Phòng Livestream Địa Ngục

Chương 94

trước
tiếp

CHƯƠNG 94

“Đương nhiên.” Ông chủ lấy chìa khóa ra, mở căn phòng trong cùng.

Cửa vừa mở, mũi đã ngửi thấy mùi tanh thịt sống.

“Anh cẩn thận một chút, đừng cách lồng gần quá, nơi này đều là chó to, còn có ngao người khác gửi nuôi, đều cho ăn thịt sống, rất hoang dã.”

Ông chủ đứng bên cửa, ý bảo tự tôi vào xem.

Tôi gật đầu, vừa bước vào một bước, tất cả lồng sắt đều vang lên tiếng xích khóa “lạo xạo”, như một bát nước lạnh hất vào dầu sôi.

“Ông chủ, lồng của ông chắc chắn chứ.” Tôi dựng tóc gáy.

Hai hàng chó Tosa đang giương nanh trong lồng sắt, chúng nhìn chằm chằm tôi như nhìn thấy mãnh thú, tất cả đều tiến vào trạng thái công kích, nếu không phải có xích sắt có lẽ sẽ trực tiếp nhào lên cắn nát tôi.

Ông chủ đứng ở cửa cũng cảm thấy buồn bực: “Tình huống thế này trước nay chưa từng có, chẳng lẽ anh trước đây là đồ tể chuyên giết chó?”

“Gà tôi còn không dám giết, còn giết chó?” Đám chó hung mãnh trước mắt mặc dù cường tráng hung hăng, nhưng không phù hợp với yêu cầu của tôi, chúng có ánh nhìn thù địch với tôi, nhìn dáng vẻ căn bản không thể bị thuần phục.

“Chỗ ông còn chó khác sao?” Tôi không bỏ cuộc hỏi một câu, nơi này là cửa tiệm chó cưng lớn nhất trong chợ, nếu ở đây cũng không tìm thấy chó vừa ý, vậy những nơi khác căn bản không cần xem nữa.

Ông chủ nghe thấy lời tôi, hít vào ngụm khí lạnh, thâm ý nói một câu: “Hôm nay thật sự quái lạ, được, dù sao cũng vào rồi, tôi dẫn anh xem trân bảo của tôi.”

Hai chúng tôi xuyên qua hai dãy lồng sắt, đến một căn phòng ngăn nuôi riêng.

Còn chưa lại gần trong vòng mười mét, chó săn trong phòng ngăn đã như cảm nhận được gì đó, bắt đầu gào thét mãnh liệt, thanh âm như lật tung đỉnh mái, song sắt vang lên lạo xạo, thân thể đập vào lồng phát ra tiếng “phình phịch” không dứt bên tai.

“Cách xa lồng một chút, đám chó này đều có tiền án làm người khác bị thương, theo lý mà nói, chúng hẳn đều nên bị chết nhân đạo, nhưng tôi thực sự không nhẫn tâm.”

“Được rồi.” Tôi bây giờ ngược lại có chút mong đợi, với trình độ mẫn cảm với âm khí của chúng, liền đáng giá tôi mua một con về.

Tiến vào phòng ngăn, lồng sắt nơi này đều được gia cố chắc chắn, lồng cũng lớn gấp đôi bên ngoài.

Ông chủ kéo vải đen che trên lồng ra, chỉ vào chiếc lồng sắt đầu tiên: “Chó ngao Neapolitan của Ý, một trong số những giống chó nguy hiểm nhất thế giới, hễ công kích, không chết không ngừng, hơn nữa thích nuốt chửng con mồi bị nó giết chết, bao gồm cả con người. Trong giới chó hung mãnh được vinh danh sát thủ tàn nhẫn nhất. Từng là thú cưng yêu thích nhất của Mafia, dùng để thị uy sự khủng bố và quyền lợi.”

Hình dạng con chó hung mãnh đang điên cuồng gào sủa trong lồng cực lớn, như một chú ngựa con một hai tuổi.

“Tôi không khuyến khích anh mua con chó này, nó hiện tại đã trưởng thành, sau khi chủ trước chết, thì chưa từng có ai có thể thuần phục được nó.”

Ông chủ nói rồi xốc mở lồng sắt thứ hai: “Chó Cane Corso của Ý, trước đây dùng để xua đuổi bò vào lò giết mổ, cắn bò để tiện cho đồ tể giết mổ. Thông thường cũng dùng để săn bắt các thú rừng cỡ lớn như heo rừng, có năng lực phản ứng và độ mẫn cảm cực tốt, tính tình dũng mãnh, có dũng khí phi phàm, đồng thời rất dẻo dai, một khi chiến đấu, thường là huyết chiến tới cùng, cho tới khi hoàn toàn thắng lợi hoặc tử vong. Nghe nói phần đầu của thần thoại Hy Lạp chó ba đầu địa ngục trong rất nhiều các bộ phim chính là lấy nó làm nguyên mẫu.

“Loại chó này chỉ tốn chút sức lực thì còn có thể thuần phục, nó sẽ trở thành hộ vệ trung thành nhất của anh, nếu anh thật lòng muốn mua, một giá chín mươi triệu.”

“Chín mươi triệu…” Ông chủ nói nhẹ nhàng, nhưng trong túi tôi lúc này chỉ có sáu trăm ngàn, vốn dĩ tôi còn cho rằng dư dả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.