Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 93

trước
tiếp

Chương 93: Anh chuẩn bị đi cùng ai?

Tạ Linh Ngọc suy nghĩ hồi lâu, hình như nhớ ra trong nhóm Rocket Girls, có một thành viên tên là Tô Hiểu Manh.

Mà theo như hiểu biết trước đây của Tạ Linh Ngọc.

về Chu Dương, anh sẽ không chú ý đến những thứ này.

Cũng chỉ có lần trước gặp mặt Tô Hiểu Manh, thì vẫn giữ liên lạc.

“Đúng vậy, chính là cô ấy, hai tấm vé này, cũng là cô ấy gửi tới đây.”

Chu Dương khế cười nói.

Anh vốn dĩ cũng không định giấu diếm chuyện này, dù sao chỉ cần đi thăm dò một chút thì đều có thể biết được.

So với việc bị chất vấn, Chu Dương chỉ bằng nói thằng ra.

Dù sao Tạ Linh Ngọc cũng đã gặp Tô Hiểu Manh, chắc sẽ không có nhiều hiểm khích quá lớn.

“Hai tấm vé, vậy anh chuẩn bị đưa ai đi cùng vậy?”

Thẩm Bích Quân đột nhiên hỏi.

Cô chớp mắt nhìn qua hai tấm vé.

Sau đó, liền nhìn vào mình, rồi lại nhìn qua Tạ Linh Ngọc đang đứng bên cạnh, khóe miệng mĩm cười, không nói nhiều chỉ lằng lặng nhìn Chu Dương.

* Ơ đệch!”

Lúc Thẩm Bích Quân hỏi đến vấn để này, trong lòng Chu Dương âm thẩm chửi lớn.

Anh một mực lảng tránh vấn đề này, nhất là khi Tạ Linh Ngọc và Thẩm Bích Quân đều ở đây.

Để tránh sự khó xử.

Nhưng hiện tại Thẩm Bích Quân trực tiếp hỏi thẳng, khiến toàn bộ áp lực đều đổ lên người Chu Dương.

Dù sao, trước mặt Tạ Linh Ngọc và Thẩm Bích Quân.

Một người là vợ mình, một người là lãnh đạo công ty.

Cho dù Chu Dương trả lời như thế nào, vẫn sẽ đắc.

tội với một người.

Tạ Linh Ngọc lúc này có chậm trễ đến mấy, cũng đã phản ứng lại, trực tiếp ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Chu Dương.

Ba người liền lập tức rơi vào trầm mặc.

“Cài này, cái này…”

Chu Dương cầm lấy hai tấm vé, giờ phút này như.

đang cầm củ khoai nóng bỏng tay, vứt không được.

mà cẩm cũng không xong.

“Đùa anh chút thôi , nhìn anh căng thẳng kìa, vợ anh ở ngay trước mặt, tôi đây vẫn đang biết điều lắm.”

Ngay lúc Chu Dương không biết xử trí thế nào, Thẩm Bích Quân đột nhiên cười ngớ ngẫn.

Câu nói đó liền khiến bầu không khí gượng gạo trong phòng tan biến.

“Được rồi, hai người nói chuyện đi, tôi còn có việc, không cần tiễn.”

Thẩm Bích Quân mỉm cười đẩy Tạ Linh Ngọc ngã lên người Chu Dương, nói xong câu, liền đi thẳng về phòng làm việc.

Lúc cô quay qua góc tường không ai nhìn thấy, trong nháy mắt có một chua xót ngập tràn trong lòng Thẩm Bích Quân.

*Thật kỳ quái.”

Thẩm Bích Quân chính cô cũng không biết vì sao.

lại có loại cảm giác này, than thở vài câu, lấy lại cảm.

xúc, khôi phục lại nụ cười tươi.

Còn bên kia, Chu Dương nhìn về phía Tạ Linh Ngọc đưa thẳng vé xem biểu diễn cho cô.

“Đây là vé ngồi hàng VIP, đến lúc đó chúng ta cùng đi nhé, Hiểu Hanh vẫn còn nhớ em đấy.”

“Anh biết là em không có hứng thu với những nhóm nhạc lưu lượng kiểu này, chỉ bằng anh đi cùng.

Thẩm tổng đi.”

Nhưng Tạ Linh Ngọc liền từ tối nhận vé, nhíu mày.

nổi.

“Em có ngốc không vậy, em là vợ của anh, anh không đi với em mà đi cùng người phụ nữ khác em cũng yên tâm sao?”

Chu Dương trong nháy mắt, vô cùng bực bội nhìn Tạ Linh Ngọc.

Đến tận lúc này rồi, Chu Dương cũng không biết rốt cuộc cô thật sự nghĩ như vậy hay chỉ đang giả vờ.

Càng huống hồ, trước khi Chu Dương và Thẩm Bích Quân vượt qua vụ tai tiếng lần trước, thì trên tất cả các mặt báo lá cải đều tràn ngập tin đồn bê bối của hai người họ.

Hiện tại, để một mình anh đi cùng Thẩm Bích Quân, chẳng lẽ cô không lo lắng sao?

Tạ Linh Ngọc thần sắc có chút do dự, giống như.

đang vật lộn với suy nghĩ gì đó.

Nhưng cuối cùng, cô vẫn nhận lấy vé từ tay Chu Dương.

“Được rồi, nhưng em không nhất định sẽ đến đúng giờ đâu.”

Khoảng thời gian này, là thời cơ tốt để tiêu thụ mặt nạ làm trắng da chống lão hóa. Trước tình hình mặt nạ làm trắng cấp tốc không ngừng xuất hiện những hoạt động sai sót, thì thị trường mặt nạ làm trắng da chống lão hóa lại có một viễn cảnh tốt đẹp.

Tại bước ngoặt trước mắt, Tạ Linh Ngọc sẽ không buông lỏng cảnh giác.

Dường như mỗi phút mỗi giây cô đều chú ý đến tình hình tại các cửa hàng tiêu thụ của mỹ phẩm Duyệt Kỷ.

Đồng ý cùng Chu Dương đi xem buổi biểu diễn của Rocket Girl, đã là giới hạn của Tạ Linh Ngọc rồi.

Nếu không phải vì Tô Hiểu Manh ranh ma quỷ.

quái ngày trước từng ra tay giúp đỡ, Tạ Linh Ngọc ‘thậm chí sẽ từ chối thẳng thừng.

“Nếu không còn chuyện gì nữa, thì em đi trước.

đây, công ty còn có rất nhiều việc phải xử lý.”

Tạ Linh Ngọc thản nhiên nói, chuẩn bị lướt qua Chu Dương.

“Linh ngọc, em gần đây gầy quá rồi, chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút, chuyện này căn bản không vội được, hiện tại mặt nạ làm trắng da chống lão hóa mọi mặt đều tốt, em không nhất thiết phải để ý đến nó.

như vậy .”

Chu Dương lui lại một bước, ngăn Tạ Linh Ngọc lại, rất đau lòng nói.

Trên thực tế, gần đây công việc ở công ty Danh.

Dương tất nhiều, bản thân Chu Dương cũng hao tâm tổn trí để xử lý.

Vì vậy Chu Dương cũng có thể lý giải được trạng thái lúc này của Tạ Linh Ngọc.

Mỹ phẩm Duyệt Kỷ vốn đã nguy cấp hơn công ty Danh Dương, hiện tại còn đang đứng trong thời cơ hồi phục tốt.

Một khi bỏ qua này thời cơ, thì sẽ rất khó khôi phục lại nữa.

Với tư cách tổng tài của mỹ phẩm Duyệt Kỳ ,Tạ Linh Ngọc lúc này căn bản không dám thả lỏng.

Thậm chí có vài lần hơn một hai giờ đêm, lúc Chu Dương rời khỏi công ty Danh Dương, xa xa có thể.

nhìn thấy ánh đèn sáng trưng trong văn phòng làm việc ở mỹ phẩm Duyệt Kỷ.

Anh biết Tạ Linh Ngọc đang bận rộn làm đêm.

Lúc đó, dù cô có cố tình che lấp đi không ít, nhưng Chu Dương vẫn nhìn ra vẽ mặt đầy mệt mỏi của Tạ Linh Ngọc.

“Em không chú ý đến nó, thì sao có thể yên tâm.”

Tạ Linh Ngọc lạnh nhạt cười nói, nhẹ nhàng lắc đầu, rồi lập tức rời đi.

Còn Chu Dương đang muốn quay người thì đột nhiên dừng lại.

Gian khổ trong câu nói lúc nấy của Tạ Linh Ngọc.

được.

Chu Dương có thể cảm nhận.

Ba năm trước, mỗi khi mỹ phẩm Duyệt Kỷ gặp phải vấn đề khó khăn, Tạ Linh Ngọc luôn một mình.

đối diện gánh vác.

Còn Chu Dương là chồng, nhưng không giúp.

được gì cho cô cả.

“Về sau, tuyệt đối sẽ không để em một mình gánh vác”

Chu Dương tự lập lời thề trong lòng, bỗng nhiên.

xoay người lại, đi thẳng về phòng làm việc.

“Chu Tổng, Thẩm tổng bảo anh qua văn phòng cô.

ấy một chút.”

Chu Dương vừa mới ngồi vào phòng làm việc, Diệp Sở Thiến bộ dạng lo âu bước vào, nhỏ nhẹ nói.

Đồng thời, ánh mắt Diệp Sở Thiến nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Chu Dương, đầy sự hiếu kỳ.

“Nhìn gì đấy?”

Chu Dương cảm thấy kỳ lạ, không kiếm chế được.

liền hỏi.

Với thời gian tiếp xúc cùng Diệp Sở Thiến dài như vậy mà nói, cô không phải là một người có khả năng.

che dấu cảm xúc tốt.

Một chút cảm xúc nho nhỏ, đều bị Diệp Sở Thiến ‘thể hiện rõ trên mặt.

Như giờ phút này, Chu Dương nhìn rõ trên mặt cô hai chữ “Tò mò” ..

“Không có gì, Chu Tổng, tôi vẫn luôn cảm thấy Thẩm tổng đối với anh rất không bình thường, giữa hai người…”

Diệp Sở Thiến luống cuống lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn không kiểm chế được sự nghỉ hoặc của bản thân, khẽ nói.

Trong nháy mắt, khuôn mặt Diệp Sở Thiến đỏ ửng.

đầy lo lắng.

Khiến Chu Dương một phen kinh ngạc.

Dù sao trong thời gian vài năm nay, rất ít khi nhìn.

‘thấy khuôn mặt Diệp Sở Thiến đỏ bừng như vậy.

“Cả ngày trong đầu chị nghĩ cái gì vậy!”

Chu Dương vươn tay gõ nhẹ một cái trên đầu Diệp Sở Thiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.