Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full

Chương 2845

trước
tiếp

2845

“Từ lúc đó, tôi bắt đầu không ngừng cố gắng, không ngừng nâng cao năng lực của bản thân, làm cho mình đứng trên đỉnh một cách chắc chắn, có thể làm cho người khác bỏ qua xuất thân của tôi mà nhìn vào năng lực của tôi. Thời điểm tôi làm được những chuyện này, tôi mới có quyền lợi lựa chọn cuộc sống mà mình muốn.” Mễ Tiểu Anh nói.

“Cô lựa chọn cậu Ngự Hàm.” Nguyên Thập Tam mở miệng nói.

“Đúng, tôi lựa chọn Ngự Hàm là khiêu chiến lớn nhất.” Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Thời điểm tôi quyết định ở cùng Ngự Hàm, tôi liền đoán được tương lai tôi sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, hơn nữa còn phải đi học rất nhiều tri thức mới có thể làm chủ gia đình.”

“Hiện giờ cô làm được rồi, cả thế giới này đều biết cô tỏa sáng đến mức nào.” Nguyên Thập Tam hâm mộ nhìn Mễ Tiểu Anh.

Cô gái này nhỏ hơn cả cô, nhưng lại làm cho tất cả mọi người thấy lóa mắt.

Mễ Tiểu Anh mỉm cười: “Bởi vì tôi phát hiện, sân khấu của tôi ở ngay nhà họ Doãn. Đây là nơi cả đời tôi phấn đấu theo đuổi, tôi sẽ không rời bỏ nơi này, đi theo một người đàn ông tôi mới quen biết, chọn lựa một cuộc sống bình thường. Vậy nên đời này của tôi không thể cứ bình thường. Cho nên tôi không cho phép tôi có một khoảnh khắc do dự nào, quyết đoán chọn lựa.”

Ánh mắt Nguyên Thập Tam ánh lên vẻ mờ mịt: “Vậy tôi thì sao?”

“Cô? Không phải lúc đó cô được phu nhân giúp đỡ, lại được tiên sinh giúp đỡ, dần dần trở thành một cao thủ võ hay sao?” Mễ Tiểu Anh ôn nhu nhìn Nguyên Thập Tam, giọng nói mang theo sự trấn an và cổ vũ: “Cô cũng đâu có kém cỏi. Người khác không biết đến chuyện của cô, nghĩ rằng cô chỉ là một người bảo vệ, nhưng thật ra cô am hiểu, tinh thông ám sát, phòng vệ, hóa trang và tìm hiểu dấu vết, còn biết nhiều loại ngôn ngữ, đọc được các điển tích điển cố, những thứ đó khiến cho cô chính là nhân tài. Có lẽ cô không am hiểu thương trường, nhưng cô am hiểu về chiến đấu thực. Thập Tam, tự tin lên, cô không hề kém một chút nào. Có thể làm một bảo vệ trọng yếu bên cạnh Nhất Nặc sao có thể kém được? Nếu cô kém cỏi, sao bố có thể cho cô ở bên cạnh Nhất Nặc được?”

Nguyên Thập Tam không nhận ra cô đã đứng thẳng hơn: “Thật, thật chứ?”

“Đúng vậy.” Mễ Tiểu Anh kiên định nói: ‘Cô cũng giống tôi, phải báo đáp ân tình của nhà họ Doãn, Nhà họ Doãn là nguồn sống của chúng ta, là nơi chúng ta kính trọng.”

“Đúng.” Nguyên Thập Tam dùng sức gật đầu: “Tôi phải báo đáp năm đó phu nhân đã cứu giúp tôi, nếu năm đó không có Doãn phu nhân, chỉ sợ tôi…”

Chỉ sợ, sớm bị tra tấn đến chết.

“Đối với tình cảm của cô tôi không có gì để đánh giá. Tôi chỉ muốn đem sự thật đến trước mặt cô, cho cô thấy rõ các lựa chọn. Nếu cô chọn Dư Thanh Thành, tôi cũng sẽ chúc phúc cho cô, hơn nữa sẽ giúp cho Dư Thanh Thành nhanh chóng trở thành giới thượng lưu ở đây, giúp cho anh ta đứng vững, làm cho anh ta có thể xứng đôi với cô, Điều kiện tiên quyết là anh ta biết nghề nghiệp của cô, biết tương lai của cô mà vẫn trước sau như một.” Mễ Tiểu Anh nói: “Thập Tam, năm nay cô cũng đã hai mươi bảy tuổi rồi, nên lo cho tương lai của chính mình, Cô có thể không kết hôn, không dục vọng, Nhưng tôi hi vọng, mọi lựa chọn của cô đều xuất phát từ trái tim.”

Nguyên Thập Tam bắt đầu rối loạn.

Mấy ngày nay nhìn biểu hiện của Dư Thanh Thành cũng như Thượng Tiểu Cẩn, không phải cô không hiểu. Mà là cô không muốn hiểu.

Mà Mễ Tiểu Anh lại nói với cô, đây là lựa chọn cuộc sống, Đúng vậy, cô nên lựa chọn rồi.

Nguyên Thập Tam suy nghĩ kĩ, cô không bài xích chuyện kết hôn sinh con, thậm chí còn muốn như vậy.

Vậy không thể nói rằng cô không muốn kết hôn, không có dục vọng được.

Nhưng mà nếu kết hôn, sinh con với ai đây?

Là Dư Thanh Thành hay là Thượng Tiểu Cẩn?

Ầy, mình là cái gì mà dám chọn thiếu gia quý tộc chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.