Long Vương Trở Lại

Chương 27

trước
tiếp

Chương 27

Nghe vậy, Đường Sở Sở mới yên tâm.

Rất nhanh, hai người đã về đến nhà họ Đường.

Chuyện Đường Sở Sở khôi phục vẻ ngoài đã khiến cho người nhà họ Đường nổi lên đủ loại tâm tư.

Đường Lỗi, cháu đích tôn của nhà họ Đường đã mời bạn đến nhà, muốn giới thiệu Đường Sở Sở với bạn.

Bạn của anh ta là người của nhà họ Tiêu, tên là Tiêu Thần, là con nhà giàu áo gấm lụa là.

Tối hôm qua nhà họ Tiêu xảy ra chuyện lớn, nhưng người chết là Tiêu Biệt Hạc. Điều này đối với con nhà giàu áo gấm lụa là như Tiêu Thần mà nói, chết thì chết thôi.

Những năm qua, ông nội của anh ta nắm giữ nhà họ Tiêu, tiền tiêu vặt của anh ta ngày càng ít. Bây giờ chết rồi, vị trí tộc trưởng của gia tộc khẳng định sẽ vào tay bố anh ta.

Một khi bố anh ta, Tiêu Kỳ kế thừa nhà họ Tiêu, địa vị của anh ta trong nhà họ Tiêu sẽ tăng thẳng một đường.

Hơn nữa, tang sự của Tiêu Biệt Hạc được làm đơn giản, người nhà họ Tiêu cũng không để tang.

Anh ta nghe Đường Lỗi nói, Đường Sở Sở đã khôi phục khuôn mặt xinh đẹp, là một người đẹp bậc nhất, nên anh ta mới đến nhà họ Đường, muốn xem thử đồ xấu xí ngày xưa rốt cuộc đã trở nên xinh đẹp đến nhường nào.

Biệt thự nhà họ Đường. Người nhà họ Đường đều đang vây quanh Tiêu Thần, như thể cúng bái chúa trời.

Đường Lỗi cảm thấy mình có thể diện gấp bội, ngồi bắt chéo chân trên sô pha, nói: “Ông nội, Tiêu Thần là anh em tốt của cháu. Cháu đã nói với anh ấy rằng em họ Sở Sở là một người đẹp, anh ấy mới đến nhà chúng ta. Sở Sở nhất định phải ly hôn với thằng rác rưởi Giang Thần kia, làm bạn gái của anh Tiêu Thần.”

Đường Thiên Long ngồi một bên, vừa cười vừa nói: “Đó là điều tất nhiên. Chỉ có cậu chủ nhà họ Tiêu mới xứng với Sở Sở.”

Được người nhà họ Đường nịnh nọt, khiến cho lòng hư vinh của Tiêu Thần được thỏa mãn vô cùng.

Đây chính là địa vị của bốn gia tộc lớn tại Giang Trung. Bất kể con cháu của bốn gia tộc lớn đi đến đâu, đều là đối tượng được mọi người nịnh bợ.

“Ông nội.”

Lúc này, Đường Sở Sở và Giang Thần cùng nhau đi vào.

Cô vừa bước vào nhà, đã lấy hợp đồng ra, trên mặt là sự vui sướng: “Ông nội, con đã mang hợp đồng về rồi, là hợp đồng đơn hàng của Tập đoàn Thiên Quân. Ông sẽ không bảo Giang Thần rời khỏi nhà họ Đường nữa chứ?”

Đường Lỗi lập tức đứng dậy, chỉ vào Tiêu Thần đang ngồi bắt chéo chân trên sô pha, giới thiệu: “Sở Sở, giới thiệu với em, đây là Tiêu Thần của nhà họ Tiêu. Nhà họ Tiêu biết chứ? Đứng đầu trong bốn nhà quyền thế của Giang Trung. Mau đến châm điếu thuốc cho cậu Tiêu.”

Tiêu Thần nhìn thấy Đường Sở Sở, lập tức nhìn không dời mắt.

Anh ta biết Đường Sở Sở trước kia đã bị hủy dung. Không ngờ sau khi hồi phục lại là một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Lần này đến đúng là không uổng phí. Đường Sở Sở của hiện tại còn đẹp hơn những người phụ nữ mà anh ta đã từng chơi qua rất nhiều.

Anh ta thầm lập lời thề, nhất định phải đưa Đường Sở Sở lên giường.

Đường Sở Sở liếc Tiêu Thần một cái, ánh mắt của Tiêu Thần khiến cô thấy rất khó chịu: “Anh ta là ai chứ, bảo em châm thuốc cho anh ta, không có cửa đâu.”

“Xấc xược.” Đường Thiên Long quát lớn, lạnh lùng nói: “Nói chuyện với cậu Tiêu kiểu gì đấy, mau xin lỗi đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.