Yêu Không Thể Yêu Lâm Tĩnh Văn

Chương 90

trước
tiếp

Chương 90

Tôi chính là thích sự thẳng thắn như thế, có điều gì cứ trực tiếp nói ra, mọi người không cần phải che giấu điều gì, như vậy khó chịu nhường nào chứ.

“Cảm ơn cậu!” Tôi cảm ơn một cách chân thành, ở cái Dương Thành này tôi coi như vẫn còn một người bạn thực sự.

Một lần nữa, tôi lại trở về kiếp bôn ba ở nhà thuê của kẻ đi làm thuê, giống với tất cả mọi người, đi làm tan làm chen chúc trong tàu điện ngầm, ăn đồ ăn nhanh ở ngoài, cuối cùng vì tiết kiệm tiền mà tự mang hộp cơm đi.

Dù cho có khó khăn tới đâu, tôi cũng không đi tìm Trang Dật Dương, cũng không đi tìm mẹ tôi. Nếu đã nói chia tay, vậy thì mọi hập quả tôi đều phải chịu.

Đơn hàng với Duyệt Hòa cuối cùng cũng ký xong, tôi nhìn tập giấy đỏ của hai công ty mà trong lòng vui sướng.

Trực tiếp đem hợp đồng về công ty lưu _ trữ, sau đó đi tìm Trang Dật Thần, hắn đã nói trước đó, nếu tôi lấy được hợp đồng thì sẽ cho tôi thăng chức, đồng thời cho tôi một văn phòng riêng, nhưng đơn hàng sau này tôi cứ thoải mái chọn lựa.

Tôi hùng dũng oai phong đòi Trang Dật Thần thực hiện lời hứa, công việc mang đến cho tôi cảm giác thành tựu đã hòa tan chuyện Trang Dật Thần làm người khác không vui.

“Thật không ngờ Liêu Phàm lại có ý với cô, lẽ nào nửa đầu năm nay mọi người đều muốn nếm thử mùi vị phụ nữ đã li hôn sao? Vì một cái hợp đồng mà bán thân, bị Trang Dật Dương đá rồi đúng không?” Trang Dật Thần hoàn toàn là mồm chó không thể khạc ra được ngà voi, loại người này nên lôi ra ngoài lột sạch cho mọi người cùng nhìn thấy.

“Đây là công ty, cậu hãy tôn trọng một chút!” Tôi cố nén cơn giận, không nhào đến đánh hắn ta một trận, xem ra mấy ngày nay Trang Dật Dương không để ý đến tôi, hắn liền bắt đầu giở thói ức hiếp, có thể dự đoán sau này ở công ty, sẽ ngày càng nhiều người đến bắt nạt tôi.

“Tôi cũng muốn nếm thử mùi vị của phụ nữ li hôn, hay là cô ngủ cùng tôi một đêm, tôi sẽ đề bạt cô lên chức Quản lý dự án, rồi cho cô những dự án lớn, dự án này phần trăm lên đến mấy chục vạn, có hứng thú không?” Trang Dật Thần đột nhiên bước tới, nhanh chóng nắm lấy căm tôi.

Đúng là người hiền dễ bắt nạt sao?

Tôi không thoát nổi, giơ chân lên hung hăng đá vào chỗ yếu đuối nhất của đàn ông. Nhìn thấy hắn ta đau đớn kẹp chân lại, tôi đắc ý vuốt cằm.

“Người tốt thì không làm, cứ phải làm một tên súc sinh. Cậu đã đồng ý với tôi trước mặt mọi người, nếu không thực hiện lời hứa, còn ai có thể bán mạng vì cậu nữa?” Tôi không tin là hắn ta không để ý đến uy tín, cần phải biết người làm kinh doanh, có ai là không bản tính.

“Lâm Tĩnh Văn, chờ ông đây mà xem!” Trang Dật Thần hắng giọng gào lên, tôi hoàn toàn không để ý, kể cả tôi có nịnh nọt hắn, hắn cũng sẽ không đối xử tốt với tôi, việc gì phải tốn sức.

Tôi tin hắn sẽ không dám tham phần công sức của tôi, việc tôi bị cử đi làm hợp đồng với Duyệt Hòa, mọi người đều biết.

Nhưng điều khiến tôi không ngờ đến là, trong phòng phát triển truyền tai nhau, tôi dụ dỗ Trang Dật Thần còn bị hắn ta từ chối thẳng thắn. Nghe nói cảnh tượng vô cùng kinh khủng, quần áo của tôi đều cởi sạch.

Tôi bị Trang Dật Dương đá rồi còn không có thể diện quay ra dụ dõ Trang Dật Thần, chẳng khác nào một món đồ chơi.

Chưa hết, đến cái hợp đồng mà tôi vất vả, khổ sở mới lấy được cũng bị đồn thổi là dùng thân thể giao dịch mà có được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.