thành …”

Linh mục quay đầu nhìn Phong Lệ Na, lúc này Phong Lệ Na lại nở nụ cười rất vui vẻ: “Đương nhiên là không muốn, tại sao tôi phải gả cho một tên phế vật như vậy? Còn là một tên biến thái, bảo tôi đi làm những việc mà ngay cả một tên súc sinh cũng sẽ không bảo vợ mình đi làm.”

Sau khi những lời này được nói ra, khán giả đều im lặng, mọi người đều kinh ngạc nhìn Phong Lệ Na, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra bây giờ.

Tại sao ở đây nhà gái lại nói những câu khó nghe như vậy, còn không có nguyện ý kết hôn, nếu là như vậy thì sao lại đi đến bước cuối cùng này chứ?

Rõ ràng là có thể từ chối trước khi tổ chức hôn lễ mà.

Tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười thâm thúy, bởi vì bọn họ biết bao năm qua, Phong Lệ Na là người đầu tiên dám chống lại nhà họ Nguyên, cô ta đã khiến nhà họ Nguyên xấu hổ.

Trong tình hình như vậy, Phong Lệ Na chắc chắn sẽ xong đời, nhưng trước khi kết thúc, họ vẫn có thể xem một tiết mục rất hay.

Sắc mặt Nguyên Đông Thành tái nhợt, nhìn Phong Lệ Na, nói: “Cô điên rồi sao? Có biết mấy giờ rồi không?”

“Đương nhiên tôi biết, nếu tôi thật sự kết hôn với anh, tôi thật sự không dám nghĩ tới những ngày tháng của mình sau này sẽ như thế nào, bởi vì tôi biết anh sẽ làm nhục tôi, mà tôi chỉ có thể chịu nhục mà thôi.” Phong Lệ Na lúc này đã cởi bỏ khăn trùm đầu của mình, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.

“Từ hôm nay trở đi, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ nghe lời anh nói nữa, cũng không bao giờ nghĩ đến vi người phụ nữ của anh. Người như anh không xứng với tôi!”

Sau khi Phong Lệ Na nói xong, cô ta tát một cái vào mặt Nguyên Đông Thành.

Bốp!

Gần như tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng tát này, dù sao cũng có một chiếc micro bên cạnh.

Nguyên Đông Thành tức giận, anh ta vung tay lên, nhưng Bạch Nhạn Phi đã sớm canh chuẩn thời gian, lúc Nguyên Đông Thành giơ tay lên, cô ấy đã lập tức nắm lấy cánh tay anh ta bẻ mạnh ra phía sau.

Vì quá đau nên Nguyên Đông Thành chỉ có thể cúi xuống, nhưng anh ta vẫn rất tức giận.

“Rốt cuộc các người muốn làm gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.