Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 161

trước
tiếp

Chương 161: Bên thứ ba!

Chu Dương không phải là không biết những chuyện xảy ra trong nội bộ Tô gia.

Kể từ lần trước, sau khi trừng trị Tô Triết, Tô Vỹ càng tôn kính anh hơn, Tô gia xảy ra bất kì chuyện gì, cậu ta đều thông báo với Chu Dương.

“ Lão đại, anh biết không, những người bị cha em trách mắng, đều không dám ngẩng đầu lên. Thật là hả giận!”

Trong điện thoại, Tô Vỹ hớn hở, giọng điệu cũng vui vẻ hơn so với trước.

Chu Dương cười nhẹ, anh cũng không bất ngờ với tình huống này.

Những mưu kế của Tô gia ở bản tin < Chào buổi tối, Đông Hải > và các phương tiện truyền thông khác, đều là do Tô Triết một tay chỉ đạo, hắn không tiếc sử dụng sức mạnh của Tô gia.

Một mặt tạo áp lực cho những phương tiện truyền thông, một mặt đảm bảo với bọn họ.

Chỉ cần Chu Dương thân bại danh liệt ở Đông Hải, mỗi người sẽ được thưởng ít nhất mười triệu tệ.

Phải biết rằng, trong những người tham gia lần này, có chức vụ cao nhất là Trần Chấn, phó tổng biên tập công ty truyền thông.

Người như Trần Chấn, thu nhập mỗi năm cũng không quá một triệu.

Con số này đã bao gồm những thu nhập khác.

Mười triệu Tô Triết đưa ra, là sự cảm dỗ lớn đối với Trần Chấn, huống hồ còn có rất nhiều người như ông ta.

Tô Triết vừa đe doạ, vừa cám dỗ, khiến hơn mười mấy phương tiện truyền thông do Trần Chấn đứng đầu đều nghe theo lời hắn, bắt đầu đăng bài nhằm vào Chu Dương và công ty Dương Danh.

“Thế nhưng, lão đại, hiện giờ những người đó vẫn do Tô Triết đứng đầu, họ còn thậm chí còn công kích bố em, thế nên bố em không thể đứng ra giúp anh được”

Giọng của Tô Vỹ cũng trầm xuống Dù sao, trong mắt Tô Vỹ, Chu Dương đã ra tay trừng trị Tô Triết, cũng xem như giúp cậu ta xả hận, trả thù cho cậu ta. Cậu cũng nên báo đáp lại gì đó cho Chu Dương.

Thế nhưng với tình hình của Tô gia bây giờ, đừng nói đến Tô Vỹ, ngay cả bố cậu Tô Thế Minh cũng không giúp được gì.

Nhiều nhất là khi Tô Triết âm thầm lên kế hoạch đối phó với Chu Dương, cậu sẽ báo tin để Chu Dương sớm có sự chuẩn bị.

“Không sao, một Tô Triết nhỏ nhoi, muốn động vào tôi, e là không có năng lực đấy đâu.”

Chu Dương không quan tâm.

Chưa kể Tô Triết chỉ là thế hệ thứ hai của Tô gia, ngay cả khi Tô Thế Cẩm có lộ diện, Chu Dương cũng không sợ.

Sau đó, Chu Dương dặn dò Tô Vỹ không nên liên lạc với mình thường xuyên, tránh bị người bên cạnh Tô Triết chú ý, đến khi đó người của Tô Thế Cầm lại nhằm vào cậu ta thì lại không hay.

Cúp điện thoại, Chu Dương thở dài.

Trước mắt, các bài đăng bôi nhọ Chu Dương và công ty Danh Dương của bản tin cùng phương tiện truyền thông kia càng nhiều và khoa trương hơn.

Dường như toàn bộ những gì xảy ra ở câu lạc bộ Tôn Hưởng đều là trách nhiệm của một mình Chu Dương, điều này khiến mọi người khi đọc tin tức sẽ mất khả năng phán xét sự việc.

Dưới sự chỉ đạo của hiệp hội, các phương tiện truyền thông khác đã chuyển trọng tâm cái nhìn của mọi người về phía Tô gia, đây cũng xem như giúp Chu Dương và công ty Danh Dương xả cơn giận.

Mặc dù, bây giờ không ít phương tiện truyền đối phó với Chu Dương, cậu sẽ báo tin để Chu Dương sớm có sự chuẩn bị.

“Không sao, một Tô Triết nhỏ nhoi, muốn động vào tôi, e là không có năng lực đấy đâu.”

Chu Dương không quan tâm.

Chưa kể Tô Triết chỉ là thế hệ thứ hai của Tô gia, ngay cả khi Tô Thế Cẩm có lộ diện, Chu Dương cũng không sợ.

Sau đó, Chu Dương dặn dò Tô Vỹ không nên liên lạc với mình thường xuyên, tránh bị người bên cạnh Tô Triết chú ý, đến khi đó người của Tô Thế Cẩm lại nhằm vào cậu ta thì ¡ không hay.

Cúp điện thoại, Chu Dương thở dài.

Trước mắt, các bài đăng bôi nhọ Chu Dương và công ty Danh Dương của bản tin cùng phương tiện truyền thông kia càng nhiều và khoa trương hơn.

Dường như toàn bộ những gì xảy ra ở câu lạc bộ Tôn Hưởng đều là trách nhiệm của một mình Chu Dương, điều này khiến mọi người khi đọc tin tức sẽ mất khả năng phán xét sự việc.

Dưới sự chỉ đạo của hiệp hội, các phương tiện truyền thông khác đã chuyển trọng tâm cái nhìn của mọi người về phía Tô gia, đây cũng xem như giúp Chu Dương và công ty Danh Dương xả cơn giận.

Mặc dù, bây giờ không ít phương tiện truyền đối phó với Chu Dương, cậu sẽ báo tin để Chu Dương sớm có sự chuẩn bị.

“Không sao, một Tô Triết nhỏ nhoi, muốn động vào tôi, e là không có năng lực đấy đâu.”

Chu Dương không quan tâm.

Chưa kể Tô Triết chỉ là thế hệ thứ hai của Tô gia, ngay cả khi Tô Thế Cẩm có lộ diện, Chu Dương cũng không sợ.

Sau đó, Chu Dương dặn dò Tô Vỹ không nên liên lạc với mình thường xuyên, tránh bị người bên cạnh Tô Triết chú ý, đến khi đó người của Tô Thế Cầm lại nhằm vào cậu ta thì lại không hay.

Cúp điện thoại, Chu Dương thở dài.

Trước mắt, các bài đăng bôi nhọ Chu Dương và công ty Danh Dương của bản tin cùng phương tiện truyền thông kia càng nhiều và khoa trương hơn.

Dường như toàn bộ những gì xảy ra ở câu lạc bộ Tôn Hưởng đều là trách nhiệm của một mình Chu Dương, điều này khiến mọi người khi đọc tin tức sẽ mất khả năng phán xét sự việc.

Dưới sự chỉ đạo của hiệp hội, các phương tiện truyền thông khác đã chuyển trọng tâm cái nhìn của mọi người về phía Tô gia, đây cũng xem như giúp Chu Dương và công ty Danh Dương xả cơn giận.

Mặc dù, bây giờ không ít phương tiện truyền Nghĩ đến đây, Chu Dương lại rơi vào trầm mặc.

Không phải mối hợp tác giữa Tô gia và Tôn gia khiến anh sợ hãi.

Mà sự ra tay âm thầm của Tôn gia như vậy khiến anh cảm thấy lo lắng.

Tôn gia là một gia tộc lớn mạnh hơn nhiều so với Tô gia, đã ở sau lưng dở trò như vậy, thì trong sự việc.

của Tô Hiểu Manh, Tôn gia lại đóng vai trò gì?

Chu Dương không biết, bây giờ anh cũng không có manh mối gì.

Anh muốn đem tất cả manh mối tập hợp lại, hi vọng từ đó có thể tìm ra một số dấu vết liên quan, nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn không có bất kì phát hiện nào.

“Thiếu gia, thế lực của Tôn gia này còn lớn lạnh hơn Tô gia, được xem là gia tộc lớn nhất của Đông Hải, cho dù là Chu gia chúng ta đến Đông Hải, cũng phải giữ thể diện cho Tôn gia, không thể đột nhiên phát sinh xung đột.”

Trần Thế Hào nhìn thấy rõ những biểu cảm trên khuôn mặt Chu Dương, trong long cũng âm thầm hiểu được suy nghĩ của anh, vì vậy không nhịn được.

liền nói nhỏ.

Trần Thế Hào nói như vậy, ngoài việc nhắc đến thực lực trước mắt của Tôn gia, còn muốn khuyên Nghĩ đến đây, Chu Dương lại rơi vào trầm mặc.

Không phải mối hợp tác giữa Tô gia và Tôn gia khiến anh sợ hãi.

Mà sự ra tay âm thầm của Tôn gia như vậy khiến anh cảm thấy lo lắng.

Tôn gia là một gia tộc lớn mạnh hơn nhiều so với Tô gia, đã ở sau lưng dở trò như vậy, thì trong sự việc của Tô Hiểu Manh, Tôn gia lại đóng vai trò gì?

Chu Dương không biết, bây giờ anh cũng không có manh mối gì.

Anh muốn đem tất cả manh mối tập hợp lại, hi vọng từ đó có thể tìm ra một lấu vết liên quan, nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn không có bất kì phát hiện nào.

“Thiếu gia, thế lực của Tôn gia này còn lớn lạnh hơn Tô gia, được xem là gia tộc lớn nhất của Đông Hải, cho dù là Chu gia chúng ta đến Đông Hải, cũng phải giữ thể diện cho Tôn gia, không thể đột nhiên phát sinh xung đột.”

Trần Thế Hào nhìn thấy rõ những biểu cảm trên khuôn mặt Chu Dương, trong long cũng âm thầm hiểu được suy nghĩ của anh, vì vậy không nhịn được liền nói nhỏ.

Trần Thế Hào nói như vậy, ngoài việc nhắc đến thực lực trước mắt của Tôn gia, còn muốn khuyên “Nếu đã như vậy, thì tôi có gì phải sợ hãi? Tôi không chủ động gây chuyện, nhưng nếu Tôn gia dám đắc tội với tôi, thì tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu!”

Chu Dương lạnh lùng nói.

Không còn thấy phong độ bình thường trước kia, cả người anh lúc này sôi sục ý chí quyết tâm, tràn đầy tình thần chiến đấu.

Trần Thế Hào đứng bên cạnh, trong lòng cảm thấy ớn lạnh, ánh mắt tràn đầy sự kính trọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.