Bá đạo huyết giới hành

Chương 43-44

trước
tiếp

Chương 43: Huyết Thường thảm trạng

Nhìn gương mặt thiên sứ của Bạch Tố Mai, lông mi dài run run, đôi môi mềm mại đỏ mọng đang phun ra nuốt vào dương vật mình, Lạc Nam thoải mái vuốt ve mái tóc mượt màu trắng bạc của nàng.

Chẹp chẹp

Cái lưỡi nhỏ nhắn của nàng cuốn lấy thân côn thịt cứng rắn, tỉ mỉ chăm sóc nó như một bảo vật trân quý nhất.

“Ủy khuất cho nàng rồi” Lạc Nam trong lòng thương tiếc nói, nàng đang tận tình phục vụ để hắn giao hoan cùng nữ nhân khác.

Bạch Tố Mai lập tức truyền âm: “Thiếp rất hạnh phúc, nếu không có chàng đã không có Tố Mai như hôm nay, hơn nữa Cơ Băng tỷ cần chàng hơn thiếp lúc này”

Lạc Nam trong lòng cảm động, xem ra ông trời đối với hắn không quá tệ, để hắn xuyên đến thế giới này và gặp được mấy người các nàng, ai cũng là bảo bối của hắn.

Cảm nhận dương vật Lạc Nam đã căng cứng hết cỡ, miệng nhỏ Bạch Tố Mai phồng lên tròn vo, nàng hé miệng nhả ra côn thịt ướt đẫm nước.

Xoay người ngồi dậy, Bạch Tố Mai tiến đến thân thể Cơ Băng, dùng tay tách hai chân thon dài trắng muốt của nàng ra, để lộ khe thịt ẩm ướt hồng hào, các thớ thịt đỏ bên trong như mời gọi người thám hiểm.

“Chủ nhân, mau tiến vào, thiếp giúp chàng” Tố Mai nhìn Lạc Nam cười nói, chỉ chỉ vào âm đạo Cơ Băng đang hé mở.

Nhìn khe âm đạo mê người của nữ tử còn hôn mê, Lạc Nam biết đã đến lúc.

Côn thịt ướt đẫm nước miếng của Tố Mai được nhắm ngay khe thịt đã trơn bóng dính đầy dâm thủy.

Lạc Nam dùng hông thúc mạnh.

Ót

Âm thanh lúc cán vang lên, lớp màn mỏng manh xé nát, tiên huyết chảy dài trên bắp đùi mềm mại.

Thân thể Cơ Băng run nhẹ, mày liễu hơi cau lại, bất quá ngay cả âm thanh rên rỉ cũng không phát ra.

Lạc Nam lúc này sung sướng dồn lên đến não, dương vật được các nếp thịt mềm bóp chặt, cảm nhận sự trơn tuột, lầy lội bên trong nàng khiến hắn không nhị được hừ một tiếng thoải mái.

Bất quá chứng kiến biểu hiện của Cơ Băng, Lạc Nam cau mày, thương thế nàng quả thật nghiêm trọng, ngay cả khi lần đầu giao hợp cũng không có quá nhiều phản ứng, chỉ là chức năng cơ thể vẫn làm đúng nghĩa vụ của nó, làn da ửng hồng, đầu núm vú cương cứng vươn cao, khe thịt ướt đẫm hút lấy dương căn nam nhân.

Cảm nhận nơi tư mật chặt chẽ kết hợp, Lạc Nam nhắm mắt lại, hồn lực của hắn lập tức tiến vào thăm dò linh hồn nàng, hắn muốn kiểm tra thương thế của nàng một cách trực tiếp nhất.

Chốc lát sau, chỉ thấy chân mày Lạc Nam ngày càng cau lại, gương mặt anh tuấn hơi khó coi, bời vì linh hồn bên trong Cơ Băng đã mờ nhạt đến cực điểm, thậm chí có dấu hiệu tán loạn, nếu không nhờ giường ngọc ôn nhưỡng có lẽ đã sớm hồn phi phách tán.

Tình huống so với Yên Nhược Tuyết trước đó nghiêm trọng hơn nhiều lắm.

Nghĩ tới đây, hắn không tiếp tục chần chờ nữa, điều động toàn bộ hồn lực hiện có, thông qua nơi tư mật cuồn cuộn tiến vào thân thể nàng.

Điều khiển linh hồn thâm nhập thân thể người khác là một hành động mạo hiểm vô cùng, nếu bị đối phương chống cự sẽ có hai trường hợp xảy ra.

Nếu linh hồn Lạc Nam mạnh hơn, hắn sẽ có thể tùy thời cắn nuốt linh hồn nàng để gia tăng thực lực, hoặc khống chế linh hồn nàng, biến nàng thành khôi lỗi của hắn.

Trường hợp khác nếu linh hồn Cơ Băng ngang bằng Lạc Nam, và nàng kịch liệt chống trả, sẽ dẫn đến cả hai lưỡng bại câu thương.

Tuy nhiên lúc này linh hồn Cơ Băng yếu ớt đến cực hạn, đương nhiên không có trường hợp chống trả xảy ra, mà Lạc Nam đương nhiên sẽ không hại nàng.

Khoan đã…

Nghĩ đến hai trường hợp trên, Lạc Nam sắc mặt bắt đầu âm trầm, trong lòng dâng lên một cổ lửa giận.

“Không sai, nàng là bị kẻ khác cưỡng ép thăm dò linh hồn, trong lúc chống trả dẫn đến trọng thương, hơn nữa linh hồn người kia cường đại hơn, vì thế Cơ Băng là người chịu thiệt”

Kim Nhi lúc này cũng lên tiếng xác nhận suy đoán của Lạc Nam là chính xác.

“Khốn khiếp, rốt cuộc là kẻ nào?”

Lạc Nam trong lòng thầm mắng, mặc dù có thể nói nhờ đối phương mà hắn gặp tỷ muội các nàng, bất quá nghĩ đến nàng bị tổn thương nghiêm trọng khiến hắn giận dữ phi thường.

Lạc Nam là người bao che thân nhân đến cực hạn, hắn đã xem Cơ Băng là người đàn bà của mình, kẻ nào động đến đều phải chết.

Bất quá hiện tại không phải lúc tức giận…

Hít sâu một hơi, linh hồn Lạc Nam đã hoàn toàn thâm nhập thân thể Cơ Băng, nơi tư mật vẫn luôn gắn kết chặt chẽ.

Ý niệm vừa động, vô số kinh văn cổ xưa được khắc trên linh hồn bắt đầu phát sáng, mà linh hồn hắn cũng truyền hồn lực sang linh hồn yếu ớt của nàng.

“Bất Hủ Diễn Sinh Kinh – Luyện Hồn”

Khác với những lần thôn phệ linh hồn của người khác, lần này Lạc Nam chủ động xuất ra hồn lực của mình cho linh hồn Cơ Băng thôn phệ.

Hai thân ảnh trần truống quấn quít, một trên một dưới, bắt đầu quá trình trị liệu…

Bên cạnh đó, Bạch Tố Mai xuất ra một quyển sách, chính là Đồng Tâm Kiếm Pháp hắn đưa cho nàng, bắt đầu xem xét tu luyện.

Ngoại giới.

Trong một hang động cách Linh Vũ Thành rất gần, một lão giả thân hình gầy gò đang đã tọa tu luyện, gương mặt phủ đầy lệ khí, xung quanh hắn là ba cổ thi thể kho héo nằm trên mặt đất, loáng thoáng có thể thấy từng tia hoảng sợ đến cực độ trên gương mặt họ.

Hiển nhiên trước khi chết đã nhận lấy điều gì đó kinh khủng.

Lão già gầy gò này chính là Huyết Linh Tông tam trưởng lão – Huyết Thường.

Kẹt ở bình cảnh Luyện Hư Trung Kỳ hồi lâu, Huyết Thường sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để đột phá, vốn dĩ đến Đấu giá hội chỉ để cạnh tranh Thiên Cấp vật phẩm, nhưng không ngờ ngoài ý muốn gặp được quan tài thần bí kia.

Sống đã vô số năm, có rất ít thứ lọt mắt Huyết Thường, đương nhiên kiến thức của hắn cũng rộng rãi vô cùng, tuy nhiên quan tài kia hắn lại nhìn hoàn toàn không thấu.

Điều đó khiến Huyết Thường vừa mừng lại vừa sợ, hy vọng chiếm lấy quan tài nghiên cứu từ đó tìm ra cơ duyên đột phá.

Vì thế mặc dù Phàm Không Hòa Thượng đã sớm mất kiên nhẫn rời đi, tuy nhiên hắn vẫn kiên trì ẩn núp nơi này chờ đợi, hắn không tin tiểu tử kia cả đời không rời Linh Vũ Thành.

Đang luyện hóa từng tia khí huyết của ba Nguyên Anh Tu sĩ còn sót lại, Huyết Thường thỏa mãn chép miệng.

Đột ngột, vô thanh vô tức.

Một kẻ hở hư không nứt ra.

Bóng đen uyển chuyển quỷ mị xuất hiện, vô biên linh lực ngưng tụ nơi bàn tay, một chưởng đập mạnh vào đầu Huyết Thường.

Tuy nhiên một Luyện Hư kỳ đương nhiên không dễ bị đánh lén như vậy.

“Kẻ nào?”

Huyết Thường gầm lên giận dữ, đã hơn ngàn năm từ khi đột phá Luyện Hư chưa ai dám tập kích hắn, bất quá cảm ứng được lực lượng cường đại từ chưởng lực kia, Huyết Thường sắc mặt hơi đổi, chỉ thấy thân thể hắn đột ngột móp méo, hình thành một luồng huyết vụ khéo léo né tránh.

ẦM

Chưởng lực vỗ hụt, hang động sụp đổ, ngọn núi hóa thành phấn vụn.

Bên trong Linh Vũ Thành, vô số cường giả cảm ứng được động tĩnh, cả đám sắc mặt đại biến, nhau nhau chạy đi xem kịch.

“Là Luyện Hư Kỳ đại chiến?” Thành chủ Mộc Hoành sắc mặt ngưng trọng, Hóa Thần Kỳ như hắn cũng không dám can thiệp cuộc chiến này, đành phải giả vờ câm điếc âm thầm theo dõi.

Bên trong đóng khói bụi mù mịt, thân ảnh Huyết Thường chật vật bay ra, sau lưng là một hắc ảnh áo choàng đen phủ kính toàn thân truy đuổi.

“Hừ, xem ta là con chuột sao? Huyết Âm Trảo” Huyết Thường giận giữ, bàn tay khô gầy nâng lên, vô số huyết vụ cấp tốc gia trì, hình thành cặp trảo sắc nhọn hướng người áo đen vồ tới.

Trước thế công sắc bén của Huyết Thường, người áo đen bình thản vô cùng, một màn hỏa diễm đã nhanh chóng bao trùm thân thể hắn.

“Hỏa linh căn?” Huyết Thường sắc mặt khó coi, huyết tu như hắn sợ nhất các loại thuộc tính có khả năng ăn mòn phá hủy cao.

Quả nhiên, chỉ thấy Huyết Âm trảo va chạm vào màn lửa, đã nhanh chóng tiêu tán, bóc hơi trong thiên địa, ngay cả cộng lông người kia cũng không đụng vào được.

“Qủa nhiên là Huyết Linh Tông người, cả đám dùng máu huyết tu luyện, đối với linh căn trời sinh không thèm để ý” Người áo đen trong lòng thầm nghĩ, Huyết Linh Tông chủ yếu dựa vào công pháp hấp thục huyết nhục làm lực lượng tu luyện, khả năng vận dụng linh căn của bọn hắn yếu kém vô cùng.

“Ngươi là ai?” Huyết Thường âm trầm hỏi, hắn không nhận ra thân phận người áo đen này.

“Ngươi không xứng biết” Người áo đen khàn khàn hét lớn: “Lao Hỏa Tù Lung”

Không cho Huyết Thường cơ hội tức giận, hỏa diễm tiếp tục tung hoành, nhiệt độ như có thể đốt thiên phần địa, cấp tốc hình thành một cự đại lồng giam, từ trên trời gián xuống, muốn đem hắn bao phủ.

“Không tốt” Huyết Thường sắc mặt khó coi, dựa vào nhãn lực của hắn đương nhiên nhận ra đây là một loại Địa Cấp vũ kỹ, nếu dính vào không chết cũng trọng thương.

“Huyết Thân Thuấn Ảnh”

Ngay khi lồng giam hỏa diễm sắp bao phủ, Huyết Thường cắn chặt răng, hai tay kết ấn, thân thể lập tức nổ tung thành huyết vụ, từng tia từng tia máu huyết biến mất trong thiên địa.

Bên ngoài lồng giam, máu huyết cấp tốc ngưng tụ, thân ảnh Huyết Thường lại hiện ra, chỉ là lúc này da dẽ hắn càng thêm tái nhợt, thậm chí thân thể gầy đi một vòng.

“Là ngươi bức ta” Huyết Thường sắc mặt dữ tợn, biết người trước mặt thực lực vượt xa mình, thủ đoạn bình thường không làm gì được đối phương.

Cắn lấy đầu lưỡi, một tia tiên huyết phun ra, Huyết Thường âm độc nói:

“Huyết Ấn Chú”

Chỉ thấy tia tiên huyết hình nhanh chóng tụ tập huyết vụ, hình thành một cái thần bí chú ấn, nhanh chóng hướng người áo đen tiếp cận.

“Hừ, bàn môn tà đạo” Người áo đen cười lạnh, hỏa diễm hình thành dòng sông cuốn về phía chú ấn.

“Nằm mơ” Huyết Thường cười lạnh nói, Huyết Chú Ấn là một loại Địa Cấp Cực Phẩm ấn chú, chỉ cần bị nó bám vào người, máu huyết của ngươi sẽ bị hút sạch chuyển dời qua thân thể người sử dụng, đương nhiên cái giá phải trả là dùng chân huyết của bản thân thi triển.

Quả nhiên chỉ thấy trước sự thiêu đốt điên cuồng của hỏa diễm, chú ẩn vẫn thản nhiên như không, tiếp tục công tới.

“Nát cho ta”

Người áo đen hét lớn một tiếng, chỉ thấy bầu trời vốn trong xanh quang đãn lập tức xuất hiện mây đen che phủ, một tia lôi quang lập tức đánh xuống chú ấn.

ĐOÀNG

“Làm sao có thể? Lôi hệ linh căn?” Huyết Thường hét lên thất thanh, trong lòng điên cuồng hoảng sợ, người áo đen này còn sở hữu một loại linh căn khác, hơn nữa còn nổi danh khủng bố sát phạt công kích nhất – Lôi hệ.

Rắc

Chú Ấn trước sự bá đạo của lôi đình bị đánh vỡ nát, Huyết Thường nhận lấy phản phệ, phun ra một ngụm máu tươi.

“Không xong, trốn” Huyết Thường triệt để bỏ ý định chiến đấu, kẻ này quá mạnh, tiếp tục thì người thiệt thòi chỉ là hắn.

“Muốn trốn?” Người áo đen cười lạnh, gằn từng chữ nói:

“Lôi Động Cửu Tiêu”

“Lại là Địa Cấp vũ kỹ? đáng chết, kẻ này rốt cuộc có thân phận gì?” Huyết Thường trong lòng hoảng sợ đến cực điểm.

Sở hữu hai loại bá đạo linh căn không nói, thậm chí vũ kỹ sử dụng toàn hàng cao cấp, người như vậy hắn chưa từng đắc tội, không biết vì sao luôn nhằm vào hắn.

Không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, lôi đình liên tục oanh kích, như cửu tiêu hạ phạ, mây đen che phủ bầu trời, dù chiến đấu xảy ra bên ngoài nhưng một nữa Linh Vũ Thành bị bóng tối bao phủ.

Sức mạnh của Luyện Hư kỳ quá mức bá đạo.

Vô số tu sĩ định xem cuộc vui hai chân run cầm cập, nhanh chóng rút về thành.

“Kính xin tiền bối Đa Bảo Các che chở” Thành chủ Linh Vũ thành Mộc Hoành bay người lên không, khom lương bái về Đa Bảo Các.

“Thành chủ yên tâm, người kia có chừng mực, sẽ không tổn hại Linh Vũ Thành” Thành Bích xuất hiện phía trước Đa Bảo Các trấn an nói.

“Hừ, vì nam nhân kia tức giận lớn như vậy sao?” Thành Bích trong lòng thầm suy nghĩ, khóe miệng nhếch lên đầy thú vị, hiển nhân nhận ra người áo đen kia.

Mà lúc này, lôi đình đã bao phủ hoàn toàn trên đầu Huyết Thường, chực chờ oanh kích xuống.

“Huyết Thuẫn Hộ Thân” Huyết Thường sắc mặt tái nhợt, từ trữ vật giới chỉ lấy ra một tấm thuẩn lớn đỏ ngầu làm bằng máu, đây chỉ là một kiện Địa Cấp hạ phẩm pháp bảo, nó cấp tốc biến lớn, che chở thân thể gầy gò của Huyết Thường.

“Hừ chống cự trong vô vọng” Người áo đen cười lạnh, nghĩ đến kẻ này hùng hổ uy hiếp thiếu niên, trong lòng lại dâng lên một cổ lửa giận, cánh tay hướng về hư không hạ xuống.

Theo động tác của hắn, các tia lôi đình vốn chực chờ trên cao dữ tợn đánh xuống.

OÀNH OÀNH

Sau vài lần oanh kích, Huyết Thuẫn ảm đạm, rốt cuộc sau vài lần chống trọi, ầm ầm vỡ nát.

“AAAA Đại trưởng lão cứu mạng”

Huyết Thuẫn vỡ nát, đã có vài tia sét đánh trúng Huyết Thường, hắn lực bất tầm tâm rút ra một lệnh bài có chữ “Huyết”, nhanh chóng bóp nát.

“Hừ, động vào ta Huyết Linh Tông người, muốn chết”

Âm thanh già nua chợt vang vọng khắp thiên địa, uy áp cuồn cuộn của Luyện Hư Hậu Kỳ cấp bậc khiến hàng triệu người Linh Vũ Thành run lẩy bẩy.

Trong giây lát đó, không gian nứt vỡ, một cánh tay khô gầy cự đại xuyên thủng hư không, nắm lấy Huyết Thường đang hấp hối.

Đồng thời một cánh tay khác xuất hiện, hình thành Huyết Trảo vồ lấy người áo đen.

Trước cái vồ này, người áo đen nghiêm túc chưa từng có, Luyện Hư Kỳ mỗi tiểu cảnh giới chênh lệch như trời và đất, đối với Đại Trưởng lão Huyết Linh Tông, hắn không dám xem thường chút nào.

Chỉ thấy người áo đen chợt nâng hai tay, một tay bao phủ hõa diễm nhảy nhót, một tay còn lại lôi đình chóp động điên cuồng.

Hai cánh tay thong thả hòa nhập…

Một lực lượng mới được sinh ra, hỏa cùng lôi triệt để dung hợp.

Một quả cầu lửa bên trong lấp lóe lôi điện xoay tròn trên tay người áo đen, hướng về cánh tay khô gầy ném tới.

ĐOÀNG

Trước va chạm kịch liệt, âm thanh vang trời bùng nổ, vô số tu sĩ Linh Vũ Thành thất khiếu chảy máu, màn nhỉ nứt vỡ.

Yêu thú trong Sơn Mộc Lâm run rẩy kịch liệt, cả đám nằm im trên đất.

AAAAAAAAAAAA

Tiếng hét thảm khủng bố truyền đến, chỉ thấy huyết trảo khô gầy nát thành thịt vụn, không gian run rẩy kịch liệt.

“Lôi dung hợp cùng hỏa? Tà Hoàng truyền nhân? Huyền Băng Đế Quốc sẽ không bỏ qua cho ngươi, Huyết Linh Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi, KHỐN KIẾP!!!”

Vô tận hận ý vang vọng khắp thiên địa, khe nứt không gian rốt cuộc khép lại.

Cả bầu trời chỉ còn duy nhất thân ảnh áo đen lơ lửng, lại như thiên thần hạ phàm, không người dám nhục.

“Đáng tiếc, ta còn chưa tinh thông, nếu không Huyết Thường hẳn phải chết a”

Người áo đen mặc kệ uy hiếp và oán hận, lẩm bẩm nói rất nhỏ, lập tức thi triển thân pháp, biến mất trong thiên địa.

Thành Bích lơ lửng trước Đa Bảo Các, thất thần nhìn chằm chằm hư không, trong lòng mang theo vô số nghi hoặc lẩm bẩm:

“Lôi Hỏa Huyền Công? Nàng là từ nơi nào học được đâu này?”


Chương 44: Long khí – Tiên khí

Trong Linh Giới Châu.

Hai cổ thân thể trần truồng vẫn dính chặt vào nhau, sắc mặt Lạc Nam đã bắt đầu tái nhợt vì hao tổn hồn lực, mà thân thể mềm mại đầy đặn bên dưới hắn đã dần ấm áp, gương mặt tuyệt mỹ vốn cau lại vì đau đớn lúc này cũng dần giãn ra.

Hít

Con mắt bạc trắng mở ra, nhìn ngắm vẻ mặt vốn tái nhợt nay đã khôi phục một tia huyết sắc, thậm chí đôi môi hơi hồng nhuận trở lại, mắt đẹp an tường nhắm chặt, giai nhân như lâm vào giấc ngủ sâu.

Lạc Nam yếu ớt mĩm cười hài lòng, với hồn lực thậm chí chưa đạt Nguyên Anh như hắn đương nhiên không thể một lần trị liệu dứt điểm cho nàng, bất quá cơn nguy hiểm đã qua khỏi, tạm thời không lo về tính mạng.

Cảm nhận hồn lực bản thân đã tiêu hao chín phần mười, Lạc Nam thu hồi về cơ thể, hắn mệt mỏi nằm đè lên thân thể mát lạnh mềm mại như chăn bông.

Dương vật vẫn cắm chặt bên trong nơi thầm kín mê người đó, nhìn thấy hai bầu vú to tròn múp máp của nàng, Lạc Nam mở miệng ra ngậm lấy một bầu, hai tay ôm lấy eo thon uyển chuyển.

Chụt chụt

Như một đứa trẻ, miệng mút bầu vú đầy ắp sửa, Lạc Nam mỏi mệt chìm vào giấc ngủ.

Sau một giấc ngủ dài, hắn thoải mái mở mắt, lập tức cảm nhận có thừ gì vừa ấm áp vừa mềm mại quấn lấy thân thể mình.

Chỉ thấy một chiếc đui rắn to dài màu trắng tinh xảo đang nhu hòa quấn lấy mình và Cơ Băng, các cơ thịt trên thân rắn phập phồng xoa bóp từng chỗ trên thân thể cả hai, thảo nào lần này ngủ thoải mái như vậy.

Đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy thân trên đuôi rắn là một giai nhân thánh thiện, bộ ngực trần vươn cao ngạo nghễ, đang ôn hòa tình cảm nhìn hắn.

Dùng tay vuốt ve đuôi rắn nhẹ nhàng, Lạc Nam mĩm cười hỏi:

“Nàng có thể ở trạng thái nhân thú này bao lâu?”

Bạch Tố Mai vuốt mái tóc dài, nhoẻn miệng cười đáp “Chỉ cần chàng thích, bao lâu cũng được”

“Nàng lại đây!” Lạc Nam ôn nhu gọi.

Bạch Tố Mai vâng lời, uyển chuyển trườn tới đối diện với hắn.

Lạc Nam rút ra dương vật cứng cáp, đặt Cơ Băng vẫn trần truồng an tường xuống giường nệm, có hắn ổn định thương thế nàng đã không cần nằm trên giường ngọc.

Làm xong, quay sang ôm lấy vòng eo rắn của Tố Mai, nhìn gương mặt đã ửng hồng động tình của nàng, khàn khàn nói:

“Đuôi nàng mặc dù rất tuyệt, nhưng bây giờ ta muốn giao phối cùng nàng, chân càng cần thiết hơn”

“Ừ” Bạch Tố Mai nhẹ vâng, đuôi rắn lấp lánh ánh sáng, thoáng chốc đã trở về cặp chân dài đầy đặn trắng nõn, giữa chúng nó là đóa hoa đã sớm ướt đẩm.

Không chần chờ nữa, Lạc Nam nâng lấy cái cằm trơn bóng của nàng, môi hắn áp lấy đôi môi đỏ mộng như đóa hoa kiều diểm đó.

Ưm

Bạch Tố Mai hơi run rẩy, nàng lúc này đang động tình đến cực hạn, mỗi động tác của hắn đều như chất kích thích chết người đối với nàng, vòng tay ôm lấy vòng eo chắc khỏe của nam nhân, nàng tựa bộ ngực đầy đặn của mình vào ngực hắn, cái miệng nhỏ hé mở để lưỡi hắn tiến vào miệng mình.

Nút lấy cái lưỡi trơn tuột, trao đổi nước miếng ngọt ngào như cam lộ, Lạc Nam tham lam một tay siếc chặt vòng eo nàng, như muốn dán thân thể trơn bóng vào thân mình, bàn tay khác đã tìm xuống giữa chân nàng, nơi âm đạo xà nữ đang róc rách dâm thủy.

Á, hừ, hừ

Bạch Tố Mai rên rỉ ư ư trong cổ họng, cảm nhận các ngón tay của nam nhân đang móc lấy nơi thầm kính, thỉnh thoảng đối phương xoa nhẹ lên âm hạch khiến đầu óc nàng trống rỗng.

Nút lấy môi lưỡi nàng đến khi xưng đỏ, Lạc Nam mạnh bạo ép nàng xuống đệm, vùi đầu vào bộ ngực thơm ngát như đầy ắp sửa, một tay bóp lấy bầu vú thành đủ loại hình dạng, tay kia đã sớm ướt đẫm nơi âm đạo.

Bạch Tố Mai cắn chặt cánh môi, hai mắt mê ly khép hờ, thỉnh thoảng rên lên ư ử.

“Mau cho thiếp đi chàng ơi, nứng, thiếp nứng lắm rồi!”

Nàng thở hổn hển nói, mùi dâm thủy đã sớm lan tỏa không gian, dâm cảnh mê hồn.

“Đừng gấp bảo bối, ta muốn tận hưởng mỗi tấc da thịt trên người nàng” Lạc Nam thích thú, trườn lên hôn khắp gương mặt thiên thần, cái lưỡi liếm láp mỗi nơi mỗi tấc để lại nước bọt ướt đẫm.

Nhìn xương quai xanh của nàng tuyệt mỹ, hắn hôn cái cổ cao quý của nàng, mút lấy từng tấc da thịt để lại vô vàn vết đỏ.

“Hừ, chết thiếp, nứng chết mất, khó chịu chết mất, ư ưm” Bạch Tố Mai rên rỉ trong vô thức, dâm thủy bên dưới như suối nguồn phun trào, nàng không nhịn được vươn tay nắm lấy dương vật hắn sục mạnh.

Hà hà

Lạc Nam cũng thở hổn hển, nàng vừa thơm ngát vừa mềm mại ngọt liệm, từng giọt mồ hôi trên da thịt nàng bị hắn liếm sạch, khe nách trắng nõn lán mịn cũng không buông tha, hắn liếm láp khiến nàng nhột nhạt rên lên oai oái.

Chỉ thấy thân thể trắng hồng ngày một nhiều vết răng cắn, vết ửng đỏ.

Rốt cuộc tìm được cửa âm đạo của nàng, nhìn làn nước bên trong không ngừng chảy ra, hai cánh môi hé mở như mời gọi, Lạc Nam biết nàng động tình đã đến cực hạn, bất quá hắn muốn thưởng thức cánh hoa này trước khi vùi dập nó.

“Á, sướng, thiếp bay, Á”

Nơi âm đạo chật hẹp, một vật thể linh động chọc ngoáy, liếm láp từng thớ thịt mẫn cảm làm Bạch Tố Mai như muốn lên tiên, nàng rùn mình dữ dội cầu xin nói:

“Chơi Tố Mai đi chủ nhân, chơi thiếp đi chàng, hung hăng làm thiếp”

Lạc Nam yêu thương nút hột le thêm một cái thật mạnh, đặt dương vật đã sớm đến cực hạn ngay khe thịt.

Tách hai môi thịt để lộ lổ nhỏ mê người, Lạc Nam thúc mạnh, chướng ngại mỏng manh rất nhanh tan vỡ.

Ót

“Á, vào rồi, hừ, thiếp cảm nhận được chàng rồi” Bạch Tố Mai rên rỉ hổn hển thở dốc nói.

Cơn sướng cực hạn áp chế hoàn toàn đau đớn khi bị phá thân, mặc cho huyết hồng lan tràn, Bạch Tố Mai hai chân kẹp lấy hông nam nhân, hy vọng hắn đánh sâu vào.

Lạc Nam lúc này cũng mụ mị đầu óc, bên trong nàng như một hang động nhỏ dạng xoán ốc, không ngừng quấn lấy dương vật hắn đòi hỏi, dường như muốn hút hết dương tinh bên trong.

Cúi đầu liếm láp vành tai tinh xảo của nàng, Lạc Nam hào hển nói: “Ngoan, ta vừa chơi nàng, vừa luyện song tu công, nàng cố gắng phối hợp!”

“Vâng, chơi thiếp đi, ưm ưm”

Lạc Nam bắt đầu nhấp nhẹ, trong đầu ghi nhớ phương thức vận chuyển Long Tiên Thánh Điển, bên trong đan điền, dương khí thông qua nơi âm đạo tiến vào cơ thể nàng, quấn quít cùng âm khí của nàng.

Hai loại âm dương nhị khí kết hợp lưu chuyển, từ thân thể hắn đi qua nàng, lại từ người nàng qua hắn, loáng thoáng có thể nhìn thấy hư ảnh Một tiên nữ có cự long vờn quanh lúc ẩn lúc hiện.

Linh khí trong Linh Giới Châu điên cuồng vận động, chúng nó nhao nhao tiến đến nơi hai bộ phận sinh dục chặt chẽ kết hợp, tiến vào thân thể cả hai, hiệu quả vượt xa tụ linh trận.

Các loại linh khí cấp tốc bị ba tôn đại đỉnh trong đan điền chia nhau thôn phệ sạch sẽ, hiển nhiên ba tôn quái vật này sức ăn quá lớn.

Mà bên trong cơ thể Bạch Tố Mai, nàng rõ ràng cảm ứng được tinh thần lực của mình vừa gia tăng rất nhỏ.

Bạch bạch bạch

Lạc Nam ngày càng gia tăng tốc độ, hai tay ôm lấy eo thon của nàng, dương vật cứng cáp ra ra vào vào nơi âm đạo.

Bạch Tố Mai uyển chuyển lắc lư vòng eo nghênh đón.

“Thiếp sướng, hừ, chàng chạm sâu quá, sướng thật” Rên rỉ nỉ non, má đào sinh hoa, lại được linh khí bồi bổ, không có một tia mỏi mệt, cảm nhận dương vật chủ nhân chạm đến đáy tử cung, nàng dục tiên dục tử.

“Bảo bối, ta cũng sướng, của nàng khít quá làm ta phát điên” Lạc Nam bóp bầu vú căn tròn khen ngợi.

“ Ừm, hừm, Chủ nhân, thiếp cảm giác được dương khí của chàng và âm khí của thiếp hình như có sự chuyển biến” Bạch Tố Mai ôn nhu thả lỏng toàn thân, để mặc nam nhân chinh chiến, đôi mắt đẹp mê ly nói.

“Ừ, đó là diệu dụng của Long Tiên Thánh Điển tầng thứ nhất, Long Tiên Nhị Khí” Lạc Nam nhéo nhéo hạt anh đào trên vú nàng cười nói: “Dương khí của ta trong quá trình song tu sẽ chuyển đổi thành Long khí, mà âm khí của nàng sẽ dần chuyển thành tiên khí”

“Thật sự?” Bạch Tố Mai kinh ngạc che miệng, thảo nào dù nàng và hắn thỏa sức kết hợp hồi lâu nhưng ngoài sung sướng ra chẳng có một tia mệt mỏi, trái lại thần thái của Lạc Nam ngày một sáng sủa, mang theo một khí chất uy vũ khiến nàng muốn thuần phục dưới thân hắn.

Đồng dạng, ở phía đối diện, Lạc Nam nhìn ngắm da dẻ Bạch Tố Mai ngày càng kiều diễm, nhan sắc vốn dĩ tuyệt mỹ nay có thêm một tia tiên vận, giống như tiên nữ hạ phàm, càng thêm có sức hấp dẫn.

Như bị kích thích trước dung nhan của nàng, Lạc Nam bắt đầu gia tốc.

Bạch Bạch Bạch

Âm thanh da thịt liên tục vang lên, hai con người trần truồng như cây liền cành, nam nhân thoải mái rong ruỗi, mà nữ nhân như bạch tuột quấn chặt lấy, hình tượng dâm mỹ đến cực điểm.

“Không ngờ lại có thể trực tiếp hình thành Long Tiên nhị khí, mặc dù chỉ mới ở trạng thái nguyên thủy nhất, bất quá chỉ cần công tử không ngừng song tu, ngày sau trong cơ thể chỉ sợ có thêm một tôn Long Đỉnh, mà nữ nhân của hắn ngày sau tỉ lệ cùng Tiên giới hòa hợp đạt đến cực hạn, lợi ít mang lại thực sự nhiều lắm.”

Bên trong thân thể Lạc Nam, Kim Nhi quan sát hai loại khí chất đang chậm chạp chuyển biến, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ hưng phấn nói.

Mà Lạc Nam cũng hưng phấn không kém, hắn phát hiện tốc độ thu nạp linh lực của mình và Tố Mai quả thật nhanh đến cực điểm, ngày sau nếu một trong hai bị thương, chỉ cần cùng đối phương song tu thì tốc độ hồi phục gia tăng lên nhiều lắm.

Long Tiên Thánh Điển a, quả nhiên không khiến ta thất vọng.

Nghĩ tới đây, Lạc Nam càng thêm ra sức cày cấy mảnh ruộng lầy lội của nàng, hắn nâng hay chân thon dài của nàng lên, khép chúng lại sát nhau, khe thịt càng thêm chặt nít.

“Ưm, đâm lúc cán đi chàng, đừng thương tiếc thiếp, sướng!” Bạch Tố Mai thở dốc, chỉ muốn mãi mãi kết hợp cùng hắn, eo thon không xương liên tục vặn vẹo.

“Hừ, nàng cái tiểu dâm xà, xem ta làm sao thu thập” Lạc Nam ngã người nằm xuống bên cạnh nàng, để nàng nằm nghiêng người ôm chặt hắn, một lần nữa bá đạo cướp lấy môi đỏ, cái lưỡi đảo quanh khắp miệng nhỏ của nàng, cùng cái lưỡi đinh hương dây dưa quấn quít.

Bạch Tố Mai bên dưới vừa được lắp đầy, bên trên vừa bị bịt kín, chỉ có thể rên lên ư ử trong cổ họng, nơi âm đạo đã sớm lầy lội không chịu nổi.

“Nàng ra nước thật nhiều, ta thật muốn thưởng thức chúng” Lạc Nam tách môi, cho nàng cơ hội nói chuỵên.

“Không, đừng! Chàng rút nó ra là thiếp chết mất” Bạch Tố Mai hai chân kẹp chặt hông hắn, sợ hắn rút côn thịt ra khỏi nàng, kiều hừ nỉ non nói.

“Vậy thay đổi tư thế, ta cho nàng chơi thoải mái” Lạc Nam nằm ngửa xuống nệm, cho nàng ngồi trên dương vật đang cao đầu ngạo nghể.

“Ừm, thiếp thích tư thế này” Bạch Tố Mai rên rỉ, như một nữ kỵ sĩ phi ngựa trên thảo nguyên vô tận, cặp mông thịt nút nít của nàng dập lên dấp xuống, hai mép môi âm đạo liên tục mở ra khép vào, nuốt trọn dương căn nam nhân từ gốc đến ngọn.

Nhìn hai bầu vú của nàng nảy tưng tưng, Lạc Nam vươn tay nắm lấy, xoe xoe hạt đậu đỏ cương cứng đó.

“Ưm hừ, sướng quá, thiếp hình như sắp tiết thân, Á” Bạch Tố Mai thần kinh căng đến cực hạn, đổ gục lên người nam nhân, cái eo vẫn không ngừng chuyển động.

“Ngoan, chờ một chút ta ra cùng nàng” Lạc Nam xoay người ngồi dậy, bắt nàng quỳ gối chổng mông.

Ở vị trí này hắn nhìn rõ hai cái lỗ mê người của nàng, bên trên âm đạo là một hang động cực nhỏ có nếp gấp hồng sậm, cuốn hút đến cực điểm.

Lạc Nam phập một phát lúc cán dương vật vào âm đạo nàng, chưa dừng lại ở đó, hắn dùng ngón trỏ quẹt lấy dâm thủy trơn tuột, nhắm ngay lỗ nhị mê người còn lại từ từ đút vào.

“Á, chàng giết thiếp rồi, Á sướng, thiếp sướng” Bạch Tố Mai run rẩy kịch liệt, hai lỗ mẫn cảm bị lắp đầy, nàng thật dục tiên dục tử.

Bạch Bạch Bạch.

Lạc Nam cảm giác dương vật đã sắp phun trào, hắn ra sức chạy nước rút, từng cú nhấp đều đánh sâu tử cung mỹ nữ, trước ánh mắt dâm mỵ, cái lưỡi nhỏ lè ra, nước dãi chảy dài trên mép của nàng.

Âm đạo ngày một co bóp kịch liệt, như muốn bóp nát kẻ xâm phạm nó.

“Á, chết thiếp rồi, chàng khi dễ thiếp, huhu” Tiên âm xen lẫn tiếng khóc lớn của mỹ nữ vang vọng không gian.

“Ta cũng ra, cho nàng mang bầu này, hự” Nam nhân gầm lên mạnh mẽ, mang theo kiêu ngạo khi chinh phục con cái.

Sau vài chục cú nhấp mạnh mẻ cuối cùng, Bạch Tố Mai rốt cuộc đạt đến đỉnh phong, một luồng nước ấm nóng bao trùm dương vật Lạc Nam, hắn cũng gồng mình, bắn mạnh vô số giống nòi vào nơi sâu thẩm nhất của nàng.

Nhìn Bạch Tố Mai gương mặt ngây dại, hai mắt đẹp thấm đẩm nước mắt, Lạc Nam để mặt cơn sướng toàn thân bao phủ đầu óc, để mặt dương vật trong người nàng, hắn trườn lên ôm nàng gục xuống nệm.

Siết chặt thân thể giai nhân vào lồng, vòng chân qua kẹp lấy nàng, Lạc Nam ôn nhu liếm láp mồ hôi cùng nước mắt trên gương mặt thiên thần ấy.

Mái tóc trắng bạc của Bạch Tố Mai đã sớm rối bời, nàng cũng mặc kệ áp mặt vào lồng ngực cường tráng của giống đực, nơi âm đạo thỉnh thoảng vẫn co thắt vài cái, loại cảm giác sung sướng tận linh hồn này quả thật khiến người ta say quên lối về.

Cũng vào thời điểm này, vô biên vô tận linh lực thông qua hai bộ phận sinh dục truyền vào thân thể hai người, bọn hắn lập tức cảm giác tu vi của mình có bước tăng trưởng.

Mặc dù chưa đủ đột phá cảnh giới, nhưng Bạch Tố Mai biết ngày mình đột phá Tam Giai Viên Mãn đã không xa.

Riêng Lạc Nam chỉ có thể lắc đầu cười khổ, ba tôn đại đỉnh như vòng xoáy vô tận, lượng lớn linh lực không đủ thỏa mãn bọn chúng, tu vi chỉ hơi có bước tiến nhỏ mà thôi.

“Bất Hủ Diễn Sinh Kinh quả nhiên không phải dễ luyện như vậy, trừ khi có kỳ vật trợ trận, bằng không con đường tu luyện của ta chỉ sợ gánh nặng đường xa” Lạc Nam âm thầm cảm thán nói.

Bạch Tố Mai thỏa mãn ôm chặt chủ nhân của mình, đầu lưỡi nhỏ nghịch ngợm vươn ra liếp láp đầu ti hơi sậm màu của hắn.

Bốp

Lạc Nam đánh vào mông nàng, hình thành từng cơn sóng lớn, trước sự khôi phục bá đạo của Long Tiên Thánh Điển, dương vật đã sớm lấy lại hùng phong, một lần nữa lắp đầy hang động.

“Á, thiếp còn đau, thôi nha chàng!” Bạch Tố Mai rùn mình cầu xin nói, được song tu công pháp gia trì, nam nhân này quả thật mạnh mẽ đến cực điểm.

Chụt

Hôn lên cái trán trơn bóng của nàng, Lạc Nam cười nói: “Khoan, đợi ta truyền khẩu quyết Long Tiên Thánh Điển cho nàng đã”

“Sao lúc nãy chàng không truyền cho thiếp luôn?” Bạch Tố Mai nghi hoặc.

“Lúc nãy là lần đầu của nàng, ta muốn nàng tận hưởng một cách thỏa mãn nhất, không phải phân tâm vận chuyển công pháp” Lạc Nam cưng chiều nhéo má nàng.

Bạch Tố Mai nhoẻn miệng cười hạnh phúc, lộ ra hàm răng như ngọc tinh xảo, như thiên thần vậy.

Lạc Nam ngậm lấy môi nàng, bên dưới nhẹ nhàng chuyển động, một tia linh hồn xâm nhập thân thể giai nhân, mang theo khẩu quyết công pháp, Bạch Tố Mai cũng hiểu ý, linh hồn hoàn toàn buông lỏng tiếp nhận tin tức truyền vào.

Thật ra khi cùng Cơ Băng, Lạc Nam muốn toàn tâm trị liệu cho nàng nên không dùng đến song tu công, nếu không với cường độ yếu ớt của Cơ Băng, hắn có thể cưỡng ép khắc công pháp vào trí nhớ của nàng.

Qua đó có thể thấy, con hàng này quả thật từng li từng tí đều quan tâm đến người đàn bà của hắn, dù phải bỏ qua lợi ít tăng tiến tu vi bản thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.