Xuyên thành quả tim nhỏ của nam phụ

Chương 65-66

trước
tiếp

Vì chuyện xảy ra quá đột ngột nên dù là Minh Thiếu Diễm cũng không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thật ra đi rồi cũng không sao nhưng vốn dĩ hôm nay đã nói sẽ cùng đi làm giám định huyết thống không phải sao, chuyện này không phải rất quan trọng à.

Là chuyện gì có thể làm Đường Đường quăng chuyện quan trọng như vậy mà đến thẳng đoàn phim?

Nghĩ đến mấy người trong đoàn phim, đôi mắt Minh Thiếu Diễm ánh lên vẻ nguy hiểm.

Không lẽ bởi vì Mễ Việt kia?

– —

Hôm qua mới thi đại học xong, đoàn phim “Kẹo kim cương”, cũng chính là đoàn quay chụp bộ phim truyền hình của Đường Đường và Mễ Việt cuối cùng cũng tập hợp đủ hai vị nhân vật chính.

Thật ra chuyện Mễ Việt đóng vai nam chính không phải là chuyện gì bí mật, fans thâm niên của Mễ Việt ít nhiều gì cũng biết được một chút. Nhưng đến ngày hôm qua mới chính thức xác định.

Chỉ là để các fans hưng phấn không phải là Mễ Việt đóng vai nam chính mà là Đường Đường đóng nữ chính.

Đây chính là hiệu ứng 1 + 1 > 2 mà đạo diễn muốn.

Hai người này, mỗi người hoạt động một mình chỉ nổi tiếng ở mức trung bình, nhưng hai người lại làm mọi người hưng phấn hẳn lên.

Chương trình “Lữ hành hoa lộ” đã sắp kết thúc, couple “Kẹo gạo” ngọt từ đầu đến cuối, hành động tự nhiên, không làm ra vẻ. Dù không phải fan cũng cảm thấy hai người này đứng chung khung hình tạo thành cảnh đẹp ý vui. Bây giờ thông cáo xong, fan couple vui vẻ, fan truyện cũng rất vừa lòng.

Chủ yếu là nam nữ chính bộ tiểu thuyết này rất hợp với hình tượng của Mễ Việt và Đường Đường.

Thời niên thiếu, nam chính là học bá đẹp trai, ấm áp như ánh mặt trời. Ngược lại, nữ chính là nữ lưu manh, tính cách tăm tối. Ban đầu, hai người cãi nhau ầm ĩ, sau đó bên nhau, đáng tiếc trời xui đất khiến phải chia tay. Nhiều năm sau gặp lại, hai người như đổi tính cách cho nhau. Nam chính trở nên âm trầm, ít nói; tính cách nữ chính lại phóng khoáng hơn.

Thật ra bộ tiểu thuyết này là một câu chuyện rất ấm áp, thời niên thiếu nam chính cứu rỗi nữ chính, đến khi lớn lên nữ chính biến thành bộ dạng của nam chính, kéo nam chính ra ánh sáng một lần nữa.

Cho dù kỹ thuật diễn của Đường Đường thế nào thì cần bốn chữ “vẻ ngoài xinh đẹp” là đủ rồi.

Nếu Đường Đường còn chưa đủ đẹp, vậy còn ai trong giới này đẹp hơn cô?

Trên mạng bắt đầu thảo luận nhộn nhịp, không cần mua hot search nhiệt độ cũng tự tăng lên. Các fan cắt rất nhiều cảnh Đường Đường và Mễ Việt đứng cùng nhau sau đó cao hứng hoan hô lại có đường để ăn.

Minh Thiếu Diễm cũng thấy những bình luận đó.

Gần đây bị Đường Đường thổ lộ làm đầu óc mụ mị, lúc này Minh Thiếu Diễm mới nhớ chuyện Đường Đường đột nhiên chuyển ra ngoài hơn một ngàn vạn, đều liên quan đến Mễ Việt này. Minh Thiếu Diễm còn nhớ, hắn từng xem một bài báo, tiêu đề bài báo là [ Chín minh chứng cho thấy Đường Đường thích Mễ Việt. ]

Trước nay Minh Thiếu Diễm rất xem thường những bài báo nhảm nhí này, nhưng thấy tiêu đề hắn vẫn không nhìn được mà ấn vào.

Những minh chứng người viết đưa ra đều là ảnh tĩnh và ảnh động trong “Lữ hành hoa lộ”. Trước đây Minh Thiếu Diễm chỉ cảm thấy bình thường, không đáng nhắc tới, nhưng hiện tới nhớ ra lại cảm thấy rất có vấn đề.

Hình như Đường Đường đối với Mễ Việt và những người khác không giống nhau, rõ ràng Mễ Việt lớn hơn Đường Đường một tuổi nhưng Đường Đường lại thường xuyên quan tâm Mễ Việt.

Minh Thiếu Diễm không cảm thấy Đường Đường nói cô thích hắn chỉ là lừa gạt, nhưng hắn lại nghĩ, lỡ như Đường Đường không phân biệt được cái gì gọi là thích.

Có lẽ người cô thật sự thích là Mễ Việt, chỉ là không phát hiện. Hiện tại cô đột nhiên rời khỏi, rất có khả năng là do điện thoại hay tin nhắn của Mễ Việt kêu cô đi.

Cho nên cô mới bỏ qua chuyện giám định huyết thống quan trọng như vậy.

Ỷ lại và thích đúng là không dễ phân biệt, nhưng không phải không thể.

Người trong cuộc u mê, người bàng quang thì tỉnh, có lẽ chỉ là Đường Đường không phát hiện mà thôi.

Hắn muốn gọi điện cho cô, cuối cùng vẫn nhịn xuống, chỉ cần cô không xảy ra chuyện là được, tránh quấy rầy đến cô.

Lúc này tâm tình của Đường Đường có chút vi diệu.

Vội vàng rời đi là muốn thử xem rốt cuộc Minh Thiếu Diễm đang suy nghĩ cái gì, nhưng nếu là cô nghĩ nhiều thì sao, vậy không phải lại chọc cho Minh Thiếu Diễm thêm chán ghét? Còn nếu không phải nghĩ nhiều… Nói thật ra Đường Đường cảm thấy đau lòng cho Minh Thiếu Diễm.

Người lúc trước chọn đi là cô, hiện tại người đau lòng cũng là cô.

Yêu đương đúng là khổ.

Không đúng, hai người còn chưa yêu đương nữa là.

Sau khi đến khách sạn do đoàn phim đặt trước, Đường Đường gọi điện thoại cho bác sĩ tâm lý.

Từ khi trở thành bác sĩ tư nhận cho hai chú cháu này, bác sĩ Trần nhận được điện thoại của Minh Thiếu Diễm không ít, nhưng đây là lần đầu tiên nhận được điện thoại của Đường Đường.

Chỉ là khi đối mặt với cô nhóc mười tám tuổi này còn muốn khó đối phó hơn Minh Thiếu Diễm.

Quả nhiên, Đường Đường vừa mở miệng, bác sĩ Trần đã muốn rớt tim ra ngoài.

Đường Đường hỏi anh, “Bác sĩ Trần hình như rất thân chú của tôi, tại sao hai người lại quen nhau nhỉ?”

Vì chú của cô cảm thấy tâm lý bản thân biến thái nên cố ý tới tìm tôi.

Nhưng lời này không thể nói, bác sĩ Trần bình tĩnh bịa lý do, “Tôi và Jason là bạn đại học, có lần tìm Jason lại đúng gặp được Minh tiên sinh, cơ duyên xảo hợp phát hiện nói chuyện rất hợp nên từ từ quen thân.”

“A, phải không?” Đường Đường dường như đang trầm ngâm, sau đó nói ra một câu suýt chút nữa đã hù chết bác sĩ Trần.

“Chẳng lẽ không phải vì chú ấy cảm thấy bản thân thích cháu gái là phạm tôi nên sai Jason tìm bác sĩ tâm lý, đúng lúc bác sĩ Trần và Jason là bạn đại học, Jason liền mời ngài đến gặp chú nhỏ sao?”

Bác sĩ Trần:???!!!

Cô là quỷ sao?

Suy luận đáng sợ thế này sao cô có thể nghĩ đến?

Tuy suy luận này hoàn toàn chính xác.

Bác sĩ Trần đương nhiên không thể nhận, nhận rồi thì sao có thể giải thích với Minh Thiếu Diễm. Nội tâm bác sĩ Trần vô cùng hoảng hốt nhưng âm thanh vẫn vững như chó*, “Đương nhiên không phải, Đường tiểu thư sao lại nghĩ như vậy?”

*E hèm, cái này tác giả viết, không phải do edit chém đâu mọi người.

“Cái này à?” Đường Đường kéo dài giọng làm hồi hộp, sau đó mới chậm rãi nói, “Đương nhiên là vì bác sĩ Trần mà tôi phát hiện ra.”

Bởi vì anh?

Cô đừng làm tôi sợ, từ nhỏ tôi đã nhát gan rồi.

“Ha ha, cô nói đùa rồi.”

“Tôi không đùa, lúc trước bác sĩ Trần nói nhiều nguyên nhân tôi không thể ở bên chú nhỏ nhưng hình như ngài quên mất chuyện quan trọng nhất.”

Trong lòng bác sĩ Trần nảy lên dự cảm không tốt, “… Nguyên nhân gì?”

“Đương nhiên là do chú nhỏ không thích tôi, chỉ cần chú ấy không thích tôi thì tôi có làm gì cũng vậy thôi. Chuyện tình cảm không thể cưỡng bách, nhưng hình như bác sĩ hoàn toàn không nói tới điểm này.”

Bác sĩ Trần:……

Hiện tại tôi không muốn nói chuyện nữa.

Làm một bác sĩ chuyên nghiệp nhưng lúc này bác sĩ Trần lại muốn chửi thề.

Đây mẹ nó là chỉ số thông minh và năng lực suy xét mà một người mười tám tuổi nên có? Đến người chú hai mươi tám tuổi của cô còn không bằng!

Bây giờ tôi thật sự tin chú cháu hai người không phải chú cháu ruột rồi.

Ở điểm này, Minh Thiếu Diễm và Đường Đường, phải nói là một kẻ trên trời một kẻ dưới đất.

“Ba tháng.”

Cuối cùng bác sĩ Trần phải tước vũ khí đầu hàng.

Vậy mà… Đã ba tháng?

Đường Đường thực kinh ngạc, kinh ngạc qua đi, trong lòng lại ẩn ẩn đau nhói.

Minh Thiếu Diễm là người im lặng nhất mà cô đã gặp qua, có một số việc dù có nghẹn chết trong lòng cũng tuyệt đối không nói ra. Rốt cuộc trong lòng hắn đã áp lực thế nào đến nỗi cuối cùng phải mời bác sĩ tâm lý?

Thậm chí khi cô nói cô thích hắn, Minh Thiếu Diễm vẫn chịu đựng.

Sao hắn có thể tốt như vậy?

Sao hắn có thể chịu nổi?

“Thật ra Minh tiên sinh vẫn luôn rất vất vả.”

Tôi biết chứ, vì sao hắn tự làm khó mình như vậy, ích kỷ một chút không được sao?

“Bác sĩ Trần”, Đường Đường nói, “Chuyện tôi đã biết tất cả, ngài có thể đừng nói cho chú ấy được không?”

“… Được.”

“Cảm ơn bác sĩ Trần.”

Sau khi cúp máy, bác sĩ Trần ngây ngốc một buổi, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm.

“Minh đổng”, bác sĩ Trần dè dặt mở miệng, “Vừa rồi Đường tiểu thư có gọi cho tôi. Cô ấy hỏi tôi vài chuyện.”

Ánh mắt Minh Thiếu Diễm hiện lên tia nguy hiểm, im lặng một chút mới nói, “Cô ấy nói gì?”

“Cái này tôi không thể nói cho ngài, nhưng có vài lời, tôi cảm thấy cần nói cho ngài biết.”

“Anh nói đi.”

“Minh tiên sinh, ngài nói Đường tiểu thư quá nhỏ nên không thể hiểu được tình cảm. Ngài lo lắng sau này cô ấy sẽ hối hận, nhưng về điểm này, tôi muốn nói thật ra Đường tiểu thư không phải là người bồng bột như trong tưởng tượng của ngài. Cô ấy biết mình thích cái gì, không thích cái gì, thậm chí chuyện tương lai cô ấy cũng lên kế hoạch tỉ mỉ kỹ càng. Khi tôi nói chuyện với Đường tiểu thư, tôi thường quên mất cô ấy chỉ mới là một cô gái mười tám tuổi.”

Minh Thiếu Diễm nhíu mày, rốt cuộc Đường Đường đã nói gì với bác sĩ Trần. Trước kia bác sĩ Trần hoàn toàn không nói như vậy.

“Thay vì cứ suy đoán suy nghĩ của Đường tiểu thư, tôi kiến nghị ngài nên thử thật sự tìm hiểu cô ấy, thử thấu hiểu cô ấy, có lẽ cô ấy thật sự nghiêm túc với tình cảm này mà không phải mơ mơ màng màng nói giỡn. Tuy nói đây cũng là cách để ngài quan tâm Đường tiểu thư, nhưng đối với cô ấy mà nói thì đó là sự không tin tưởng cô ấy.”

Minh Thiếu Diễm kinh ngạc.

Hắn chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Nhưng lúc bác sĩ Trần nói câu đó, Minh Thiếu Diễm không thể tìm lý do phản bác.

Vì sao cứ nhất định không tin cô?

“Minh tiên sinh, Đường tiểu thư mới mười tám tuổi nhưng cô ấy vẫn thu hút được ánh mắt ngài, nói vậy trên người cô ấy hẳn phải có chỗ làm ngài thích phải không? Nói một câu không dễ nghe, dù ngài thật sự không tin tưởng Đường tiểu thư nhưng ngài nên tin tưởng ánh mắt ngài. Đường tiểu thư là người ngài thích, là người có thể làm ngài động tâm, không lẽ cô ấy thật sự không đáng để ngài tin tưởng? Tiền đề cho giả thuyết của ngài đều là Đường tiểu thư nhỏ tuổi, không hiểu được tình cảm, sau này sẽ hối hận, nhưng nếu cô ấy hiểu rõ ràng, sau này cũng không hối hận thì sao? Lúc đó ngài đã đánh mất thứ gì, tôi cảm thấy tôi không cần nói ngài cũng hiểu.”

Hắn sẽ đánh mất thứ gì, đương nhiên hắn là người biết rõ nhất.

Sống gần hai mươi tám năm hắn chỉ động tâm một lần duy nhất, có lẽ đây là lần đầu tiên, và là lần cuối cùng của hắn.

“Nhưng là bác sĩ, anh đã quên một chuyện quan trọng, chúng tôi là chú cháu.”

Bác sĩ Trần sửng sốt, “Nhưng Đường tiểu thư nói cô ấy và ngài không hề có quan hệ huyết thống.”

“Tôi cũng không biết vì sao cô ấy kết luận như vậy nhưng lúc trước là chính tôi tự mình sai người lấy huyết dạng của cô ấy, kết quả giám định là có quan hệ huyết thống.”

Bác sĩ Trần:……

“Cho nên tôi nói cô ấy còn trẻ, bồng bột đến mức chuyện quan hệ huyết thống cũng có thể chối bỏ.”

Sao có thể to gan như vậy?

Sao có thể muốn nói gì là nói như vậy?

Cái nhìn của thế giới này đối với phụ nữ bao giờ cũng xấu hơn đàn ông. Nếu bọn họ thật sự bên nhau, có lẽ sẽ không có người nói gì hắn, nhưng còn Đường Đường thì sao?

Cô thậm chí còn là nghệ sĩ.

Rốt cuộc Minh Thiếu Diễm cũng dần bắt đầu tin cảm xúc của Đường Đường, nhưng thích là chuyện không thể nào. Hai chữ huyết thống vĩnh viễn là tấm màng ngăn cách giữa hai người họ.

Hắn không thể xóa bỏ nó, Đường Đường cũng không thể.


Đường Đường tới đoàn phim trước một ngày làm đạo diễn vô cùng cao hứng, dù lúc đó ông đang bận bịu quay cho những người khác.

Vì Đường Đường phải thi đại học nên tiệc khởi động máy cô không tham gia. Lúc ấy chỉ có nam chính, nam phụ và nữ phụ cùng nhau mở màn buổi tiệc, đoàn phim cũng chính thức bắt đầu quay vào hai ngày trước.

Không có Đường Đường ở đây, mọi người cố gắng nhanh chóng hoàn thành những cảnh quay không có cô.

Địa điểm quay phim là một trường trung học địa phương ở thành phố B cách khách sạn không quá xa, tài xế nói khoảng hơn mười phút là tới nơi.

Đường Đường vốn đang đợi điện thoại Minh Thiếu Diễm, kết quả đợi hơn nửa tiếng, Minh Thiếu Diễm vẫn không gọi đến. Đường Đường sắp xếp lại hành lý, cùng Đái Na và trợ lý Tiểu Lâm đến địa điểm quay phim.

Tuy học sinh cao tam đã ra trường, bên trong chỉ còn lại hai khối nhỏ hơn nhưng nhìn số người đang tò mò vây xem, một chút cũng không nhìn ra học sinh đã ít đi một khối.

Học sinh có tiết thể dục chạy tới xem, những học sinh đang đợi tiết tiếp theo gần đó cũng ngó ra xem mọi người đóng phim.

Lúc Đường Đường tới đúng lúc đang tan học, cô vừa xuống xe đã bị đám học sinh nhận ra.

Thời tiết tháng sáu ngày càng nóng, hôm nay Đường Đường mặc một chiếc áo sơ mi thoải mái và váy ngắn. Trợ lý Tiểu Lâm vừa xuống xe liền nghe tiếng mấy nữ sinh đứng gần đó hút không khí.

Lúc vừa nhận chức trợ lý cho Đường Đường, Tiểu Lâm có chút không thích ứng, nhưng lâu rồi cũng dần quen với phản ứng của mọi người khi thấy Đường Đường.

Lần đầu tiên thấy Đường Đường, phản ứng của cô cũng giống vậy.

Đám người Đường Đường lên khu dạy học, lúc này Mễ Việt đang trong phòng học đóng phim. Đạo diễn và những diễn viên khác đều không phát hiện Đường Đường tới.

Đường Đường ẩn trong đám người thưởng thức biểu hiện của Mễ Việt.

Thật ra cũng không tính chỉ xem biểu hiện của Mễ Việt, vì bên trong còn có rất nhiều diễn viên quần chúng diễn vai học sinh, còn có những vai phụ khác.

Từ trang phục của diễn viên, Đường Đường cảm thấy đoàn phim này xem như đáng tin cậy.

Đường Đường sợ nhất là mấy cái áo vest nhỏ, váy ngắn gì gì đó. Đồng phục ở cao trung Trung Quốc không tính là đẹp nhưng ít ra nhìn chúng thật hơn nhiều. Bây giờ trong phòng học chỉ thuần một màu lam, trắng của đồng phục khiến Đường Đường vừa mới tốt nghiệp cảm thấy vô cùng thân thiết.

Trên mặt Mễ Việt trang điểm rất nhạt, nhiều nhất chỉ là đánh phấn nền, đến lông mày cũng không vẽ, nhưng nhìn chung lại rất chân thật.

Lúc này Mễ Việt đang quay cùng với nữ phụ Đồng Lộ.

Nữ phụ do Đồng Lộ thủ vai là chị em cùng cha khác mẹ với nữ chính, chỉ là mẹ nữ chính mất sớm, mẹ nữ phụ lại được cha nữ chính thích nên cô từ một tiểu thư được nuông chiều biến thành một cô bé không ai nuôi dưỡng.

Nữ phụ là học bá thích mặc váy trắng, vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách điềm tĩnh, trong trường vô cùng nổi tiếng. Mà hình tượng của cô và nữ chính thích chạy xe mô tô, hay mặc quần da siêu ngắn, trang điểm lòe loẹt lại học tập kém hoàn toàn tương phản.

Nữ phụ đã yêu thầm nam chính rất lâu, thêm nữa vì thành tích nam chính đều rất tốt nên bạn học trong lớp rất hay nói bọn học là một đôi.

Tính cách nam chính phóng khoáng, ấm áp, mỗi khi nghe nói vậy chỉ cười cười nói không có chuyện đó, còn nữ phụ chỉ thẹn thùng cười mà không hề giải thích.

Đường Đừng không biết nhiều về diễn viên tên Đồng Lộ này, hình như cô ấy chỉ nổi lên mấy năm gần đây. Tiếc là hơn nửa năm nay Đường Đường chỉ tập trung thi đại học nên không xem phim truyền hình có Đồng Lộ diễn.

Hiện giờ nhân tiện tại trường quay xem xét một chút.

Đầu tiên, hình tượng của Đồng Lộ rất thích hợp với vai diễn, diện mạo cô ấy không phải quá lộng lẫy, có lẽ ở nhà cô ấy là con cưng nên trông rất thanh thuần.

Tiếp theo, diễn xuất cũng khá tốt. Phần cảnh đang quay là người bạn bên cạnh đang trêu ghẹo bảo Đồng Lộ đi tiếp cận nam chính để hỏi bài, dù có chút xấu hổ e thẹn nhưng trên mặt vẫn giả bộ nghiêm chỉnh ra dáng đi hỏi bài.

Ít nhất thì biểu cảm đều đúng chỗ, còn ánh mắt… Dù sao phim truyền hình kiểu này cũng không yêu cầu quá cao.

Sau khi quay xong phân đoạn này, Mễ Việt liền lôi Đường Đường từ trong đám người ra.

Ban nãy khi đóng phim cậu đã thấy.

Vào đoàn phim được ba ngày nhưng nói thật ra Đường Đường vẫn là người cậu quen nhất.

Đường Đường nghi ngờ có phải đám học sinh đang vây xem đều là fan “Kẹo Gạo” hay không, nếu không tại sao lúc Mễ Việt kéo cô ra, một đám hưng phấn như vậy.

Ánh mắt đạo diễn sáng lên, lại nhìn phản ứng xung quanh, nụ cười càng sáng lạn.

Cái ông muốn chính là thế này.

Đi lên tủm tỉm cười hỏi Đường Đường vì sao đến sớm hơn một ngày, sau đó lại nói mới thi đại học xong đã biết tranh thủ như vậy, rất tốt.

Đạo diễn nói với Đường Đường vài câu rồi quay sang nói chuyện phiếm cùng Đái Na. Đường Đường đến chào hỏi cùng những người khác trong đoàn phim, chỉ yếu là nữ phụ Đồng Lộ và nam phụ Hạ Hoành Tuấn.

Không bao lâu, mọi người tiếp tục làm việc, học sinh xem xung quanh cũng về lớp. Đái Na còn việc quan trọng phải trở về, trước khi đi còn dặn dò cho trợ lý một đống chuyện, cuối cùng quay đầu nhìn về phía Đồng Lộ đang đóng phim nhíu mày nói với Đường Đường.

“Em cẩn thận Đồng Lộ một chút, đùng thân cận với cô ấy quá.”

Đường Đường nhướng mày, “Sao vậy?”

“Mấy hôm trước có vài nhà truyền thông cùng nhau viết bài phê phán em chưa diễn bộ phim nào đã được nhận vai nữ chính, còn nói bộ phim này chưa quay đã bị thất bại một nửa.”

“Cô ấy làm?”

“Đúng”, chỉ tra một chút là ra.

Đường Đường không thể hiểu được, “Em cũng không quen cô ấy.”

“Em không biết, lúc trước Đồng Lộ này đi thử vai nữ chính, kết quả bị loại, cuối cùng phải hạ mình nhận vai nữ hai. Sau này em nhận vai nữ chính, trong lòng không phục nên ngầm động tay động chân vài cái.”

Đường Đường:……

Trước nay cô chưa từng quay bộ phim nào đúng là rất không đáng tin, nhưng không nói cái khác, chỉ nhìn sơ qua hình tượng của Đồng Lộ là thấy không thích hợp vai nữ chính.

Nếu Đái Na đã nhắc nhở, tự nhiên Đường Đường sẽ biết phải làm gì. Cô bảo Đái Na yên tâm rồi trở về phim trường lần nữa.

Lúc này đang quay cảnh gây rối, Mễ Việt và đám anh em năm nhất cãi nhau ầm ĩ. Phó đạo diễn nhìn máy quay chằm chằm, còn đạo diễn đến tìm Đường Đường nói chuyện.

Niệm tình Đường Đừng vừa mới thi xong, cũng mới nhận được kịch bản, hơn nữa cô còn là người mới nên đạo diễn rất săn sóc cho cô hai ngày làm quen kịch bản, nếu có gì không hiểu có thể đến hỏi ông.

Hôm nay trên máy bay cô đã nhanh chóng xem xong kịch bản, Đường Đường nghĩ nghĩ một chút, cười nói, “Không cần ạ, ngày mai là có thể bắt đầu rồi.”

Đồng Lộ ngồi bên cạnh cúi đầu trợn trắng mắt.

Đúng là cái gì cũng dám nói.

Có điều chắc là cô ta chưa từng quay phim, không biết đóng phim khó thể nào mới dám nói trắng trợn như vậy.

Vừa nhìn Đường Đường, Đồng Lộ đã thấy tức người.

Sao có thể không khó chịu, ghen ghét được?

Cô đã đóng phim hai năm nhưng chưa từng diễn vai chính nào, lần này vì chuẩn bị cho “Kẹo Kim Cương” mà cô đã nghiền ngẫm kịch bản rất lâu, cuối cùng đến đây thử vai.

Lúc ấy đạo diễn cũng rất vừa lòng.

Nhưng dù cô có thể diễn xuất tốt cũng không thể so với couple “Kẹo Gạo”, càng không thể so với công ty lớn như Thánh Ngu.

Vì vậy nữ chính trực tiếp dâng cho người chưa từng quay bộ phim nào, Đường Đường.

Tham gia giới giải trí hai năm, fans Weibo chỉ hơn ba trăm vạn, trong khi Đường Đường mới quay hai chương trình giải trí đã có gần hai ngàn vạn fans Weibo. Dưới mỗi bài Weibo có đến mấy chục vạn bình luận, cô ta mà có động tĩnh gì lớn một chút là có thể lên hot search.

So sánh với những diễn viên nhỏ liều mạng cũng không có đường ra như cô thì cuộc sống của Đường Đường đúng là quá thuận lợi.

Thuận lợi đến mức làm người ta chán ghét.

Đã thuận lợi như vậy còn tới đoạt vị trí của cô, dựa vào cái gì chứ!

Cô từng nghe được vài chuyện, nghe nói sở dĩ Thánh Ngu nâng niu Đường Đường như vậy vì Đường Đường có quan hệ không rõ ràng với cao tầng của Thánh Ngu.

Vẻ ngoài xinh đẹp thì muốn làm gì là làm à, Thánh Ngu đúng là mắt mù mới ký hợp đồng với cô ta.

Đồng Lộ càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng nhớ tới lời đại diện nói mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Người đại diện khuyên cô đừng quá tức giận, thật ra suất diễn của nữ phụ cũng không ít. Tuy nhân khí của Đường Đường cao, có người chống lưng nhưng chờ đến khi phim công chiếu, cô diễn tốt hơn Đường Đường, lúc đó nhân khí sẽ là con dao hai lưỡi, nhân khí càng cao càng bị mắng thảm.

“Không lẽ em cảm thấy Đường Đường có thể diễn tốt?”

Người đại diễn cảm thấy câu này nói thừa rồi.

Tuy tuổi Đồng Lộ còn nhỏ, thời gian đóng phim ngắn nhưng rất có thiên phú, tuyệt đối không kém nhưng diễn viên cùng tuổi.

Nói thật ra, có Đường Đường và Mễ Việt cùng nhau tăng độ hot của bộ phim này cũng không phải không có chỗ tốt. Khi phát sóng, một đống fans theo đuổi hai người này sẽ thấy sự đối lập giữa kỹ thuật diễn của Đường Đường và Đồng Lộ, đó chính là thời khắc nhân khí Đồng Lộ bành trướng.

Vừa rồi đạo diễn kêu Đường Đường nghỉ mấy ngày chuẩn bị, không ngờ cô lại tự tin như vậy, muốn trực tiếp ghi hình.

Nhưng đến lúc đó sợ là đến lời thoại cô cũng chưa thuộc, mất mặt thì không nói, đáng nói là làm chậm trễ tiến trình của mọi người.

Đường Đường không thành vấn đề, đạo diễn lại thấy lo lắng, chỉ là ông cảm thấy đó không phải là chuyện lớn gì.

Lúc trước khi việc đầu tư có vấn đề, Thánh Ngu lập tức bỏ thêm một khoản lớn, nể mặt Thánh Ngu cho Đường Đường thêm vài cơ hội cũng không phải là không thể.

Chỉ là kỹ thuật diễn là một chuyện, ông vẫn còn vài thứ muốn dặn dò Đường Đường một chút, ví như Đường Đường phải thừa dịp mấy ngày này học chạy xe máy. Phong cách của nữ chính là soái tỷ, đua xe là một bản lĩnh lớn của cô. Mỗi ngày nữ chính đều chạy xe đến trường tạo thành một cảnh tượng cực ngầu.

Chạy xe máy à, thật ra Đường Đường biết chạy.

Đóng phim nhiều, kỹ năng cuộc sống cũng nhiều hơn người khác.

Năm Đường Đường hai mươi sáu tuổi có tham gia một bộ điện ảnh Hollywood. Có lẽ ấn tượng của Hollywood đối với minh tinh điện ảnh đều dừng lại trên người Lý Tiểu Long năm đó nên dù Đường Đường chỉ đóng vai nữ ba nhưng cảnh đánh nhau phải đóng rất nhiều.

Khi đó hình tượng nhân vật của cô là áo da bó sát người, đánh mắt đậm, chạy xe máy cuồng dã.

Vì không cho phép sử dụng thế thân nên thời gian đó Đường Đường điên cuồng giảm cân, duy trì dáng người, đến chạy xe máy, Đường Đường cũng tự mình học.

Dù sao đó là Hollywood, cơ hội tốt như vậy, có khó hơn nữa, Đường Đường cũng phải bắt lấy cho bằng được.

Quay phim điện ảnh đó xong, đáng tiếc phim còn chưa công chiếu cô đã xuyên sách mất rồi, cũng không biết phòng vé phim thế nào, đánh giá ra sao.

Buổi tối đạo diễn mời cả đoàn phim ăn cơm, Đường Đường nhìn điện thoại. Đã nửa ngày trôi qua, Minh Thiếu Diễm vẫn không có động tĩnh.

Đừng nói một cuộc điện thoại, ngay cả một cái tin nhắn cũng không có.

Nếu không phải bác sĩ tâm lý đã xác nhận suy nghĩ của Minh Thiếu Diễm, Đường Đường thật sự hoài nghi thật ra Minh Thiếu Diễm không hề quan tâm cô.

Vậy nên rõ ràng là rất để ý, vì sao không gọi điện thoại?

Thái độ của Minh Thiếu Diễm, Đường Đường đoán không ra. Nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra cái gì, Đường Đường dứt khoát quăng điện thoại đi, tập trung xem kịch bản.

Ngày mai phải đóng phim, nào có thời gian để quan tâm mấy chuyện đó chứ?

Nếu ngày mai xảy ra những sai lầm cấp thấp như quên lời, vậy thì quá mất mặt.

Lời thoại đơn giản, cốt truyện nhẹ nhàng, Đường Đường học xong suất diễn của hai ngày sau liền đi ngủ.

Hôm sau, điện thoại vẫn trống không.

Đường Đường theo bản năng muốn gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại, rửa mặt sạch sẽ đến đoàn phim.

Đường Đường là diễn viên đầu tiên đến trang điểm, thay trang phục. Chuyên viên trang điểm lập tức sinh ấn tượng tốt với cô, sau khi đã chuẩn bị xong liền bắt đầu trang điểm cho Đường Đường.

Không trang điểm giống nữ sinh bình thường, vai Đường Đường đóng là một tên côn đồ nên dù đi học cũng trang điểm cầu kỳ hơn. Khi Đồng Lộ tới Đường Đường đã trang điểm xong.

Đường Đường trang điểm xong so với bộ dạng trang điểm nhẹ ngày hôm qua lại khiến mọi người kinh diễm một phen. Đồng Lộ vừa hâm mộ vừa ghen ghét, vai của cô là học sinh ngoan ngoãn học hành, hoàn toàn không thể trang điểm thế này.

Đồng Lộ ngầm bảo chuyên viên trang điểm đánh phấn đậm hơn chút, nhưng bị chuyên viên trang điểm thẳng thắn từ chối.

Vai diễn của cô là tiểu bạch liên thanh thuần, trang điểm đậm làm gì.

Hơn nữa ngũ quan của cô thật sự không thích hợp với trang điểm đậm.

Đồng Lộ buồn bực ra khỏi phòng hóa trang, nhìn Mễ Việt đang đứng nói chuyện phiếm với Đường Đường, trong lòng cô chỉ muốn lập tức đóng phim, sau đó xem Đường Đường bị chê cười.

Thật khéo, hôm nay đúng là có cảnh cô và Đường Đường phối hợp diễn.

Nam chính vô tình thấy dưới vỏ ngoài cường thế kia của nữ chính là một người sống cô độc, hèn mọn. Cảnh tượng nữ chính nhu nhược bất đồng với bộ dáng ngông nghênh thường ngày đã lưu lại trong đáy lòng nam chính.

Từ đó nam chính bắt đầu cố ý vô tình chú ý nữ chính.

Có lần nam chính chủ động quan tâm nữ chính đúng lúc bị nữ phụ nhìn thấy, vì vậy nữ chính và nữ phụ đã xảy ra một đoạn giằng co.

Đoạn giằng co này cũng lộ ra thân phận nữ chính, trực tiếp thể hiện tính cách của cô.

Đạo diễn liên tục xác nhận xem Đường Đường đã chuẩn bị xong chưa, Đường Đường luôn miệng bảo đảm ông mới quyết định quay.

Cuối cùng, lần diễn xuất đầu tiên của Đường Đường ở thế giới này bắt đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.