Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1609

trước
tiếp

Chương 1609

Giữa tay của Trình Kiêu và cây cung vốn dĩ phải là chỗ trống, bỗng nhiên có một điểm sáng đang chậm rãi lớn lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, trong chớp mắt đã có kích thước bằng một chiếc đũa lớn nhỏ.

Tuy nhiên, nó vẫn đang tiếp tục lớn lên, một mũi tên màu xanh biếc đang thành hình.

Xung quanh mũi tên ánh sáng hình thành một vòng xoáy năng lượng có đường kính một mét, nó điên cuồng hấp thu tất cả năng lượng trong phạm vi trăm mét.

Trời là cung, đất là dây, tất cả mọi thứ đều có thể là một mũi tên.

Đây là sự cường đại của Xạ Nhật Thần Quyết.

Trong truyền thuyết, nếu tu luyện Xạ Nhật Thần Quyết đến cực hạn thì có thể cô đọng một khoảng đất trời vào trong một mũi tên.

Mũi tên đó bắn ra ẩn chứa lực lượng của cả vũ trụ lực, không có thứ gì có thể ngăn cản nó.

Nhưng dù sao đây cũng chỉ là truyền thuyết. Cho đến bây giờ Trình Kiêu chưa từng nhìn thấy ai có thể cô đọng một khoảng đất trời vào trong một mũi tên ánh sáng Dần dần, mũi tên ánh sáng trong tay Trình Kiêu đã thành hình.

Một mũi tên ánh sáng màu xanh to băng cánh tay, dài hơn một mét, tỏa ra khí tức hủy diệt trời đất.

Phanh!

Tay kéo cung của Trình Kiêu buông dây cung ra.

Một luồng ánh sáng xanh, giống như một ngôi sao băng bay ngược lên trời, bản thẳng về phía chân trời, kéo theo một cái đuôi lửa thật dài.

Một trong năm ngọn núi trên bầu trời trực tiếp bị một mũi tên cường đại bắn tan thành tro bụi.

Tiếp theo đó, Trình Kiêu thực hiện lại động tác, bắn ra liên tiếp năm mũi tên, toàn bộ năm ngọn núi trên bầu trời đều bị Trình Kiêu phá hủy.

Lúc trước khi đối phó với tổ hồn Hạ Bạt, với tu vi lúc đó của Trình Kiêu thì nhiều lắm chỉ có thể bắn ra ba mũi tên.

Hiện tại, Trình Kiêu một hơi có thể bắn ra năm mũi tên. Nhưng cái giá phải trả là linh lực trong cơ thể Trình Kiêu đã tiêu hao một phần ba.

Thư Nam nhìn lên bầu trời, vẻ mặt cảnh giác: “Đây chắc là công kích cường đại nhất đi!”

Trình Kiêu không nói gì, tiếp tục đi về phía trước, hy vọng có thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi bao phủ của đại trận.

Trong cấm địa phía sau núi của Chân Vũ Tông.

Lý Huyền Phong cùng vài gã trưởng lão đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

“Tông chủ, làm sao có thể! Ngay cả Ngũ Phong Giảo Sát cũng không tiêu diệt được anh ta, còn bị anh ta dễ dàng phá hủy. Thực lực của thẳng nhóc này cũng quá biến thái đấy!”

“Đúng rồi, vừa rồi mọi người có nhìn thấy cây cung trong tay anh ta hay không? Đó là loại vũ khí gì, lại có thể phát ra công kích mạnh mẽ như vậy!”

Lý Huyền Phong lộ vẻ ngưng trọng nói: “Đó không phải là vũ khí, nếu như tôi đoán không nhầm, đó chắc là một chiếc pháp khí cường đại.”

“Pháp khí!” Mọi người đồng loạt kinh hãi.

“Chẳng trách lại mạnh mẽ như vậy! Đó là vũ khí mà tiên nhân dùng!”

Mấy gã trưởng lão đều lộ vẻ mặt sợ hãi cảm thán “Nhưng mà, trong tay thẳng nhóc kia có một kiện pháp khí cường đại như vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đại trưởng lão nhìn về phía Lý Huyền Phong hỏi Lý Huyền Phong suy nghĩ một lúc, trong mắt lộ ra một tia quyết đoán: “Dùng Cửu Tiệt Sát Trận đi!”

“Cái gì”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.