Yêu Không Thể Yêu Lâm Tĩnh Văn

Chương 94

trước
tiếp

Chương 94

Đúng là đủ tốc độ, cũng đủ độ vô Liêu sỉ, không lâu trước đây còn đứng †rước mặt mẹ tôi từ chối Châu Tư Dĩnh, giờ lại nhanh chóng khôi phục hôn ước.

Cho nên mới nói, sự cố chấp của Châu Tư Dĩnh ở một mức độ nhất định là thái độ lặp đi lặp lại của Trang Dật Dương.

“Vậy thì chúc hôn nhân của hai người lâu dài!” Tôi cười khẩy, anh ta đúng là tốt đẹp, yêu cầu tôi sinh thêm cho anh ta một đứa con, trở mặt liền về bên Châu Tư Dĩnh. Vợ chưa cưới, bạn gái, hai thứ không nhầm lẫn, thực sự xem mình là hoàng đế sao?

“Vậy cũng chúc cô và anh Liêu sớm tu thành chánh quả, tuyệt đối đừng quyên bà mối này nhé!” Châu Tư Dĩnh vui vẻ nói, trên mặt viết một chữ “thỏa mãn”, những người phụ nữ trong tình yêu đều xinh đẹp.

Nếu như không có Châu Tư Dĩnh, thực sự tôi và Liêu Phàm không chắc sẽ quen biết, tôi cũng không hoàn thành được đơn hàng của mình. Vì vậy mới nói, sự sắp đặt của số phận, tôi mãi mãi không thể biết được điều kế tiếp sẽ là gì!

“Mượn lời may mắn của cô Châu, Tĩnh Văn, cô phải sớm đồng ý với tôi đấy!” Liêu Phàm nâng tôi lên rất cao, để tôi không bị mất mặt.

Tôi cười cay đắng, “Anh Phàm, chúng ta đi ăn thôi, đừng làm phiền cuộc hẹn của họI”

Liêu Phàm chào hỏi một chút với Trang Dật Dương, chúng tôi tìm một chỗ ngồi cách bọn họ khá xa. Từ đầu đến cuối Trang Dật Dương đều không nói gì với tôi, đây là đang trách tôi ngày hôm đó nói chia tay sao?

Nhìn đống hải sản trên bàn, tôi lại không có tâm trạng để ăn, miễn cường ăn vài con tôm hùm, rồi không muốn ăn nữa.

“Nếu không từ bỏ được, vậy thì đừng ép bản thân nữa, cứ từ từ! Nếu không sẽ phản tác dụng, anh ta không hề thích cô Châu, nhìn vào ánh mắt thì có thế thấy được!” Liêu Phàm lại bóc tôm cho tôi.

“Kiểu dùng dăng của anh ta khiến tôi rất mệt mỏi! Tôi rất muốn, rất muốn từ bỏ nhưng lại không có cách nào dứt ra!” Mỗi lần tôi định từ bỏ, anh ta lại theo đuổi lại tôi, vòng tuần hoàn không có hạn khiến tôi cảm thấy mệt rã rời.

“Có từng nghĩ đến việc đổi chỗ làm?

Chỗ tôi hoan nghênh cô bất cứ lúc nào!”

Câu nói này của Liêu Phàm rất lớn, buổi tối ở đây không có nhiều khách, nhất định Trang Dật Dương có thể nghe thấy.

Anh ta đang giúp tôi, tôi lại tự giều cười, tôi hoàn toàn không hiểu nổi trong lòng Trang Dật Dương, tôi là cái gì?

“Theo lời anh nói, chúng ta thử qua lại đi!” Tôi hạ quyết tâm, cách tốt nhận để thoát ra một đoạn tình cảm chính là bắt đầu một mối quan hệ mới.

“Chúng ta thử qua lại đi!”

Nói xong câu này, tôi nhìn thấy Liêu Phàm mừng rỡ nhưng lại không đồng ý ngay, ngược lại chen vào trước mắt tôi là Trang Dật Dương đi tới, Châu Tư Dĩnh không can tâm cũng tới theo.

“Tôi không đồng ý!” Trang Dật Dương ngồi xuống bên cạnh tôi, vương †ay ra khoác lên vai tôi.

Ngay trước mặt Châu Tư Dĩnh, người sắp trở thành vợ anh ta, lại làm bậy với tôi sao? Tôi ngẩng đầu nhìn Châu Tư Dĩnh, không ngờ cô ta vẫn đang cười, đây là đang giữ sự khoan dung độ lượng của vợ cả sao? Lại trở thành cô ta lúc tôi mới quen?

“Xin lỗi, anh không có quyền, còn tôi cũng không có thới quan làm kẻ thứ ba”

Tôi hất tay Trang Dật Dương ra, ngồi bên cạnh Liêu Phàm, khoác lấy tay anh ta.

Thái độ của tôi rất dứt khoát, dây dưa với Trang Dật Dương càng lâu, tổn thương sẽ càng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.