Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1769

trước
tiếp

Chương 1769

Cho dù chỉ là vì đứa trẻ trong bụng, anh cũng không thể bỏ rơi eml”

Nghe Cung Tư Mỹ nhắc tới đứa con trong bụng, môi Lưu Thiên Hàn, không khỏi nhếch lên một nụ cười giều cợt.

Đứa trẻ này, là do cô ta lấy trộm tinh trùng của Lưu Gia Thành mang thai.

Nếu anh thực sự là Lưu Thiên Hàn, thì đứa trẻ này có liên quan gì đến anh!

Từng chút một anh hất tay Cung Tư Mỹ ra, không chút lưu tình: “Cung Tư Mỹ, hôn lễ hôm nay hủy bỏ!”

Cung Tư Mỹ như bị sét đánh, bởi vì quá kinh ngạc, trong lúc nhất thời quên mất ôm Lưu Thiên Hàn.

Môi cô, không ngừng thì thào, thật lâu sau, mới tìm lại được giọng nói của chính mình, “Anh Gia Thành, anh… anh vừa nói cái gì vậy?!”

“Cung Tư Mỹ, hôn lễ hủy bỏ!” Lưu Thiên Hàn mặt không chút cảm xúc lặp lại lời vừa rồi, nói xong, cũng không lưu luyến chút nào nữa, bước nhanh xuống sân khấu.

Cả hội trường hôn lễ ồ lên những tiếng kinh ngạc, không ai dám nghĩ rằng, một đám cưới thế kỷ hoành tráng như vậy, lại có chuyện hủy hôn đột ngột như trò hề như Vậy.

“Tai tôi có vấn đề gì sao? Làm sao lại nghe được cậu chủ thứ hai Lưu gia nói là hủy bỏ hôn lễ?”

“Đúng rồi, cậu chủ thứ hai Lưu gia vì cái gì hủy hôn? Trong bụng Cung Tư Mỹ, không phải đã mang thai con của anh ta sao?

Cậu chủ thứ hai Lưu gia, đây là đang chối bỏ trách nhiệm sao?”

“Quá đề tiện! Làm cho người ta bụng to rồi, giờ lại bỏ rơi người ta, đúng là một tên khốn nạn!”

“Tôi luôn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy! Vừa rồi không phải là cậu chủ thứ hai Lưu gia nhận điện thoại sao?

Mấy người nói xem có khi nào đứa con trong bụng Cung Tư Mỹ không phải con anh ta?”

“Nếu như vậy thì cậu chủ thứ hai Lưu gia thật sự quá đáng thương, còn chưa kết hôn, đã bị Cung Tư Mỹ cắm cho cái sừng rồi!”

Nghe những lời đàm tiếu xung quanh, bà nội Lưu tức giận đến toàn thân run rẩy, chống nạng bước nhanh đến trước mặt Lưu Thiên Hàn và ngăn anh lại, “Gia Thành, dừng lại! Hôm nay, con phải cưới Tư MỹI Nếu không, ta sẽ đập đầu chết trước mặt conl”

Bước chân của Lưu Thiên Hàn hơi ngập ngừng một chút, nhưng anh sẽ không thay đổi ý định.

Anh rất tôn trọng Lưu lão phu nhân, nhưng sự kiên nhãn của con người, đều có giới hạn, bà hết lần lại đến lần khác lấy tính mạng của mình ra uy hiếp anh như vậy, trong lòng anh mệt mỏi đến không nói nên lời.

Càng huống hồ, nếu anh thực sự không phải Lưu Gia Thành, chẳng lẽ chỉ bởi vì bà dùng tính mạng uy hiếp, anh liền phải bỏ ‘ mặc vợ con mình, cử hành hôn lễ với Qung Tư Mỹ?I “Bà nội, cháu sẽ không kết hôn với Qung Tư Mỹ.” Ngữ khí của Lưu Thiên Hàn không cho phép hoài nghỉ, ‘Cho dù bà có dùng tính mạng uy hiếp, lần này, cháu cũng sẽ không thoả hiệp. Cho nên bà nội, xin bà hay trân trọng thân thể cho tốt!”

“Lưu Gia Thành, cái đồ con cháu bất hiếu này!” Lưu lão phu nhân tức đến thở không nổi, “Trong bụng Tư Mỹ đang mang thai đứa con của cháu! Hôm nay cháu lại bỏ mặc con bé một mình ở đây, cháu coi con bé là gì chứ?!”

“Bà nội, bà không nên hỏi cháu coi cô ta là gì, bà nên hỏi cô ta, cô ta đã tự coi bản thân mình thành thứ gì rồi! Đứa bé trong bụng cô ta là làm thế nào mà có, cô ta rõ ràng hơn ai hết!”

“Anh Gia THành, lời này của anh là ý gì chứ? Anh là nói đứa bé trong bụng em, không phải con của anh có đúng không?!

Anh rõ hơn ai hết, đứa bé trong bụng em, là cốt nhục thân sinh của anhl”

Cung Tư Mỹ ra sức tóm lấy tay anh, khản giọng kêu gào, “Anh Gia Thành, anh không thể tàn nhân với em như vậy! Anh không thể không cần em và con của chúng taI”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.