Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 94

trước
tiếp

Chương 94: Đến trường đại học Đông Hải!

Rất nhanh, Chu Dương đã vào phòng làm việc của Thẩm Bích Quân.

Lúc này Thẩm Bích Quân đang xét duyệt văn kiện.

Trên bàn làm việc để xấp xÌ hai mươi tập tài liệu, nhìn qua cũng đủ hù dọa người khác.

Nhưng Chu Dương đã bén nhạy thấy được rằng, lúc này tâm tư Thẩm Bích Quân căn bản không nằm.

trên những tập văn kiện.

Mặc dù Thẩm Bích Quân giống như đang nhìn lên đó, nhưng ánh mắt cô có chút tan rã, hơn nữa điểm.

cô tập trung cũng không ở trên tập văn kiện.

“Thẩm Tổng? Thẩm Tổng?”

Chu Dương lúc bước vào, Thẩm Bích Quân vẫn không phát hiện ra.

Đến khi Chu Dương liên tục nhắc nhở mấy lần, Thẩm Bích Quân mới phản ứng lại.

“Ôi, anh đến rồi à, thế nào? Nói chuyện xong với Tạ Linh Ngọc rồi chứ?”

Thẩm Bích Quân nhẹ nhàng xoa hai bên thái dương của mình, cười nói.

“Nói xong rồi, đến lúc đó chúng tôi sẽ cùng đi xem buổi biểu diễn, dù sao thì Tô Hiểu Manh cũng đã từng giúp chúng ta một việc lớn.”

Chu Dương buông tay ra, khế cười nói.

Thật ra chuyện này không có gì đáng nói, nhưng vào giờ phút này, Chu Dương đột nhiên cảm thấy bầu không khí có chút gượng gạo.

Giống như có một lớp gì đó nhàn nhạt ngăn cách giữa Chu Dương và Thẩm Bích Quân.

Lúc trước, không hể có cảm giác này!

“Đúng rồi, Thẩm tổng, hay là để tôi tìm Tô Hiểu Manh lấy thêm một tấm vé nữa, đến lúc đó chúng ta cùng đi?”

Chu Dương đột nhiên nói.

“Ừ ? Anh chắc chứ? Anh không sợ làm Linh Ngọc.

mất hứng sao?”

Chân mày Thẩm Bích Quân nhướn lên một chút, có ý đùa giỡn, ánh mắt nhìn chằm lên người Chu Dương, một tia sáng le lói xuất hiện.

“Cái này, chắc không khiến cô ấy mất hứng đâu ”“

Thẩm Bích Quân nói như vậy, trong lòng Chu Dương cũng có chút không chắc chắn.

Nói thật, anh cũng không biết Tạ Linh Ngọc có tức giận hay không.

Chẳng qua trong lòng Chu Dương luôn có cảm giác, nếu anh thật sự đưa theo Thẩm Bích Quân đi cùng, Tạ Linh Ngọc mặc dù ngoài mặt không tức giận, nhưng trong lòng nhất định sẽ có chút không hài lòng.

Còn về lý do, Chu Dương cũng chỉ có thể nghĩ vì lòng đố ky của phụ nữ.

“Được rồi, hôm đó hai người cứ yên tâm chơi đùa đi, dù sao nhóm nhạc Rocket Girls cũng đã từng giúp chúng ta một việc lớn, đến lúc đó anh nhất định phải thay tôi cám ơn mọi người, nói không chừng chúng ta sau này còn có cơ hội hợp tác!”

Nhìn thấy Chu Dương do dự, Thẩm Bích Quân khế cười, trực tiếp lướt qua đề tài này.

úng rồi, tôi tìm anh tới, là muốn nghe quan điểm của anh về con đường phát triển tiếp theo của mặt nạ làm trắng da chống lão hóa.

“Điều anh nói lúc nãy, tôi luôn cảm thấy chưa nắm bắt được trọng điểm, bây giờ muốn nghe anh trình bày lại một chút.”

Thẩm Bích Quân trong nháy mắt liền hóa thân.

thành tổng tài cao lãnh, hai tay đặt trên bụng, dựa vào ghế, ánh mắt bình tĩnh nhìn Chu Dương.

Chu Dương cũng không dài dòng, giải thích một lần nữa với Thẩm Bích Quân về những cách nhìn quan điểm và cách sắp xếp.

Trong quá trình này, Chu Dương phát hiện, Thẩm.

Bích Quân không phải là không hiểu, mà ngược lại, cô có thể đã thấu hiểu một cách triệt để rồi.

Chỉ là Chu Dương không hỏi cô, cũng không dừng việc giải thích lại.

Rất nhanh, thời gian diễn ra buổi biểu diễn của Rocket Girls ở thành phố Đông Hải đã đến.

Còn Chu Dương cũng nhanh chóng rơi vào hai sự.

lựa chọn lớn.

“Anh Chu Dương, tối nay, là buổi lễ nhập học của sinh viên mới, em có tham gia biểu diễn, anh nhất định phải tới xem nhé.”

Sáng sớm Trần Hân đã gọi điện qua.

Chu Dương có thể cảm nhận rõ, đầu điện thoại bên kia Trần Hân lúc này đang rất hưng phấn.

Thậm chí, Chu Dương có thể tưởng tượng ra, Trần Hân giờ phút này đang vui vẻ chọn lựa quần áo cho.

buổi biểu diễn tối nay.

* Ừ, yên tâm đi, anh nhất định sẽ đến!”

Dù sao ngày trước ở trước mặt Trần Thế Hào bố cô, anh đã đích thân đồng ý, nên bây giờ Chu Dương cũng không có lý do gì để từ chối.

Không dễ gì tắt được điện thoại của Trần Hân, thì Tô Hiểu Manh lại gọi đến.

“Anh Dương, anh tuyệt đối không được đến trễ nhé? Tối nay em sẽ dành cho anh một bất ngờ!”

Thành viên nhóm Rocket Girl, Tô Hiểu Manh lè lưỡi, nhìn vào gương cười ngây ngốc.

Trương Điểm Điểm và Triệu Uyển Dung bất lực.

nhìn cô, không còn cách nào khác.

“Manh Manh, nếu để chị Dương biết cậu làm như.

vậy, chị ấy nhất định sẽ không tha cho cậu đâu: Triệu Uyển Dung hoàn toàn bất lực, đối với sự chuẩn bị tạo bất ngờ vào buổi tối của Tô Hiểu Manh dành cho Chu Dương, cô thật không hiểu nổi.

Cô chưa từng gặp Chu Dương, không biết rốt cuộc anh là người thế nào mà lại khiến Tô Hiểu Manh nhớ nhung không quên như vậy.

Thậm chí chấp nhận mạo hiểm lớn, để chuẩn bị tạo bất ngờ trong buổi biểu diễn tối nay.

“Hì hì, không xảy ra chuyện gì đâu, mình biết chừng mực mà!”

Tô Hiểu Manh cười ha hả nói, không ngừng quan sát mình trong gương.

Rất nhanh, đã đến b: Chu Dương lựa chọn đi tham gia buổi lễ nhập học của Trần Hân trước.

Lần này, anh chỉ đưa theo một mình Ngưu Xuyên.

Hai người trên đường tới đại học Đông Hải.

Đại học Đông Hải nằm ở phía đông thành phố Là trường đại học nổi tiếng nhất Đông Hải, đồng.

thời cũng xếp thứ năm trong cả nước.

Phàm là ai có thể thi đậu vào đại học Đông Hải, đều có thành tích học tập siêu cấp ở thời trung học.

Lúc Chu Dương bước vào trường đại học Đông Hải, toàn bộ sân trường cực kỳ yên bình, tùy ý có thể.

thấy được bóng người, cây cổ thụ, còn có thể ngửi thấy mùi thơm từ sách.

“Bạn ơi, xin hỏi đại lễ đường đi thế nào vậy?”

Lần này buỗi lễ nhập học được tổ chức ở đại lễ đường, nhưng Chu Dương không biết đại lễ đường ở đâu.

*Ơ đệch ! Người anh em, không phải chứ, các cậu có phải sinh viên trường đại học Đông Hải không đấy, đến đại lễ đường ở đâu cũng không biết ư?”

Nam sinh viên đeo mắt kính đen bị Chu Dương ngăn lại hỏi đường, khuôn mặt đầy kinh ngạc nhìn Chu Dương và Ngưu Xuyên.

Chu Dương đành cười nhẹ, không nghĩ rằng mình đang được xem là sinh viên.

Tướng mạo của anh quả thật vẫn còn rất trẻ, hơn.

nữa dáng người cũng tràn đầy nét thư sinh.

Chu Dương đang chuẩn bị giải thích, thì nam sinh viên kia đột nhiên cười hắc hắc.

‘A, các cậu không phải đang đến xem sinh viên mới biểu diễn chứ? Nghe nói nữ siêu đẹp đấy.”

lần này, có một đại mỹ “Chỉ tiếc là, chúng ta tới trễ rồi, chắc không còn chổ nào tốt để xem nữ thần nữa.”

“Đúng rồi, tôi sinh viên ngành hóa học, tên là Chu Kiến, các cậu tên gì, học ngành nào đấy?”

Chu Kiến vừa dẫn Chu Dương cùng Ngưu Xuyên.

đi tới đại lễ đường, vừa thằng thắn hỏi.

“À, chúng tôi học ngành kiểm định vật phẩm, tôi tên là Chu Dương, cậu ta là Ngưu Xuyên.”

Chu Dương có chút im lặng, rồi trợn tròn mắt nói bậy, tìm cho mình và Ngưu Xuyên một thân phận.

Dù sao sau đêm nay, anh cũng sẽ không tới đây.

nữa, không cần lo lắng bị phát hiện.

Huống hồ, nếu thật sự có người hỏi tới, Chu Dương cũng có thể đem Thiệu Trạch Giai ra đối đáp, dẫu sao Thiệu Trạch Giai cùng là giáo sư ngành kiểm.

định ở đại học Đông Hải.

“Hóa ra là sinh viên ngành kiểm định, hèn gì tôi chưa từng gặp mấy cậu.”

“Có thể hai cậu không biết, nghe nói trong số học sinh mới đến biểu diễn lần này, có một đại mỹ nữ, rất nhiều người đều muốn nhìn thấy thấy vẽ đẹp của cô ám Chu Kiến cười ha hả nói, gương mặt co lại có chút ‘thô tục.

“Ô? Đại mỹ nữ?”

Chu Dương trong lòng khẽ rung động, không tự chủ liền nghĩ tới Trần Hân.

Nói thật, Trần Hân đúng là một đại mỹ nữ, ngoại trừ việc không dậy thì tốt được như Thẩm Bích Quân, những thứ khác cũng được coi là đạt tiêu chuẩn người đẹp.

Nhưng trong mắt những sinh viên này, có thể Trần Hân như vậy, chính là đại mỹ nữ được nhắc đến Kia.

“Được đến nơi rồi, các cậu có vé không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.