Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 83

trước
tiếp

Chương 83: Sở kiểm định Chu Thị!

“Cậu!”

“Được! Được! Được! Cậu được lắm!”

“Loại người như cậu, sau này đừng có mà hối hận!”

“Tôi sẽ chống mắt lên xem nếu không có kết quả kiểm định của chúng tôi, cậu định làm ăn thế nào!”

Triệu Lập Hưng chỉ thẳng Chu Dương, cười lạnh lùng.

“Chúng ta đi thôi Đoàn người đến cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Sau khi đám người họ khuất tầm mắt, không khí của phòng làm việc trầm xuống hẳn.

“Chu tổng, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”

Diệp Sở Thiến thở dài, nhưng nét căng thẳng trên gương mặt vẫn không vơi bớt.

Mặc dù Triệu Lập Hưng rất đáng ghét, hiện giờ hắn cũng đã bỏ đi rồi.

Nhưng không có kết quả kiểm định của bọn họ thì công ty Danh Dương sẽ phải đối mặt với vấn đề nghiêm trọng.

“Chu Dương, anh có cách khác phải không?”

Lúc này Thẩm Bích Quân lại khế cười nhìn Chu Dương.

“Nếu không có cách giải quyết anh đã không bình tĩnh tới vậy! Theo những gì tôi hiểu về anh, anh chưa từng lao vào một cuộc chiến mà chưa chuẩn bị trước!”

Thẩm Bích Quân một tay chống cằm, một tay.

chống cùi chỏ, nở nụ cười nhẹ nhìn Chu Dương.

“Thật sao? Chu tổng có cách khác thật ư?”

Diệp Sở Thiến mừng rỡ, liên tục hỏi.

“À ừ, giờ tôi vẫn chưa chắc chắn lắm, phải xác nhận lại mới có thể trả lời mọi người được!”

“Nhưng tôi rất muốn biết Thẩm tổng hiểu tôi như từ bao giờ thế Chu Dương sờ mũi, mỉm cười nói, ánh mắt ranh mãnh nhìn Thẩm Bích Quân.

Lời của Chu Dương khiến Thẩm Bích Quân ngây ra, trong chớp mắt mặt cô đã đỏ ửng, không dám nhìn Chu Dương.

Đương nhiên Diệp Sở Thiến cũng nhìn thấy cảnh này, cô lặng lẽ nhìn qua hướng khác, nhưng cũng không kìm được phải bĩu môi, bắt đầu suy đoán.

“Được rồi, mọi người cứ đợi đã, tôi có chuyện phải xác nhận lại, nếu suôn sẻ thì ngày mai chúng ta có thể tiến hành kiểm định rồi!”

Chu Dương nhìn dáng vẻ bến lên của Thẩm Bích Quân lòng cũng thấy khoan khoái Nhưng anh cũng biết giới hạn, dặn dò mọi người rồi đi ra ngoài.

Anh không nói, nếu chuyện không suôn sẻ thì phải làm thế nào.

Vì nếu một khi tới bước đường này thì đến anh cũng không có cách nào chu đáo vẹn toàn cả.

Sau khi rời khỏi công ty Danh Dương, Chu Dương tới thẳng Câu lạc bộ Silver Lake.

“Thiếu gia, cậu tìm tôi à.”

Trần Thế Hào vừa hay tin liền chạy ra gặp Chu Dương.

Đối với ông thì không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện của Chu Dương cả.

Đương nhiên, nếu phải chọn giữa cô con gái Trần Hân và Chu Dương thì Trần Thế Hào cũng sẽ do dự đôi phần.

Nhưng cuối cùng ông ta vẫn sẽ chọn Chu Dương.

“Ừ, tôi tới tìm ông để hỏi chuyện này, có phải nhà họ Chu có một cơ sở kiểm định không?”

Chu Dương hiện tại không muốn để lộ thân phận mình với người khác, vậy nên địa vị của anh hiện giờ vẫn không thể lọt được nổi vào mắt xanh nhà họ Chu.

Thậm chí nhà họ Chu sẽ chẳng buồn để tâm tới anh.

Như vậy anh cũng không thể tìm được thông tin có liên quan để Sở kiểm định Chu Thị.

Mà người duy nhất có thể cung cấp nguồn thông tin đáng tin cậy cho anh chính là Trần Thế Hào của Câu lạc bộ Silver Lake.

“Hình như là có, tên cơ sở đó là Sở kiểm định Chu Thị. Trước đây ông chủ đã tài trợ, giúp một chuyên gia lập nên cơ sở này. Giờ nó vẫn nằm trong quyền kiểm soát của nhà họ Chu.”

Trần Thế Hào suy nghĩ trong chốc lát rồi trả lời.

Quả đúng là vậy!

Chu Dương nheo mắt, thả lỏng hẳn.

Anh chỉ lo Sở kiểm định Chu Thị kia không liên quan đến nhà họ Chu.

Khi ấy có thể anh thật sự sẽ gặp phiền phức.

Nhưng nếu Sở kiểm định Chu Thị là sản nghiệp.

của nhà họ Chu thì chuyện lại đơn giản hơn nhiều rồi.

“Thiếu gia, không biết cậu hỏi vậy là…”

Trần Thế Hào không hỏi nhiều, ông biết Chu Dương đã đưa ra câu hỏi như vậy, hơn nữa còn đến hẳn Câu lạc bộ Silver Lake thì chắc chắn là có chuyện quan trọng gì rồi.

“Nếu cậu cần sự giúp đỡ của Sở kiểm định Chu Thị thì tôi có thể báo với họ.”

Trần Thế Hào cười nói.

Dù sao Chu Dương cũng đã nói với ông, hiện giờ anh không muốn để lộ thân phận của mình.

thì để Tràn Thế Hào ra ặt là hợp lý nhất.

“Được! Công ty Danh Dương bên tôi đang cần một cơ sở kiểm tra tới kiểm định mặt nạ IO, ông hãy.

giúp tôi liên hệ với Sở kiểm định Chu Thị, bảo họ đưa người tới!”

“À, đúng rồi, phải chắc chắn không được thân phận của tôi!”

Chu Dương suy nghĩ rồi cuối cùng vẫn quyết định để Trần Thế Hào ra mặt.

“Được, thiếu gia, tôi nhớ hình như Sở kiểm định Chu Thị còn có một chỉ nhánh ở thành phố Đông Hải, năng lực của nhân viên quản lý bên đó rất khá, tôi sẽ liên lạc với người này.”

Sau khi được Chu Dương cho phép, Trần Thế Hào vội gọi điện thoại.

Chu Dương không nghe xem Trần Thế Hào nói gì với đầu bên kia, chỉ nhìn vẻ mặt ông thôi là đủ biết sự tình tiến triển rất thuận lợi.

Dù sao những người phụ trách sản nghiệp của nhà họ Chu tại thành phố Đông Hải ít nhiều cũng phải quen biết nhau.

“Thiếu gia, tôi đã liên lạc xong với quản lý bên đó rồi, người này tên Vương Huy, Vương Huy sẽ đích thân đưa người tới công ty Danh Dương!”

Trần Thế Hào cười nói.

“Đúng rồi, ông hãy kể tường tận thông tin về Sở.

kiểm tra Chu Thị cho tôi, tôi vẫn còn chút thắc mắc.”

Chu Dương suy nghĩ, anh không vội bỏ đi ngay mà muốn nán lại tìm hiểu thêm thông tin về Sở kiểm định Chu Thị.

Dù sao thông tin trên mạng và tin tức những người cùng nghề nghe ngóng được cũng không thể bao quát hết về Sở kiểm định.

So với Sở kiểm định Chu Thị, hoặc có thể nói là so với nhà họ Chu, thì những tin tức ấy cùng lắm chỉ có thể coi là đám vụn vặt đầu thừa đuôi thẹo.

“Thiếu gia, Sở kiểm định Chu Thị được thành lập vào hai mươi năm trước, do ông chủ đứng ra để giúp đỡ một người bạn cũ!”

“Chuyên gia của Sở kiểm định là người nổi danh trên toàn quốc.”

“Sau quá trình phát triển hai mươi năm, giờ Sở kiểm định Chu Thị đã trở thành cơ sở kiểm định số một trên toàn quốc, thậm chí lọt top 3 trên toàn thế giới”

Trần Thế Hào cười nói.

Còn Chu Dương chăm chú lắng nghe.

Về cơ bản thì thông tin của Trần Thế Hào không khác biệt nhiều so với tin tức trên mạng và lời Triệu Lập Hưng tiết lộ.

Nhưng Trần Thế Hào lại hiểu biết tình hình nội bộ của cơ sở này hơn.

“Sở kiểm định Chu Thị chỉ có bốn chỉ nhánh trên cả nước, bốn thành phố này cũng chỉ có một cơ sở kiểm định vậy liệu là Chu Thị thôi, những cơ sở khác không thể chen chân vào nổi!”

“Thiếu gia, đây chính là lời hứa năm ấy của ông chủ với người bạn mình!”

Trần Thế Hào vô cùng tự hào nói Chu Dương cũng khẽ nheo mắt, dường như có.

thể nhìn thấy cảnh bố mình đưa ra lời hứa với bạn bè với vẻ mặt tràn đầy khí phách.

Đúng là một con người phong độ kiệt xuất, khí thế ngời ngời!

“Đúng rồi, không biết người bạn tốt năm ấy của bố tôi giờ có còn không?”

Chu Dương đột nhiên nghĩ tới việc nếu có thể gặp.

người này, có khi anh lại biết được nhiều chuyện liên quan tới bố hơn, lập tức lòng anh bắt đầu có chút kích động.

“Chuyện này thì… Thiếu gia, chuyện này tôi không rõ. Tôi chỉ biết hình như tổng phụ trách của Sở kiểm linh Chu Thị thị lện giờ là con trai của vị chuyên gia đó Trần Thế Hào rụt rè, không dám nhìn thẳng Chu Dương.

Câu hỏi của thiếu gia đơn giản như vậy mà ông vẫn không trả lời được.

“Được rồi, tôi hiểu rồi.”

“Reng reng reng.”

Đúng lúc này đột nhiên chuông điện thoại của Chu Dương reo lên.

“Chu tổng, có người tới công ty, tự xưng là người của Sở kiểm định Chu Thị, anh mau tới đây đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.