Chàng Rể Phế Vật

Chương 45-2

trước
tiếp

Cái tát này của Trần Xuân Độ, ra tay quá độc ác, xương cốt trên người ông ta cũng bị gãy mấy cái!

 

Xung quanh hoàn toàn hoảng sợ chấn động, mặc dù là những nhân vật đã từng gặp qua sóng to gió lớn cũng đều thay đổi! Từ lời nói vừa rồi, bọn họ có thể đoán được, Trương tổng hình như có chút quan hệ với cậu Lê, mà Trần Xuân Độ, căn bản không để vào mắt.

 

Tất cả mọi người khó có thể phản ứng kịp, nhìn chằm chằm vào hình ảnh chấn động này, hô hấp rối loạn!

 

“Dừng tay!”

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt bay đến, làm cho xung quanh ồn ào tạm thời yên tĩnh lại.

 

Một thanh niên mặc tây phục, vẻ mặt tuấn lãng, từ bên cạnh cửa khách sạn đi về phía Trần Xuân Độ này, đám người tự giác nhường ra một con đường, trên trần sảnh tiệc, một bộ đèn treo kim cương khổng lồi, ánh đèn chói mắt chiếu xuống, vẻ mặt người trẻ tuổi bình tĩnh, hai mắt thâm sâu, mỗi một bước vô cùng vững vàng, khí chất trên người anh ta, căn bản không phù hợp với tuổi tác bây giờ.

 

Ở đây vô số người nhìn thấy anh ta, vẻ mặt bỗng nhiên cung kính, bởi vì anh ta, chính là chủ nhân của bữa tiệc này! Cậu Lê đến từ nhà họ Lê ở Yến Kinh!

 

Cậu Lê đi về phía Lê Kim Huyên, Trương tổng lạnh lùng nhìn Trần Xuân độ, vẻ mặt dữ tợn, sát khí đầy trời!

 

“Cậu Lê, ngài đến rồi,” Trương tổng cung kính mở miệng, ông ta muốn đứng lên, nhưng Trần Xuân Độ đạp gãy xương cốt của ông ta, ông ta không cách nào bò dậy được!

 

“Được rồi, ông xuống trị thương trước đi.” Cậu Lê nhìn liếc qua Trương tổng, lạnh nhạt phất phất tay, hai vệ sĩ áo đen đi đến, đỡ Trương tổng xuống dưới.

 

Xung quanh, không ít người biến sắc, Trương tổng thật sự có quen biết với cậu Lê… Ông ta và cậu Lê rốt cuộc có quan hệ thế nào?

 

Không ít người âm thầm suy đoán trong lòng, nhưng đều không có chứng cứ.

 

Cậu Lê đi đến trước mặt Lê Kim Huyên, ánh mắt nhìn thẳng Lê Kim Huyên, đôi mắt trong veo bình tĩnh, không có chút dao động.

 

Bên ngoài Lê Kim Huyên bình tĩnh, đối mặt với cậu Lê, nhưng trong lòng đã sớm đập bang bang kinh hoàng, vô cùng căng thẳng!

 

Cuối cùng, vị thiếu gia nhà họ Lê ở Yến Kinh này xuất hiện trước mặt Lê Kim Huyên….Lê Kim Huyên không biết mục đích cậu Lê từ nơi ngàn dặm xa xôi đến đây…. nhưng tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.

 

Cậu Lê này, rõ ràng không phải là thứ dễ chọc, gia tộc ở Yến Kinh có thể phái anh ta đến, đương nhiên là người khó chơi.

 

Cả sảnh tiệc yên tĩnh, vô số người nhìn cậu Lê, vẻ mặt vô cùng cung kính.

 

Đột nhiên, cậu Lê hơi khom người: “Cô Lê, hôm nay tại hạ mời cô đến dự tiệc tối, lại gây ra chuyện này, làm cô chê cười rồi.”

 

Lê Kim Huyên sững sờ, lập tức lắc đầu: “Không sao.”

 

Người xung quanh sững sờ, cậu Lê, chuyện đầu tiên khi cậu Lê vào sảnh tiệc là xin lỗi Lê Kim Huyên…với thân phận của cậu Lê, căn bản không cần làm như vậy… Nhưng anh ta lại làm như vậy, là vì sao?

 

Tất cả mọi thứ, thật là quỷ dị.

 

Cậu Lê đưa tay, nhẹ nhàng nắm tay Lê Kim Huyên, rồi vô cùng ga lăng rút về.

 

“Cô Lê, hôm nay cô có thể đến tham gia tiệc tối, là vinh hạnh của tôi.” Cậu Lê mỉm cười, nhận lấy hai cốc chân cao từ người phục vụ bên cạnh, đưa cho Lê Kim Huyên.

 

Mặc dù trong lòng Lê Kim Huyên căng thẳng, nhưng trên mặt vẫn cười nhẹ, không lộ chút sơ hở: “Cậu Lê, anh là nhân vậy lớn, Kim Huyên chỉ là một nhân vật nhỏ không có danh phận, gặp gỡ ở bữa tiệc tối thế này, Kim Huyên cũng không ngờ đến.”

 

“Từ lúc ở Yến Kinh, đã nghe thấy vô số lời hay về cô Lê, hôm nay trăm nghe không bằng mắt thấy, trong mắt tôi, cô Lê chẳng những là mỹ nữ số một thương giới thành phố T mà còn là mỹ nữ số một thương giới nước C.” Cậu Lê lạnh nhạt cười.

 

“Cậu Lê, vẻ ngoài của Kim Huyên, sợ là chỉ có thể nổi danh ở nơi nho nhỏ như thành phố T đây, nước C lớn như vậy, mỹ nữ như mây, Kim Huyên tính là cái gì.”

 

Vẻ mặt cậu Lê đột nhiên nghiêm túc lên nhiều, giọng điều có chút chờ mong và khẩn cầu : “Cô Lê, thật ra tôi từ Yến Kinh đến đây, chính là vì cô.”

 

“Tôi?” Lê Kim Huyên sững sờ, trong lòng cảm thấy có chút hoang đường.

 

Cuối cùng cũng muốn nói mục đích đến đây sao? Chỉ sợ không phải là cậu Lê này muốn gì, mà là con quái vật khổng lồ nhà họ Lê kia.

 

Tim Lê Kim Huyên đập gia tốc, cậu Lê gật nhẹ đầu, vẻ mặt lạnh nhạt lại vô cùng nghiêm túc: “Liên hôn.”

 

“Liên hôn?” Lê Kim Huyên sững sờ, lập tức cười nhẹ, muốn nói sang chuyện khác: “Cậu Lê nói đùa, Kim Huyên đã là phụ nữ có chồng, sớm đã không còn là một cô gái độc thân tự do tự tại như trước.”

 

Khóe miệng cậu Lê nở một nụ cười thâm sâu, lại có chút khinh thường: “Không sao, theo như tôi biết, chồng của cô Lê, chẳng giúp được gì cho cô Lê, mà tôi, lại không giống thế.”

 

Giọng điệu cậu Lê có phận tự tin và chân thật, anh ta đã sớm chuẩn bị hết, chồng của Lê Kim Huyên, chỉ là một phế vật vô dụng.

 

Hơn nữa Lê Kim Huyên đối với chồng của mình, cũng không chút hảo cảm.

 

Chính mình, hoàn toàn hữu dụng hơn nhiều cái tên phế vạy kia.

 

Loại chuyện tốt này, Lê Kim Huyên sao có thể từ chối được?

 

Giọng của cậu Lê không nhỏ, sảnh tiệc vốn rất yên tĩnh, rất nhiều người đều đưa ánh mắt nhìn sang, trong lòng kinh ngạc.

 

“Cô Lê, từ lúc ở Yến Kinh, tôi đã vô cùng ái mộ cô, tôi muốn cho cô mọi thứ mà cô muốn.” Cậu Lê cười nhẹ một tiếng, bụ cười tuấn lãng làm cho vô số người ở sảnh tiệc kinh ngạc.

 

“Kim Huyên, anh thích em.” Lời nói của cậu Lê đột nhiên thay đổi, đổi “cô Lê” thành Kim Huyên, xưng hô thân mật này, ái muội hơn trước rất nhiều! Làm người ta mơ màng không thôi!

 

Tỏ tình!!

 

Cả sảnh tiệc đều sắp sôi trào! Rất nhiều nhân vật nổi tiếng quyền quý đều nhìn chằm chằm vào cậu Lê và Lê Kim Huyên, ánh mắt cực nóng.

 

Một vị là tống giám đốc nữ thần đại danh đỉnh đỉnh của tập đoàn Lê thị, dù là tướng mạo, hay là năng lực kinh doanh, cũng là đại danh đỉnh đỉnh của thành phố T.

 

Mà một vị khác, lai lịch còn lớn hơn, đến từ nhà họ Lê ở Yến Kinh, thiếu gia nhà họ Lê, rất có thể trở thành gia chủ tương lai.

 

Những nhân vật lớn nhìn chằm chằm vào cậu Lê và Lê Kim Huyên, vẻ mặt thay đổi, chẳng ai ngờ được, tiệc đón gió hôm nay, lại biến thành nơi cậu Lê tỏ tình.

 

Khuôn mặt tinh xảo của Lê Kim Huyên lập tức ngây ngốc, ngơ ngác nhìn Trần Xuân Độ, lâu sau cũng không phản ứng kịp…Anh ta trước mặt nhiều người như vậy, tỏ tình với mình?

 

Đây là muốn?

 

Anh ta không phải đối địch với mình… ngược lại còn thích mình? Sao có thể?

 

Lê Kim HUyên cũng đã chuẩn bị quan hệ của mình và cậu Lê hôm nay chuyển biến xấu, lại không ngờ đến phản ứng này của cậu Lê, hoàn toàn rối loạn trận tuyến.

 

Rất nhiều người cũng nín thở, trong lòng kinh hoảng, đợi Lê Kim Huyên lựa chọn.

 

Mỗi một người con gái, phu nhân ở đây, cũng đều hy vọng người cậu Lê tỏ tỉnh đổi thành mình.

 

Đây là chuyện các cô có nằm mơ cũng không dám nghĩ, nếu như thật sự xảy ra, chỉ sợ các cô nằm mơ cũng cười tỉnh.

 

“Kim Huyên, người khác có thể cho em, anh cũng có thể cho em, người khác không thể cho em được… anh cũng có thể.” Cậu Lêm mỉm cười, dung mạo anh tuấn của anh ta, lại thêm giọng điệu ôn nhu này, đủ để làm rất nhiều người con gái mê đến thần hồn đi đảo, ám ảnh.

 

“Anh sẽ không để em phải chịu bất kỳ uất ức nào, cũng sẽ không để em bị người chỉ trở, anh không giống những phế vật vô năng, anh có thể bảo vệ em, để em không chút thương tổn.” Cậu Lê tiếp tục nói, làm nội tâm không ít người run lên, lời này của cậu Lê, rõ ràng là nhằm vào ông chồng vô năng trong lời đồn của Lê Kim Huyên kia!

 

Thành phố T đã có lời đồn truyền ra, Lê Kim Huyên gã cho một ông chồng, chẳng những hết ăn lại nằm, mỗi lần gặp nguy hiểm sẽ là người trốn đi đầu tiên, ngay cả một người đàn ông cũng không xứng đáng.

 

Mà cậu Lê, so với chồng của Lê Kim Huyên, quả thực chính là cách biệt trời đất, làm cho không ít người khinh bỉ người con rể vô năng nhà họ Lê kia, người phụ nữ của mình sắp bị cướp rồi, lúc này anh ta còn không biết đang ở đâu.

 

“Kim Huyên, mới chỉ một lát sao em đã chạy đến đây rồi, tỉm nửa ngày không thấy em đâu.” Đột nhiên, một giọng nói lạnh nhạt từ một bên phiêu đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.