Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1360

trước
tiếp

Chương 1360: KẾT THÚC (100)

“Lão đại, đến giờ cùng Khả Hinh đi khám thai!” Tiêu Đồng tay cầm tài liệu, mặt nở nụ cười đi tới.

Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra vẻ không vui, cầm tài liệu 1.3 tỷ, nhìn bãi mực nước màu xanh đậm, cau mày nhìn chữ viết 1.3 tỷ toàn bộ bị mơ hồ, liền trực tiếp nói: “Hợp đồng này thật vất vả ký được lại bị mực nước làm hỏng như vậy, làm lại từ đầu sẽ phiền toái một đống lớn! Bút máy này có chuyện gì? Đang êm đẹp tại sao lại hư?”

Tiêu Đồng cũng cảm thấy ngạc nhiên nhìn phần tài liệu quan trọng, nói: “Đúng vậy, bút máy này anh dùng rất lâu, tại sao đột nhiên lại hư?”

“Mặc kệ!” Trang Hạo Nhiên thở dốc, trực tiếp đặt tài liệu cùng bút máy ở trên bàn làm việc, cầm khăn giấy lên lau lòng bàn tay một chút, nắm tây trang trắng mặc vào, cài cúc áo xong mới nói: “Cô soạn phần tài liệu này một lần nữa, sau đó đưa đến Tổng Công ty xét duyệt, rồi giao cho bên “kiến trúc quốc tế” ký trước, sau đó gửi lại.”

“Vâng!” Tiêu Đồng mỉm cười đáp lời.

Trang Hạo Nhiên thở dốc, hôm nay thật ra cũng có chút căng thẳng, dù sao cũng đi cùng Đường Khả Hinh kiểm tra một lần cuối cùng, trong thời gian này người trong nhà càng ngày càng căng thẳng, ngay cả Trang Tĩnh Vũ thỉnh thoảng buổi trưa đều phải chạy về, càng không cần phải nói tới Ân Nguyệt Dung làm bạn bên Đường Khả Hinh, thiếu chút nữa làm người giúp việc của con dâu, chỉ sợ đứa bé có chuyện, mà Trang Ngải Lâm cũng hơi có chút căng thẳng hơn lúc trước, vốn hôm nay muốn bay sang Paris Pháp, nhưng vẫn hoãn lại thời gian, bởi vì lúc trước bác sĩ khoa sản đã nói, bình thường người mẹ mang thai song sinh rất có thể sẽ sinh sớm hơn một số ngày so với phụ nữ mang thai bình thường, nhưng đương nhiên hy vọng có thể sinh đủ tháng, đây là sinh tốt nhất, dù sao hai bảo bối ở trong bụng hết sức khỏe mạnh hoạt bát, gần đây số lần máy thai cũng hết sức phù hợp yêu cầu!!

Cửa thang máy lập tức mở ra, Trang Hạo Nhiên đi vào ngay, Tiêu Đồng cũng thuận tiện đi theo vào, ấn nút đóng cửa, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trượt không bao lâu, có thể nghe được một tiếng “Ting”, bên trong thang máy chợt tối sầm, lập tức ngừng lại!!

“Có chuyện gì?” Trang Hạo Nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn cả thang máy chợt tối sầm, ngừng lại, kinh ngạc kêu: “Mấy chục năm không có xảy ra sự cố lần nào, đây là có chuyện gì?”

“Ô, đúng vậy!” Tiêu Đồng cũng ngạc nhiên nhấn chuông báo động của thang máy, nghi ngờ nhân viên trụ sở chính chuẩn bị!!

Khách sạn Á Châu!!

Một chiếc Rolls-Royce màu bạc chậm rãi dừng ở thảm đỏ, tài xế nhanh chóng tiến lên cung kính mở nhẹ cửa xe.

Đường Khả Hinh mặc váy bầu cổ lá sen màu xanh dương nhạt, hơi nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng, được Thơ Ngữ cùng Giai Kỳ vịn đỡ, nâng bụng bầu gần chín tháng, cất bước đi trên thảm đỏ, nhưng mới vừa đến nơi trong nháy mắt, cả khách sạn Á Châu giống như bị chập điện, tất cả ánh đèn điện lập tức chớp tắt, điện áp không ổn định, nhất là những ngọn đèn thủy tinh ánh sáng mãnh liệt nhất ở quầy lễ tân cũng phát ra tia sáng kỳ lạ, bọn họ ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nghĩ xem khách sạn Á Châu chưa từng xảy ra tình huống này, đây rốt cuộc là thế nào?

“Có chuyện gì—” Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn ánh đèn đại sảnh khách sạn Á Châu chớp tắt liên hồi, cô được mọi người nâng đỡ, vừa đi vào bên trong vừa nghi ngờ hỏi.

“Có thể là điện áp không ổn định— Lúc này đã là cuối mùa xuân, nên có sấm xuân—” Thơ Ngữ đành phải giải thích như vậy.

Khuôn mặt Đường Khả Hinh lại lộ ra nghi ngờ, nhìn ánh đèn đại sảnh vẫn chớp tắt kì lạ, nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi từ bên trong thang máy bước ra, kiểm tra tình hình, cô lập tức nở nụ cười ngọt ngào, dịu dàng gọi nhỏ: “Tổng Giám đốc Tưởng—”

Tưởng Thiên Lỗi mới vừa muốn hỏi bộ phận kỹ thuật rốt cuộc có chuyện gì, lại nghe được tiếng của Đường Khả Hinh, lúc xoay người nhìn thấy cô mặc váy bầu màu xanh nhạt, mái tóc dài thắt bím đến eo, vẫn cười ngọt ngào, khí chất tuyệt vời, nhìn về phía mình, anh lập tức nở nụ cười đi tới hết sức quan tâm, hỏi cô: “Lúc này, sao em lại tới đây?”

“Em đi tới chờ Hạo Nhiên đưa em đi khám thai—” Khuôn mặt Đường Khả Hinh lộ ra ngượng ngùng nói.

Tưởng Thiên Lỗi lập tức hiểu rõ, cười gật đầu, nói: “Nếu không— Anh cùng em đi đến tòa lầu của chú ấy.”

“Không cần, em ngồi ở chỗ này một chút— Cảm thấy thời tiết có hơi nóng, em ngược lại có chút không thoải mái, miệng rất khô —” Đường Khả Hinh mỉm cười nói.

“Vậy đi qua đây nghỉ ngơi một chút—” Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười vươn tay dắt Đường Khả Hinh đi về phía cà phê ngoài trời bên trái đại sảnh, lựa chọn vị trí tốt nhất ngồi xuống với cô, mới vừa gọi người chuẩn bị một chút bánh ngọt và nước ấm cho cô, Đường Khả Hinh mới vừa ngồi xuống, lập tức nhìn thấy nhân viên phục vụ quán cà phê ngoài trời, trong tay đang cầm một quả táo đỏ cực lớn chuẩn bị cắt vào đĩa trái cây, cô thật muốn ăn ngay.

Tưởng Thiên Lỗi nhìn cô muốn ăn, lập tức gọi nhân viên phục vụ tới, cầm lấy quả táo cùng con dao, sau khi gọt vỏ, lại hết sức tỉ mỉ cắt quả táo thành múi, đặt ở trong đĩa ngọc vô cùng xinh đẹp, lại gọi Đông Anh mang ra một bộ đồ ăn số lượng có hạn hôm nay mới từ hoàng gia Anh đưa tới, lấy ra một cái nĩa nhỏ, cẩn thận cầm nĩa ghim vào trong thịt quả tươi mềm cho cô.

“Oa— Đời này em có thể ăn được táo của Tổng Giám đốc Tưởng, thật rất vui vẻ nha—” Đường Khả Hinh nở nụ cười hài hước, cố ý nói.

“Chớ nói nhảm— Sau này muốn ăn mỗi ngày có—” Tưởng Thiên Lỗi nói xong, cũng đã cắt tất cả táo thành múi, đưa đến trước mặt của Đường Khả Hinh nói: “Đây, ăn đi— Từ từ ăn.”

“Được— Anh đi làm việc trước đi— Em biết rõ anh phải bận rộn, xem một chút đèn đốm có chuyện gì—” Đường Khả Hinh vừa cầm táo đưa lên bên môi, vừa mỉm cười nhìn người đàn ông trước mặt nói.

“Được, cám ơn bà Tổng Giám đốc—” Tưởng Thiên Lỗi nói đùa cùng Đường Khả Hinh, lúc này mới nhanh chóng đứng lên đi về phía bên kia đại sảnh, cùng Kỹ sư Trưởng tìm hiểu xem đèn điện của cả khách sạn rốt cuộc có chuyện gì? Kỹ sư Trưởng nói cũng không rõ, có thể phải tới phòng theo dõi xem nguyên nhân một chút, trước hết loại trừ tình huống do người làm, rồi nói sau—

Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, lập tức cùng Kỹ sư Trưởng cất bước đi vào phòng theo dõi, nhưng mới vừa đi vào ba tầng cửa sắt, thì nghe được máy biến thế phía trước nổ ầm một tiếng, cả phòng theo dõi chợt tắt ngấm, lập tức toàn bộ ánh đèn phòng theo dõi màu trắng rộng lớn tắt ngấm, tất cả hệ thống an ninh cũng lập tức đóng lại, cửa cũng bị khóa chặt, mọi người vào không được, ra không được!!!

“Đây rốt cuộc có chuyện gì?” Tưởng Thiên Lỗi cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ, ngẩng đầu lên nhìn không gian tối tăm, hơi lộ ra căng thẳng cao giọng hỏi.

Đường Khả Hinh mới vừa ăn một múi táo vào trong miệng, đang cười ngọt ngào nhai táo thơm tho xốp giòn lại phát hiện đèn điện cả đại sảnh khách sạn Á Châu lại chớp tắt, thậm chí có một số nơi vang lên báo động, cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn tình huống xung quanh nói: “Ủa, Đây— Rốt cuộc có chuyện gì? Đột nhiên như vậy—”

Thơ Ngữ, Giai Kỳ, Dĩnh Hồng cùng mọi người cũng không biết, ánh mắt lộ ra nghi ngờ —-

Đường Khả Hinh cũng muốn đứng dậy xem tình hình một chút, nhưng không ngờ mới đặt cái nĩa xuống, lại chợt cảm giác phần dưới bụng của mình thậm chí bị đau đớn giống như kim chích, giống như điện giật lập tức truyền đến làm cho cô chợt cảm thấy đau đớn đổ mồ hôi kêu nhỏ, nhưng cơn đau đớn này cũng biến mất rất mau— Cô thở nhẹ, cảm giác cơn đau đớn kia chậm rãi tới, nhìn Thơ Ngữ cùng mọi người tiếp tục chăm chú xem chuyện trong đại sảnh, cô không lên tiếng mà mình chậm rãi ngồi trở lại trên ghế sa lon đỏ thẫm, điều chỉnh hơi thở—

Dần dần, lại rõ ràng một chút.

Đường Khả Hinh hít một hơi, liền muốn bưng nước ấm trên bàn trà nhỏ uống một ngụm, nhưng cảm giác cơn đau đớn kia lập tức xông tới làm cho cô không chịu đựng nổi cơn đau đớn này, nhăn mặt kêu lên— “A, đau quá!”

Dĩnh Hồng, Giai Kỳ cùng Thơ Ngữ ba người lập tức xoay người kinh ngạc nhìn Đường Khả Hinh ngồi ở trên sa lon, tay xoa xoa bụng, kêu lên đau đớn, bọn họ giật mình trong nháy mắt, cả người lập tức nhào tới trước mặt, căng thẳng lo lắng hỏi: “Mợ trẻ!! Cô làm sao vậy? Xác định là đau bụng sao?”

Đường Khả Hinh thở hổn hển, cảm thấy bụng quặn xuống từng cơn, đau đến cô chảy nước mắt ròng ròng, cô thở dốc vội vã gật gật đầu, đau đớn thở dốc kêu lên: “Giống như là—”

“Trời ơi!! Hôm nay vừa lúc bác sĩ cũng không đi theo!!” Giai Kỳ nhào tới trước mặt của Đường Khả Hinh, nhìn dáng vẻ khổ sở của cô, vội nói ngay: “Sợ rằng mợ trẻ sắp sinh!”

Thơ Ngữ cùng Dĩnh Hồng lập tức mở to hai mắt, nhất thời hoảng sợ đến nói không ra lời, căng thẳng run rẩy một lúc, mới vội vàng muốn đỡ cô lên, cao giọng kêu: “Vậy mau đi bệnh viện! Mau!”

Nhưng Đường Khả Hinh lập tức nắm chặt ống tay áo Dĩnh Hồng, cảm giác cơn đau đớn này càng lúc càng mãnh liệt, cô vừa thở dốc, hai mắt vừa rưng rưng nghẹn ngào gọi: “Hạo Nhiên— Hạo Nhiên—”

“Hiểu rồi, hiểu rồi!” Thơ Ngữ biết người vợ sắp sinh, lúc này mong muốn nhất có chồng ở bên cạnh, cô liền nhanh chóng đứng lên, cao giọng  gọi: “Có ai không!! Mợ Trang sắp sinh rồi!! Tất cả nhân viên không được đến gần, dọn ra con đường lớn thông suốt nhất của khách sạn Á Châu, mau tìm người đi tìm Tổng Giám đốc Trang cùng bác sĩ khách sạn!”

Lời này vừa nói ra, đám nhân viên cả đại sảnh sửng sốt la hoảng lên, quản lý bộ phận lễ tân Từ Trạch Minh nghe nói như thế, lập tức nhanh chóng chạy tới trước quan sát tình huống của Đường Khả Hinh, liền dùng tốc độ nhanh nhất đến Hoàn Á thông báo cho Trang Hạo Nhiên, mình thì nhanh chóng chạy tới phòng y tế tìm bác sĩ, vừa vặn lúc này, bốn người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành mới vừa họp xong từ Hoàn Cầu trở về, nghe nói Đường Khả Hinh sắp sinh, bọn họ lập tức chạy nhanh tới, kêu to: “Khả Hinh —- “

Đường Khả Hinh ngồi ở trên ghế sa lon đỏ thẫm, đau đớn đến cảm thấy hoa mắt, mồ hôi lạnh chảy xuống, hai mắt tán loạn, vẫn nắm chặt ống tay áo Dĩnh Hồng, thở dốc gọi: “Hạo Nhiên— Hạo Nhiên—”

“Chúa ơi!! Là thật muốn sinh!” Bọn Tô Lạc Hoành nhìn dáng vẻ của Đường Khả Hinh, trong lòng vừa thương vừa lo lắng, lập tức cùng Lãnh Mặc Hàn xoay người đi nhanh tới tòa nhà Hoàn Á!!

Bên trong thang máy Hoàn Á!!

Nhân viên đang đứng ở bên trong thang máy lầu mười tám, dùng dụng cụ trợ lực, đang muốn mạnh mẽ mở thang máy trong suốt bị kẹt ở giữa tầng lầu, lúc này đèn của cả tòa nhà Hoàn Á đã đột ngột tắt ngấm, trở ngại bọn họ tiến hành công việc, mà Trang Hạo Nhiên cùng Tiêu Đồng đứng ở bên trong, lo lắng gấp gáp đến độ đầu đầy mồ hôi, anh đang nghĩ không biết Đường Khả Hinh đã chờ lâu chưa—

“Lão đại!!” Tiếng của Tô Lạc Hoành bên ngoài thang máy bay tới, hướng vào bên trong hết sức căng thẳng hét to: “Khả Hinh sắp sinh!! Hiện tại cô đang ở đại sảnh, sắp sinh rồi!!”

Trang Hạo Nhiên đứng ở bên trong nghe nói như vậy, cả người anh lập tức tràn lên cảm xúc kích động và run rẩy, hai mắt mở to cách bóng tối nhìn bóng dáng của Tô Lạc Hoành, căng thẳng hét to: “Cái gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.