Chàng Rể Đại Gia Full

Chương 160

trước
tiếp

Chương 160: Xong việc tính sổ một thể!

Việc chuyển dời thành công sự chú ý của công chúng đã làm giảm được rất nhiều áp lực cho Chu Dương và Công ty Danh Dương.

Phóng viên truyền thông túc trực bên ngoài công ty Danh Dương cũng đã giảm đi đáng kể, mỗi ngày còn hai ba người, họ cũng chỉ ở lại có một đến hai giờ, không nhìn thấy Chu Dương xuất hiện thì tự khắc rời đi.

Trái lại, giờ lại càng nhiều phóng viên bắt đầu điều tra sự tồn tại của Tô gia.

Không chỉ là các nhà báo, mà công chúng cũng bắt đầu chú ý đến mọi thứ xung quanh họ.

Một khi có thông tin dính dáng đến Tô gia, họ sẽ không bỏ qua.

Đồng thời, một số gia tộc mang họ Tô ở thành phố Đông Hải, không kể lớn nhỏ, chỉ cần họ có danh.

phận thì đều bị những người bên cạnh hỏi tới.

Còn những người bình thường thì sao có thể tiếp xúc được với Tô gia thực sự?

Vì vậy những người mang họ Tô đều dồn hết sự quấy nhiễu, sự phẫn nộ, những lời nói cay nghiệt mà họ phải chịu đựng lên Tô gia.

Những người dân bình thường tất nhiên không biết Tô gia thực sự rốt cuộc đang ở đâu, thành phố Đông Hải rộng lớn như vậy, có một số người luôn tìm cách nói bóng nói gió, nói rằng mình biết vài tin tức về Tô gia.

Do đó, ngày càng nhiều sản nghiệp của Tô gia bị bao vây bởi quần chúng, việc này khiến Tô gia cảm thấy rất phiền phức.

Vốn dĩ, vì cuộc tranh đấu giành quyền lực trong nội bộ Tô gia, đã khiến số tiền thu về từ gia sản của nhà họ Tô càng ngày càng giảm sút, bây giờ lại xuất hiện thêm những sự việc không hay như vậy, tình hình kinh doanh càng bị chiết khấu nặng nề.

Việc này khiến Tô gia vô cùng phẫn nộ.

Theo những gì họ điều tra được, tất cả mấu chốt đều bắt nguồn từ hiệp hội truyền thông do Chu Dương chỉ đạo.

Dẫu sao, ngay từ đầu, cũng chính Chu Dương đã chỉ đạo các công ty truyền, hướng sự chú ý của công chúng vào Tô gia.

Đại sảnh Tô gia.

“Tô Thế Minh, sự việc lần này ông nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích! Chu Dương là người của ông, bây giờ vì anh ta khiến việc kinh doanh của chúng ta bị thua lỗ nặng nề, ông phải có một lời giải thích hợp lý chứ!”

“Đúng thế, nếu ông không có cách gì khác, thì hãy nhanh chóng nhường vị trí cho gia chủ Tô gia lại, để những người có năng lực lên lãnh đạo!”

“Đúng thế, ông nhìn mà xem, Tô gia dưới sự lãnh đạo của ông, bây giờ đã biến thành bộ dạng gì rồi?”

Không ít người trong Tô gia sắc mặt u ám, cười khẩy chỉ trích Tô Thế Minh, Mọi người đều có cái nhìn bất mãn, căn bản là không coi gia chủ Tô Thế Minh ra gì.

Lúc này Tô Thế Minh đang ngồi yên trên vị trí gia chủ ở đại sảnh, ánh mắt bình thản nhìn xuống mọi người, không chút biểu cảm.

Ở bên tay trái Tô Thế Minh chính là Tô Thế Cầm và Tô Triết.

Lúc này, Tô thế Cầm ngồi yên, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi thứ đang xảy ra trước mặt.

Người nhà Tô gia đang chỉ trích Tô Thế Minh, bà ta cũng chẳng nói câu nào, giống như mọi chuyện đều không liên quan gì đến mình.

Còn Tô Triết thì không ngừng cười khẩy, từng người một đang chỉ trích Tô Thế Minh khiến nụ cười trên mặt hắn càng thêm đắc ý.

Đã nữa tháng trôi qua từ ngày xảy ra sự việc tại câu lạc bộ Tôn Hưởng.

‘Vết thương trên người Tô Triết về cơ bản cũng đã lành.

Chỉ là một nỗi u uất cứ âm ỉ mãi trong lồng ngực.

hắn.

Tô Triết biết rằng, đó chính là sự phẫn nộ của mình với Chu Dương.

Chỉ cần ngày nào chưa báo thù được, thì hắn vẫn còn một cục uất hận, bị tắc mãi ở trong lồng ngực.

“Bác à, trong thời gian gần đây, tất cả gia sản của Tô gia đều nằm trong tầm ngắm của nhiều người ở Đông Hải. Bị nhiều bọn họ chú ý đến, xảy ra rất nhiều vấn để, lại còn bị chính phủ xử phạt không ít nữa.

“Thực sự tôi rất muốn biết, trước đây vì sao.

không hề xảy ra những chuyện như vậy.”

Nhìn thấy Tô Thế Minh luôn điểm tĩnh, dường như không có ý định phát biểu gì, Tô Triết đứng thằng dậy, cười nói.

Hắn bên ngoài mỉm cười nhưng trong lòng thì không ngừng cười nhạo.

“Tô thiếu gia, không phải là do tên Chu Dương khách quý của gia chủ đang dở trò sao! Nếu không phải là anh ta đã nhúng tay vào giới truyền thông ở Đông Hải, thì sản nghiệp Tô gia chúng ta sao có thể bị công khai ra chứ! “

“Đúng vậy, bây giờ không chỉ một số cửa hàng và văn phòng làm việc, đến cả một số sản nghiệp hàng hoá, tài chính cũng bị cản trở bởi những người không rõ nguồn gốc lai lịch !”

“Đâu phải là không rõ lai lịch, những người này rõ ràng đang nhằm vào Tô gia chúng ta, muốn đấu với chúng ta môt trận bằng cách công kích Tô gia, để mở rộng thêm tầm ảnh hưởng và sự nổi tiếng của họ.”

Tô Triết vừa dứt lời, lập tức có mấy người lên tiếng, không ngừng gây thêm áp lực cho Tô Thế Minh!

Trong tiềm thức họ, Tô Thế Minh tuyệt đối không phải là gia chủ tốt.

Không chỉ yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với mọi người, mà trên lợi ích của của mỗi thành viên trong Tô gia, Tô Thế Minh cũng tính toán rất kỹ lưỡng.

Trái lại, những lời hứa của Tô Thế Cẩm lại khiến họ cảm thấy rất hữu dụng.

Tô Thế Cầm thậm chí còn hứa, chỉ cần bà ta giành được vị trí gia chủ, những người đã giúp đỡ bà ta đều sẽ có cổ phần trong gia sản của gia tộc.

Phải biết rằng, cổ phần gia sản của Tô gia, về cơ bản đều nằm trong tay gia chủ, cũng chính là trong tay Tô Thế Minh, còn những người khác trong Tô gia về cơ bản không có cổ phần, thì tất nhiên sẽ không có quyền lực tiếng nói liên quan đến sản nghiệp Tô gia.

Cứ như vậy, bọn họ thấy mình không có nhiều lợi ích, tự nhiên sẽ sinh ra tâm lý bất mãn.

“Sự việc vốn dĩ không giống như lời mọi người n đâu!”

Tô Vỹ nhìn vào mặt những người này, nhịn không được phải đứng dậy hét lên.

Vừa nãy cậu đã luôn cố gắng nhẫn nhịn không nói, nhưng khi nhìn thấy Tô Triết quá hống hách, cộng thêm việc bọn họ luôn nói xấu gièm pha Chu Dương, khiến Tô Vỹ không thể chịu đựng được.

“Tô Vỹ, mày đừng cho rằng tao không biết, mày có mối quan hệ rất tốt với Chu Dương, thậm chí còn muốn đi nịnh nọt hắn, thật không hiểu nổi từ khi nào Tô gia chúng ta cần phải đi nịnh bợ một người ngoài ?

Tô Triết cười khẩy, không chút che dấu ý định mỉa mai của hắn.

Trong thâm tâm hắn, Tô Thế Minh là người hắn cần công kích, còn Chu Dương là người hắn cần phải trả thù, thì Tô Vỹ tự nhiên sẽ không phải trường hợp.

ngoại lệ.

Hôm đó ở trong câu lạc bộ Tôn Hưởng, Tô Vỹ cũng có mặt, nhưng lại ứng về phía Chu Dương.

“Hừm! Việc của tôi không cần anh hỏi thăm, nếu hôm đó không xảy ra chuyện anh tiếp tay cho giới truyền thông công khai trắng trợn, thì Chu Dương làm sao có thế mượn cớ này để công khai sự việc? “

Tô Vỹ biết Tô Triết là có dã tâm muốn lật đổ bố mình, vì thế muốn mượn việc của Chu Dương đề gây chuyện.

Đã như vậy rồi, chỉ bằng đổ hết lỗi lên đầu Tô Triết.

Dù sao thì việc này, cũng có liên quan đến hắn.

Chỉ có mấy người Tô gia biết đã xảy ra chuyện gì ở câu lạc bộ Tôn Hưởng vào ngày hôm đó.

Hơn nữa đều là người thân tín của Tô Thế Minh và Tô Thế Cầm.

Nếu không, Tô Thế Minh cũng không thể huy động được 100 triệu “Chuyện này là sao? Rõ ràng đây là chuyện của Chu Dương, sao cậu lại trút hết lên đầu Tô Triết chứ ?”

“Đúng vậy, chúng tôi biết các người không thể đối phó lại họ, nhưng tại thời điểm đó cậu vẫn đứng về phía người ngoài, thì thật sự khiến chúng tôi cảm thấy đau lòng! “

Nhiều người trong Tô gia không biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì ở câu lạc bộ Tôn Hưởng. Bây giờ nghe Tô Vỹ thuật lại, thì ngay lập tức cho rằng Tô Vỹ đang đứng về phía Chu Dương, bênh vực cho Chu Dương, ngay lập tức mâu thuẫn lại hướng về phía Tô Vỹ, “Đủ rồi, đều im hết đi! “

Mọi người đang trách móc Tô Vỹ, Tô Thế Minh đột nhiên đập bàn, sắc mặt nghiêm nghị, la hét lớn.

Là gia chủ Tô gia, cho dù hiện tại có Tô Thế Cầm đang đấu tranh vị trí gia chủ, nhưng sự uy nghiêm của Tô Thế Minh vẫn còn tồn tại.

Ngay khi ông nổi giận, thì tất cả những người đang thì thào nói chuyện đều phải im lặng, chỉ là họ không ngừng cười nhạo trong lòng, muốn xem trò cười của Tô Thế Minh.

“Mọi người đều biết Tô gia gần đây doanh thu của các hoạt động kinh doanh bị giảm sút. Nguyên nhân vì điều gì, tôi nghĩ các vị chắc sẽ hiểu rõ hơn tôi Tô Thế Minh Lạnh lùng cất lời, nhìn mọi người và Tô Thế Cẩm.

Còn những người đó căn bản không dám nhìn thẳng vào Tô Thế Minh, suy cho cùng giữa các bên vẫn còn khoảng cách về địa vị là rất lớn. Trước khi Tô Thế Cầm giành được quyền lực, không ai có can đảm trở mặt với Tô Thế Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.