Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 85

trước
tiếp

Chương 85: Đối đầu?

“Phép tắc?”

Hoàng Thế Nhân cười lạnh, nói mà chẳng buồn để ý tới thái độ của Triệu Lập Hưng.

“Phép tắc chỉ là thứ được lập ra cho những kẻ bất tài thôi. Với kẻ mạnh thì phép tắc không tồn tại!”

“Còn nữa, tôi nhớ là nơi nào có sự xuất hiện của Sở kiểm định Chu Thị, những cơ sở kiểm định khác đều không được chen chân vào. Không biết tại sao lần này các anh lại tới đây vậy?”

Hoàng Thế Nhân nhìn Triệu Lập Hưng chằm chằm bằng ánh mắt sáng quắc, chầm chậm áp sát hắn.

Còn Chu Dương đứng một bên lại phát hiện ra vài điều khác thường.

Đầu tiên, rõ ràng là Hoàng Thế Nhân và Triệu Lập.

Hưng có quen biết nhau, nhưng mối quan hệ giữa họ chẳng phải bạn bè gì.

Mà ngược lại, họ còn giống kẻ thù hơn.

Tiếp theo, nơi nào có sự xuất hiện của Sở kiểm định Chu Thị, những sở kiểm định khác đều không được chen chân vào.

Trước đó khi Chu Dương hỏi Trần Thế Hào chuyện liên quan tới Sở kiểm định Chu Thị, ông ấy có nói Sở kiểm định Chu Thị chỉ có bốn chỉ nhánh trên cả nước.

Nhưng những thành phố nơi bốn chỉ nhánh này tọa lạc không có bất cứ một cơ sở kiểm định nào khác.

Lại móc nối với lời ban nãy của Hoàng Thế Nhân, xem chừng Sở kiểm định Chu Thị còn có quyền lực ở những phương diện khác.

“Hừ! Cậu tưởng chúng tôi muốn tới đây lắm sao?”

“Nếu không phải có người bạn cũ đến tìm bố tôi thì sao tôi lại tới cái nơi này được!”

Dường như Triệu Lập Hưng vẫn đang giận Chu Dương, hắn hừ lạnh, nói.

“Ha ha, nếu đã vậy thì lần này tôi sẽ hào phóng.

nhường cơ hội này cho các anh.”

“Chúng ta đi thôi!”

Hoàng Thế Nhân lớn tiếng cười, dắt mọi người chuẩn bị bỏ đi.

Chu Dương ngẩn ra, anh dặn Trần Thế Hào mời người của Sở kiểm định Chu Thị đến, vậy mà chưa kịp làm gì họ đã quay đầu đi thẳng.

Hơn nữa đám người này còn vô cùng hỗn láo ngang ngượ!

c Chuyện này khiến Chu Dương thẩm nhen nhúm lửa giận.

“Ha ha, Chu Dương, dù tôi không biết các cậu tìm tới Sở kiểm định Chu Thị bằng cách nào, nhưng chắc cậu không biết tên Hoàng Thế Nhân này là em rể cũ của tôi!”

Triệu Lập Hưng cười lạnh.

“Giờ người của Sở kiểm định Chu Thị chuẩn bị đi rồi, nếu cậu có thể thỏa mãn yêu cầu tôi đưa ra trước đó, tôi có thể rộng lượng tha lỗi cho mấy người!”

Triệu Lập Hưng cảm thấy vô cùng khoan khoái.

Dù trước đó đã rời khỏi công ty Danh Dương rồi nhưng hắn vẫn cho người theo dõi động tĩnh ở đây.

Sau khi thấy người của Sở kiểm định Chu Thị tới thật, Triệu Lập Hưng lại mắt chữ A mồm chữ O.

Hắn tưởng rằng công ty Danh Dương có quan hệ với Sở kiểm định Chu Thị nên mới chạy tới ngay.

Nếu hai bên có quan hệ thật thì… Triệu Lập Hưng.

nghiến răng, nếu vậy hắn sẽ chọn cách làm hòa.

Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là Sở kiểm định Chu Thị và công ty Danh Dương chẳng những không có quan hệ gì, hơn nữa người tới tiến hành kiểm định còn là em rể cũ của mình.

“Chu tổng…”

Diệp Sở Thiến khế cất tiếng, hiện giờ cô đang vô cùng lo lắng.

Họ vừa làm phật lòng phía Kamiya, giờ lại đắc tội với Sở kiểm định Chu Thị, nếu hai bên đó bắt tay với nhau để xử lý công ty Danh Dương thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“Yên tâm, có tôi đây rồi.”

Nhưng Chu Dương lại không lo lắng chút nào.

Lúc này. Chu Dương không mảy may lo âu, ngược lại còn tràn ngập tức giận.

Dù anh biết tên Hoàng Thế Nhân này không hề.

biết tới thân phận thiếu gia nhà họ Chu của anh.

Nhưng cũng chính vì vậy mà hắn lại càng biểu hiện rõ bộ mặt thật của mình.

Dù hiện giờ Chu Dương không quản lý. Sở kiểm định Chu Thị, nhưng về sau cả nhà họ Chu đều sẽ thuộc về anh.

Hoàng Thế Nhân hành động như vậy chẳng khác nào đang làm lung lay nền móng của Sở kiểm định Chu Thị.

Nếu tất cả nhân viên của Sở kiểm định Chu Thị đều như vậy thì Chu Dương có thể kết luận, chắc.

chắn cơ sở kiểm định này không thể tồn tại lâu dài.

“Ha ha, có cậu ở đây ư?”

“Cậu là cái thá gï? Cậu cũng chỉ là một tổng giám đốc của công ty mỹ phẩm thôi. Trước mặt tôi cậu chẳng là cái khỉ gì hết!”

“Cậu có tin chỉ cần tôi nói một lời là ngày mai công ty cậu sẽ phải đóng cửa không?”

Triệu Lập Hưng cười ha hả cất lời, hắn bước tới trước mặt Chu Dương với vẻ khinh thường không buồn nhìn.

“Tôi đi trước đây, chuyện vớ vẩn ở đây tôi giao cho anh đấy. Tốn thời gian quá.”

Thấy cảnh này, Hoàng Thế Nhân chầm chậm cất lời rồi đưa nhân viên theo, chuẩn bị bỏ đi.

“Khoan đất”

Nhưng lúc này Chu Dương sao có thể để hắn an nhiên bỏ đi như vậy được.

Nếu hắn đã là người của Sở kiểm định Chu Thị thì có thế nào Chu Dương cũng không thể bỏ qua cho.

hắn.

“Nhãi ranh, giờ mới nghĩ đến chuyện giữ tôi lại ư?

Tôi nói cho cậu biết, muộn rồi!”

Hoàng Thế Nhan cười lạnh, dứt khoát quay người đi.

“Tôi nghĩ chắc chắn quản lý của các anh không chỉ đơn giản bảo các anh tới giúp chúng tôi đâu chứ?”

Chu Dương cười lạnh nói rồi trực tiếp gọi điện thoại.

“Trần tổng, ông có thể liên lạc với quản lý của Sở kiểm định Chu Thị không?”

“Tôi cảm giác vị Hoàng chủ nhiệm này có vẻ không đảm nhận được trọng trách kiểm định sản phẩm giúp chúng tôi rồi Chu Dương cười lạnh, nói với đầu dây bên kia.

Lúc này đây, bất cứ ai hiểu về Chu Dương đều.

biết anh đang thực sự tức giận.

Dù Diệp Sở Thiến không biết Chu Dương đang gọi điện cho ai, nhưng nhìn dáng vẻ anh mà cô cũng bình tĩnh hơn nhiều.

“Ha ha, nhãi ranh, cậu đang dọa ai vậy? Trần tổng gì chứ, lại một tên vớ vẩn nữa!”

“Còn định liên lạc với quản lý của chúng tôi à?”

“Quản lý của chúng tôi là người cậu muốn gọi là gọi được à?”

“Xem ra không dạy cho cậu một bài học thì cậu không biết sợ Sở kiểm định Chu Thị chúng tôi!”

“Tiểu Vương, sau khi về hãy tuyên bố ngay rằng mặt nạ làm trắng da chống lão hóa của công ty Danh Dương không đạt tiêu chuẩn!”

“Nếu nặng thì còn có thể hủy hoại nhan sắc!”

“Tôi muốn xem xem các người còn định bán mặt nạ thế nào nữa.”

Hoàng Thế Nhân cười lớn, nói, hai nhân viên của hắn cũng cười vang theo.

Dường như đối với họ, đây là một hành động vô cùng đơn giản.

Nhưng Chu Dương lại thoáng thấy được vẻ bất thường.

Đám người này dám cất lời mà không hề do dự, nói một cách vô cùng lưu loát, cũng có nghĩa họ thường xuyên phát ngôn như vậy.

Nghĩ tới đây, lửa giận của Chu Dương lại bốc lên ngùn ngụt.

“Trần tổng, tôi nghĩ mình cần gặp quản lý Sở kiểm định Chu Thị chỉ nhánh Đông Hải, ông hãy đưa ông ấy tới công ty Danh Dương, tôi sẽ chờ ông ấy ở đây!”

Chu Dương vừa dứt lời, cả văn phòng đã lặng ngắt như tờ.

Diệp Sở Thiến trợn mắt nhìn Chu Dương, sự kinh ngạc xen lẫn tôn sùng tràn ngập trong lòng cô.

Chu Dương đúng là rất đẹp trai, ở vào hoàn cảnh này mà anh vẫn bình tĩnh điểm đạm.

Còn đám người Hoàng Thế Nhân và Triệu Lập Hưng thì chỉ cười lạnh nhìn Chu Dương.

“Ha ha, tôi buồn cười chết mất “Nhãi ranh, cậu biết quản lý của chúng tôi là ai không? ông ấy là người cậu tùy tiện gọi một cú điện thoại thôi là sẽ tới sao?”

“Ha ha, chắc chắn tên nhóc này đang sợ quá rồi, Sở kiểm định Chu Thị xếp hạng nhất toàn quốc, hạng ba trên thế giới, trước mặt Sở kiểm định cậu chẳng là cái thá gì hết Đám người Hoàng Thế Nhân liền bật cười ha hả, ánh mắt họ nhìn Chu Dương hệt như đang nhìn một tên ngớ ngẩn.

“Nếu các người xin lỗi thì lát nữa tôi sẽ cho các.

người một cơ hội.”

Nhưng Chu Dương vẫn không có phản ứng gì, anh không buồn để tâm tới sự châm chọc của đám Hoàng Thế Nhân, chỉ lạnh nhạt thốt một câu.

” Hoàng chủ nhiệm, tên nhóc này kiêu ngạo quá thể, anh để tôi dạy cho cậu ta một bài học đi! Để cậu ta biết thế nào là trời cao đất rộng!”

Tên đàn ông tóc đầu đinh cười gần, hắn xắn tay áo chuẩn bị tiến lên ra tay với Chu Dương.

Gần như đúng khoảnh khắc ấy, Ngưu Xuyên nhoáng cái đã đứng chắn trước mặt tên tóc đầu đinh, lạnh lùng nhìn hắn.

Chỉ cần Chu Dương ra lệnh, Ngưu Xuyên sẽ ném


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.