Yêu Không Thể Yêu Lâm Tĩnh Văn

Chương 28

trước
tiếp

Chương 28

Nếu không có lần thứ hai, tôi còn có thể tự lừa mình dối người, lần đầu tiên chỉ là ngoài ý muốn. Nhưng lần thứ hai, rõ ràng là tôi cam tâm tình nguyện.

Tôi ngồi trên sofa, câm một bông hồng, trong đầu tôi đang không ngừng nghĩ xem hai người họ đang làm gì. Hôn nhau, lên giường, hay đang nói những lời yêu thương, nhớ nhung?

Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới là bà Trang lại đưa Châu Tư Dĩnh đến đây. Bà ta muốn làm gì đây? Lợi dụng Châu Tư Dĩnh bắt tôi phá thai sao?

Tôi đứng ở đấy, không dám ngồi, nhìn Châu Tư Dĩnh, bấy giờ tôi mới biết cái gì gọi là người phụ nữ xuất sắc.

Ngoại hình xinh đẹp, học vấn cao, gia thế tốt. So sánh với cô ấy, tôi chỉ là một ngọn cỏ đuôi chó.

“Tư Dĩnh, ta đưa cháu đến đây không phải muốn cháu cãi nhau với Trang Dật Dương, mà là ta sợ nói bị người phụ nữ này mê hoặc!” Bà Trang võ võ tay của Châu Tư Dĩnh, bộ dạng vô cùng thân thiết.

Châu Tư Dĩnh khéo léo mỉm cười: “Bác, Trang Dật Dương đã nói với cháu rồi, cô Lâm sinh con xong sẽ rời đi, không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của bọn cháu đâu. Đúng không cô Lâm?”

Cô ấy hoàn toàn không để ý, nói cách khác, tôi hoàn toàn không xứng làm đối thủ của cô ấy.

“Cô Châu, cô yên tâm đi! Giữa tôi và Tổng giám đốc Trang đã có thỏa thuận, sinh con xong, tôi sẽ tự động rời đi!”

Tôi có chút tức giận, tại sao anh ta lại nói những điều này cho cô ấy chứ, anh ta không thể giữ cho tôi một chút tự tôn được sao?

“Một người phụ nữ mà đến con của mình cũng không cần, đúng là vì tiền, con người ta cái gì cũng có thể bán được! Nếu đã như thế, Trang Dật Dương cho cô bao nhiêu tiền, tôi cho cô gấp ba, bây giờ cô bỏ đứa bé đi, tránh sau này sinh nó ra rồi để nó chịu tội.” Bà Trang hiên ngang ra vẻ người tốt.

Châu Tư Dĩnh không phản bác, mà cô ta cười cười nhìn tôi. Hóa ra bà Trang chỉ là khẩu súng trong tay cô ta mà thôi, không phải cô ta không để ý, mà là cô ta cố ý không thể hiện ra mà thôi.

“Bác, dù sao thì đây cũng là con của Trang Dật Dương, nếu anh ấy sẽ khó chịu như vậy, thì cứ để cô ấy sinh con ra đi, cháu sẽ coi nó như con đẻ của mình!” Châu Tư Dĩnh thấy tôi không nói gì, liền ra oai.

Cô ta muốn xây dựng hình tượng một người phụ nữ hoàn hảo, hiền dịu thục lương, nên những chuyện như thế này đều để người khác làm. Vì thế mối quan hệ giữa cô ta và bà Trang là lợi dụng lẫn nhau.

Tôi sờ sờ bụng, cho dù là ai đi chăng nữa, cũng không được động vào con của tôi.

“Đâu phải con không sinh con được đâu, sau khi hai đứa kết hôn, muốn sinh ba đứa năm đứa gì cũng được, bác sẽ nuôi giúp hai đứa!” Bộ dạng bà Trang rất giống một người mẹ chồng tốt, hai người đó diễn vở kịch mẹ chồng con dâu vô cùng chân thực. Hai người họ ai cũng diễn vô cùng chuyên nghiệp, tôi thực lòng khen ngợi một câu diễn hay.

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Con của tôi, tôi tự quyết định! Sao đến lân các người quyết định chứ. Nếu Trang Dật Dương bảo tôi đi, tôi đảm bảo sẽ không ở lại thêm một phút.” Tôi tự giêu nói, đối diện với sự chèn ép của bọn họ, tôi chỉ có thể giữ vững chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.

Nếu không phải lúc trước Trang Dật Dương khăng khăng đòi giữ đứa bé này, có lẽ nó sớm đã không còn nữa rồi.

Không phải tôi mặt dày ở bên Trang Dật Dương, nếu bây giờ anh ta bảo tôi đi, tôi sẽ đi ngay lập tức.

Nhưng đứa bé này, tôi nhất định sẽ sinh nó ra.

Bố tôi mất rồi, mẹ tôi không cần tôi nữa, đứa bé này là người thân duy nhất của tôi rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.