Yêu Không Thể Yêu Lâm Tĩnh Văn

Chương 58

trước
tiếp

Chương 58

Xe cứu thương đến đưa Trang Dật Dương và Châu Tư Dĩnh đi, còn tôi cũng được bác sĩ Chu giúp băng bó vết thương, cơ thể giống như một xác ướp.

Hai cha con Trang Vân Đào và Trang Dật Thần không có ý giữ tôi ở lại, nhân lúc Trang Dật Dương không có ở đó, buộc tôi phải rời đi.

“Đây là 200 vạn, sau này đừng xuất hiện trước mặt con trai tôi nữa!” Trang Vân Đào ném một tấm séc cho tôi, giống như bố thí cho ăn mày.

Tôi hoàn toàn không để tâm, mỉm cười nói: “Tổng giám đốc Trang, con trai ông chỉ đáng giá 200 vạn sao? Nếu tôi đã đến thì không hề có ý định rời đi. Vị trí của tôi chính là vợ của Trang Dật Dương!”

“Chỉ dựa vào thứ hàng hóa đã qua sử dụng như cô mà muốn đứng ở đây?”

Trang Dật Thần vô cùng coi thường nói.

Tôi nhếch mép nhìn hắn: “Tôi không xứng, chẳng lẽ người có quan hệ với em chồng tương lai như Châu Tư Dĩnh xứng sao? Trang Dật Thần, ngủ với chị dâu tương lai của mình có cảm giác thế nào?”

“Bốp!” Tôi còn chưa nói hết, đã bị Trang Dật Thần giơ tay tát một cái.

Người đàn ông này đúng là cặn bã, mặc dù tôi không xinh đẹp như hoa, nhưng chí ít cũng là phụ nữ, hắn còn dám một lần nữa ra tay đánh.

Sắc mặt Trang Vân Đào không chút thay đổi, xem ra ông ta cũng nhận thức được chuyện gì đã xảy ra giữa cậu con trai nhỏ và Châu Tư Dĩnh.

Gia đình này đúng là không có não, chuyện như vậy xảy ra còn ép Trang Dật Dương kết hôn với Châu Tư Dĩnh.

“Trang Dật Thần, cho dù anh quỳ xuống đất sủa tiếng chó, Châu Tư Dĩnh cũng không thích anh đâu, còn muốn đánh không? Đánh tiếp đi!” Nhìn dáng vẻ xấu hổ đến tức giận của Trang Dật Thần, tôi rất sảng khoái, ngay cả khi bản thân biết lúc này, việc khiêu khích họ là việc làm ngu ngốc, nhưng tôi không nhịn được.

Trang Dật Thần nhìn tôi độc ác: “Tôi không chỉ có thể sủa tiếng chó, tôi còn có thể hóa sói, nếu cô trở thành người phụ nữ của tôi, cô nói, Trang Dật Dương còn yêu cô không?”

“Bộ dạng của tôi bây giờ, anh vẫn còn hứng thú sao?” Trong lòng tôi mặc dù có chút bối rối, nhưng không thể cầu xin sự thương xót, nhưng cũng không dám khiêu khích Trang Dật Thần nữa.

Nếu anh ta thực sự ra tay, tôi đang ở trong nhà họ Trang, không cách nào chạy trốn được.

“Xấu như vậy mà cũng vừa khẩu vị Trang Dật Dương!” Trang Dật Thần kiêu ngạo nói xong liền quay người rời đỉ, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện xảy ra hôm nay, khiến tôi nhận thức được, cho dù trong lễ cưới Trang Dật Dương có nói hủy hôn thì tin tức cũng sẽ bị nhà họ Trang và nhà họ Châu bưng bít, xóa sạch.

Châu Tư Dĩnh vấn là vị hôn thê của Trang Dật Dương, bên ngoài tôi vẫn là tình nhân, ngay cả khi đứa con có chết, với người khác, tôi vẫn được gọi là đứa chửa hoang.

Tôi phải khiến Trang Dật Dương lấy mình, mặc dù lúc đó là thuận miệng nói một câu, nhưng giờ, vì thân phận của con, tôi nhất định phải hiện thực hóa nó.

Vết thương của Châu Tư Dĩnh hẳn rất nghiêm trọng, Trang Dật Dương cả đêm đó không về, chỉ gửi cho tôi một tin nói tôi đừng nghĩ ngợi nhiều, nghỉ ngơi sớm!

Sáng hôm sau tôi mới nhìn thấy tin nhăn đó, cũng không trả lời.

Mãi đến ngày thứ ba, Châu Tư Dĩnh mới cùng Trang Dật Dương trở về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.