Vũ Thần

Chương 11-12

trước
tiếp

Chương 11: Chiến kỹ điên phong

Trong Hạ gia trang, bên dưới phòng của mỗi trực hệ đệ tử, đều có một tầng hầm độc lập. Gian tầng hầm này chính là nơi để bọn nọ luyện tập chiến kỹ.

Hạ Nhất Minh mở tầng ngầm của mình ra, tuy đây không phải lần đầu tiên Hạ Nhất Minh tiến vào trong này nhưng tâm tình lại có chút kích động. Bởi vì, đây là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh vì tu luyện bí kỹ mà tiến vào ttrong này.

Hạ Nhất Minh cũng không tập luyện ngay lập tức, mà đem bí tịch chiến kỹ mang ra, cẩn thận nhìn lại một lần để cam đoan bản thân mình đã nhớ kỹ toàn bộ nội dung trong đó. Sau đó, Hạ Nhất Minh mới đem bản sao bí tịch này cất vào trong một chiếc tủ sắt được đặc chế.

Lui về sau vài bước, Hạ Nhất Minh bày ra một tư thế mà dựa theo nội dung trong bí tịch Cổn Thạch Quyền ghi lại mà thực hiện.

Nội kình của Hạ Nhất Minh trong khoảnh khắc được vận lên song chưởng, song chưởng lần lượt thay đổi với nhau, liên tục múa may, đồng thời thân thể cũng lắc lư theo một biên độ nhất định. Bí tịch Cổn Thạch Quyền trong Kim hệ công pháp cũng không phải là chiến kỹ có lực công kích cường đại nhất, nhưng nếu tấn công liên tục hiệu quả đạt được trong Kim hệ bí tịch cũng tuyệt đối độc nhất vô nhị.

Cổn Thạch Quyền một khi đã thi triển ra sẽ giống như một tảng đá hình tròn cuồn cuộn mà lao tới. Đặc biệt trong lúc ngộ địch, nếu địch nhân không thể trong thời gian ngắn nhất mà ngăn cản thì Cổn Thạch Quyền sẽ càng lúc càng mãnh liệt, uy lực càng ngày càng lớn cho đến khi đánh ngã đối phương mới thôi.

Hạ Nhất Minh ở trong tầng hầm thi triển ra, khi thì hai cánh tay thay nhau đánh ra, khi lại đấm ra như hai hai chiếc bánh xe phong vũ đang lớn dần ra, cả mật thất bên trong quanh quẩn mênh mông tiếng động của quyền phong.

Hạ Nhất Minh giờ phút này đã đem toàn bộ tâm thần để vào trong bộ chiến kỹ đặc thù này, bên trong cơ thể nội kình mãnh liệt mênh mông, giống như van áp được mở ra đem toàn bộ mọi thứ kìm nén trút ra ngoài.

“Hô…….hô…….”

Khi Hạ Nhật Minh đem toàn bộ động tác không ngừng thi triển ra, bên trong mật thất toàn bộ quyền phong liền sắc bén hơn. Sau khi kết thúc toàn bộ động tác trong bản sao, Hạ Nhất Minh cũng không dừng lại, mà lại đem động tác thi triển nhanh hơn, toàn bộ động tác phối hợp với nội kình khiến cho Hạ Nhất Minh tiến vào một trạng thái vi diệu. Hai thứ hỗ trợ cho nhau khiến Hạ Nhất Minh như cá gặp nước, cảm giác thật thống khoái.

Rốt cục, Hạ Nhất Minh đã đi về một góc của mật thất, đem toàn bộ động tác trong quyển sách kết thúc, toàn thân Hạ Nhất Minh chìm đắm vào trong đó, ý chưa đến thì một quyền đã hung hăng đánh về phía trước.

“Phịch.” Một tiếng, Hạ Nhất Minh đem một quyền thật mạnh đánh vào góc tường được thiết kế đặc biệt, nhất thời khiến chỗ bị đánh bị lõm xuống.

Hạ Nhất Minh liền như người trong mộng tỉnh lại, từ bên trong ý cảnh của quyền kỹ thoát trở ra. Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn về phía bị lõm xuống kia, cơ hồ không tin vào mắt mình đây là do mình làm.

Phải biết đây là trang chủ Hạ gia trang vì tử tôn hậu đại tử tôn mình luyện tập vũ kỹ mà kiến tạo ra địa phương này. Vách tường xung quanh được thiết kế bằng tinh cương cứng rắn vô cùng, là nơi các đệ tử thử nghiệm uy lực của nội kình và chiến kỹ.

Đừng nói Hạ Nhất Minh tu vi nội kình vừa mới đạt tới tầng thứ sáu, cho dù hắn tu vi đạt tới đỉnh phong tầng thứ sáu cũng không nhất định có thể làm cho vách tường lõm xuống.

Nhìn nắm tay của mình, mặt trên xưng đỏ lên, Hạ Nhất Minh nhìu mày, lập tức vận chuyển Thủy hệ Ba Văn Công. Một tầng nội kình lưu chuyển ở trên nắm tay, sau một lát nhất thời liền tiêu tán đi.

Nhìn lại vết lõm trước mặt, Hạ Nhất Minh không khỏi thất kinh trong lòng, lấy tầng thứ sáu để giải thích việc này thì chỉ có một lời giải đáp duy nhất. Đó là, Hạ Nhất Minh đã đem toàn bộ uy lực chiến kỹ phát huy hiệu quả cao nhất mới có thể đạt được kết quả này.

Nghĩ như vậy, Hạ Nhất Minh không khỏi rùng mình trong lòng.

Chính mình vừa mới học Cổn Thạch Quyền Kim hệ chiến kỹ, chẳng lẽ lại có thể trong thời gian ngắn mình đã đem toàn bộ chiến kỹ này tu luyện tới đỉnh điểm sao?

Bình thường tu luyện giả khi vừa bắt đầu tiếp xúc với chiễn kỹ, đều phải cẩn thận nghiền ngẫm, luyện tập chậm rãi quen thuộc mới có thể đem toàn bộ chiến kỹ phát huy ra từ từ. Theo thời gian luyện tập, cuối cùng bản thân mới có thể phát huy hiệu quả cao nhất.

Tình huống của Hạ Nhất Minh tựa hồ không giống với người bình thường, hắn do dự một chút mở ra bản sao bí tịch, lập tức nhìn thấy đoạn miêu tả.

Khi đạt tới đỉnh cao tầng thứ sáu của Cổn Thạch Quyền thì có thể lưu lại trên tinh cương một vết sâu.

Hạ Nhất Minh nhất thời xác định được, chính mình vừa rồi trong lúc nhất thời đã đem chiến kỹ phát huy tới hiệu quả cao nhất.

Sờ sờ cái mũi, trong lòng Hạ Nhất Minh ngập tràn khó hiểu, hay là chính mình có vận khí tốt, thân thể thích hợp cùng thuộc tính của Cổn Thạch Quyền nên mau chóng luyện thành.

Nhưng cho dù như vậy thì tốc độ cũng thật là đáng sợ.

Do dự một chút, Hạ Nhất Minh liền đem quả bí tịch Cổn Thạch Quyền để xuống, sau đó lôi ra quyển chiến kỹ Miên Chưởng.

Ngón tay nhẹ nhàng mơn chớn trên quyển bí tịch, Hạ Nhất Minh cân nhắc từng câu, từng chữ.

Hạ Nhất Minh khẳng định, chính mình trước nay chưa từng tiếp xúc qua bản bí tịch này. Hơn nữa bản thân Hạ Nhất Minh cũng mới chỉ tiếp xúc qua Thủy hệ nội kình trong hai ngày nay mà thôi. Nhưng chẳng biết vì sao, khi Hạ Nhất Minh đọc quyển chiến kỹ Miên Chưởng trên tay lại có cảm giác thập phần quen thuộc, giống như chính bản thân Hạ Nhất Minh đã sớm tu luyện qua bản bí tịch này.

Hạ Nhất Minh khẽ nhếch miệng, hắn xác định mình không có bị điên, mà thực sự đã xem và hiểu được nội dung ghi trong quyển chiến kỹ, hơn nữa còn hiểu nó tới tận xương tủy. Tuy đây là một loại cảm giác, nhưng cảm giác này vô cùng mãnh liệt và chân thật.

Sắc mặt cổ quái, Hạ Nhất Minh liền buông quyển bí tịch xuống, đi tới trung tâm của mật thất. Nội kình bên trong người nhanh chóng được vận hành theo Thủy hệ công pháp Ba Văn Công, mà thân thể Hạ Nhất Minh cũng giống như quỷ mỵ chuyển động.

Miên Chưởng và Cổn Thạch Quyền thuộc hai loại bất đồng thuộc tính và công pháp. Một cái thuộc loại âm nhu chuyên phòng thủ, trong thủ có công, trên mặt tá lực đả lực lại thập phần hiệu quả. Còn Cổn Thạch Quyền chuyên công nhiều thủ ít, cùng với người khác đối địch thường hình thành khí thế cường đại, làm địch thủ không thể phát huy hoàn toàn sức lực.

Khi Hạ Nhất Minh thi triển Miên Chưởng, trong mật thất lập tức vang lên những âm thanh kỳ dị, giống như độc xà đang di chuyển khiến kẻ khác run sợ trong lòng. Sắc mặt Hạ Nhất Minh cực kỳ ngưng trọng, động tác của hắn tuy rằng phiêu nhuu thoải mái, nhìn xa uy lực không bằng Cổn Thạch Quyền, nhưng kình khí tạo thành bên trong mật thất một chút cũng không kém Kim hệ chiến kỹ.

Bỗng nhiên, Hạ Nhất Minh mau chóng nhắm tới một vị trí, hai chân giống như phong hỏa vượt qua mấy bước, khoảnh khắc đi tới nơi vừa lưu lại thủ ấn, một chưởng nhẹ nhàng đánh ra.

Không có một tiếng vang nào vang lên, chỉ là khi bàn tay Hạ Nhất Minh được rút lại thì ở bên dấu ấn được lưu lại bởi Kim hệ chiến kỹ, lại xuất hiện thêm một cái dấu ấn đồng dạng.

Hai cái dấu ấn này độ sâu không kém nhau là mấy, chỉ có hình dáng là hơi có chút bất đồng.

Cổn Thạch Quyền tạo thành thủ ấn nhìn qua có chút bị méo mó, phạm vi phá hoại lớn hơn một chút, đây là do lực phá hoại cường đại của Kim hệ chiến kỹ bùng nổ mà tạo thành. Mà dấu ấn Miên Chưởng tạo thành lại tương đối mịn màng, nhưng chiều sâu của dấu ấn lại hơn một chút.

Nhìn vào vách tường bằng tinh cương đang bình thường bỗng nhiên bị vết lõm, trong lòng Hạ Nhất Minh có chút hối hận, nếu như trước đây sớm học qua chiến kỹ. Thì khi gặp Hồ Hùng đã sớm đem nó đánh cho thống khoái.

Đây là sự cường đại của chiến kỹ, nếu có thể phát huy ra hoàn toàn uy lực của chiến kỹ, như vậy vượt giai khiêu chiến cũng không phải điều không thể.

Nhưng nếu Hạ Nhất Minh không nhớ nhầm thì vô luận Tam ca hay phụ thân đều nói qua, tu luyện chiến kỹ so với tu luyện nội kình không dễ dàng hơn, mà có thể nói là vạn phần gian khổ. Muốn đem uy lực chiến kỹ phát huy tới cực hạn, có đôi khi so với tăng tu vi nội kình lên một bậc còn khó khăn hơn.

Da đầu Hạ Nhất Minh tê đi, trong lòng thập phần khó hiểu, đây mà nói là thập phần gian khổ sao?

Sau khi tu luyện Miên Chưởng xong, Hạ Nhất Minh có thể khẳng định một việc, hắn đã hoàn toàn đem hai loại chiến kỹ này phát huy tới cực hạn.

Bởi vì Hạ Nhất Minh đã từng đến mật thất của Hạ Nhất Huyễn, hơn nữa cũng đã tận mắt thấy Tam ca tập luyện Miên Chưởng và cũng nhìn qua vách tường do Tam ca lưu lại thủ ấn.

Hạ Nhất Minh cảm giác được, vô luận quá trình Tam ca diễn luyện Miên Chưởng, hay thủ ấn lưu lại trên vách tường tựa hồ so với hắn không bằng.

Đây cũng không phải do hắn tự cho là đúng, mà là công bình đánh giá. Chỉ có điều, nếu Hạ Nhất Minh đem đánh giá này nói ra chỉ sợ đợi phía trước hắn không phải là chuyện tốt.

Bởi vì căn bản Hạ Nhất Minh không thể giải thích được, chính mình vì sao chỉ trong vòng một ngày tu luyện vũ kỹ đã đem vũ kỹ đạt tới tình trạng đỉnh phong. Tuy rằng mới tu luyện tới lục cấp, nhưng có thành tích như vậy đã là rất giỏi. Huống chi, đây là hai loại chiến kỹ có thuộc tính bất đồng, cho dù Hạ Nhất Minh còn trẻ người non dạ cũng biết loại chiện này xác xuất sảy ra còn thấp hơn cả chuyện hắn gặp Hồ Hùng.

Trong lòng Hạ Nhất Minh lo lắng không yên, thực lực tăng trưởng là chuyện tốt, nhưng loại chuyện tốt này đối với hắn mà nói lại đồng dạng là một gánh nặng khó có thể tiếp nhận.

Trong đầu Hạ Nhất Minh bỗng hiện lên những câu nói của các vị trưởng bối, nhưng liền bị Hạ Nhất Minh đánh tan đi mất. Bởi Hạ Nhất Minh biết rằng tình huống của mình không giống bình thường.

Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu được, biến hóa này trên người mình cùng với chuyện hôm ở ngoài hồ nước có quan hệ. Từ ngày đó đến nay, biểu hiện của Hạ Nhất Minh ra bên ngoài không thể dung hai từ thiên phú có thể hình dung mà phải dùng từ yêu quái mới thích hợp.

Mà Hạ Nhất Minh lại tuyệt đối không dám nói ra nguyên nhân…

=======

Chương 12: Phụ thân phản gia

Đem hai bản sao bí tịch cất đi cẩn thận, Hạ Nhất Minh cũng ly khai mật thất, hắn đối với thành tích luyện tập của mình hôm nay phi thường vừa lòng….lại có chút hết hồn.

Ly khai cửa phòng, thái dương trên đỉnh đầu đã ngã về tây, Hạ Nhất Minh sờ sờ bụng mới phát hiện ra có chút đói, khát. Nguyên lai, Hạ Nhất Minh tu luyện chiến kỹ thời gian quá dài.

Vừa định đến nhà bếp của thôn trang định lấy điểm tâm, liền thấy một bóng dáng quen thuộc từ bên ngoài sân đi vào.

Hạ Nhất Minh mở to mắt nhìn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi và vui mừng, bật thốt lên: “Cha. Người đã trở lại?”

Từ bên ngoài đi vào là một vị trung niên hán tử, trên môi hé ra một nụ cười bị hang ria mép che lấp đi, mũi mặc dù cao nhưng đôi mắt cũng không tính là lớn, bộ tóc dày cộm còn làn da lại trắng nõn. Đây đúng là người quản lý sinh ý của gia tộc Hạ Thuyên Danh.

Giây phút này, ánh mắt của Hạ Thuyên Danh lóe lên niềm vui sướng tột cùng, sau khi hắn nhận được thông báo, lập tức buông bỏ tất cả mọi sự tình quay về nhà với tốc độ nhanh nhất.

Trong gia tộc có một vị đệ tử đời thứ ba tấn chức lên tầng nội kình thứ sáu, lại là đứa con mười ba tuổi của hắn là Hạ Nhất Minh. Là một trong những thành viên trung tâm của gia tộc, Hạ Thuyên Danh đương nhiên hiểu được điều này có ý nghĩa như thế nào, đối với tiểu hài tử này Hạ Thuyên Danh tràn ngập mong chờ vào tương lai.

“Nhất Minh. Con đến đây.”

Hạ Thuyên Danh việc thứ nhất vào trong viện tử là vươn một bàn tay ra. Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, thực chẳng hiểu tại sao các vị trưởng bối mỗi một người đều muốn đích thân kiểm tra rồi mới tin tưởng. Trong trí nhớ của Hạ Nhất Minh thì Nhị ca và Tam ca cũng không được loại ưu đãi này.

Bất đắc dĩ vươn một cánh tay kề sát vào bàn tay to lớn của phụ thân, nội kình song phương đều đồng thời bạo phát ra. Đương nhiên, cả hai người đều khống chế nhất định, nội kình ngưng lại nhưng không tiêu tán đi, sau một lúc tiếp xúc mới được thu trở lại.

Hạ Thuyên Danh trên mặt nở nụ cười tươi, hắn nhìn đứa con trai của mình, trong lòng tràn ngập vẻ kiêu ngạo.

Thế nhưng trong lòng Hạ Nhất Minh lại mơ hồ sinh ra một tia lo lắng, Hạ Nhất Minh biết lần này có thể đột phá đều không phải do chính mình, như vậy loại chuyện tốt như lần này có lẽ không còn xuất hiện nữa.

“Tốt lắm. Nhất Minh, con thật sự làm rất tốt.” Phải nửa ngày sau Hạ Thuyên Danh mới thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói: “Chẳng qua, con không thể tự mãn, phải tiếp tục cố gắng, tranh thủ giống đại ca con. Trước hai mươi tuổi thành công tiến vào thất cấp.”

“Vâng. Thưa phụ thân.” Hạ Nhất Minh thận trọng nói: “Con nhất định sẽ cố gắng.”

Hạ Thuyên Danh vừa lòng, nói: “Ta vừa mới đi từ chỗ Đại ca tới đây. Nghe nói con chọn hai bộ chiến kỹ.”

Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng gật đầu, liếc mắt nhìn trộm về phía phụ thân cũng không bắt gặp thần sắc trách cứ của phụ thân lúc ấy mới yên lòng.

Nhưng, đột nhiên ngữ khí của Hạ Thuyên Danh chợt thay đổi, nói: “Nhất Minh. Ta biết đối với con mà nói, đối với chiến kỹ sẽ thập phần để tâm. Nhưng ta hy vọng con chỉ luyện tập một môn chiến kỹ là được.”

“Một môn chiến kỹ?” Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.

“Đúng. Lấy tuổi của con bây giờ, ngày sau rất có nhiều hy vọng, hiện tại chính là thời gian tốt nhất để tu luyện nội kình. Cho nên chiến kỹ hãy để tới cuối cùng, chỉ cần con có nội kình cao thâm vậy tùy lúc có thể tu luyện chiến kỹ cường đại.” Vẻ mặt Hạ Thuyên Danh ngưng trọng, nói: “Con có thể tu luyện tới tầng nội kình thứ sáu khi mới mười ba tuổi, thì ngàn vạn lần không nên khi phụ thiên phú và vận may a.”

“Đúng thế.” Âm thanh từ phía sau Hạ Thuyên Danh vang tới, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên thấy Tam thúc Hạ Thuyên Nghĩa đã đi đến, nói: “Nhất Minh. Tu luyện chiến kỹ cũng không phải là một việc dễ dàng, muốn đem một môn chiến kỹ tu luyện tới thuần thục thì phải hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực. Đối với cháu mà nói chỉ có mất nhiều hơn được.” Dừng một chút, Hạ Thuyên Nghĩa liền bổ sung thêm: “Nói thật cho cháu biết, một người một lòng tu luyện chiến kỹ thì đối với nội kình của mình tăng trưởng sẽ không nhiều lắm. Tin tưởng rằng những nhân tài ở phương diện này thì đều được ăn cả ngã về không. Như ông nội, Đại bá và đại ca cháu đều đem toàn bộ thời gian đặt vào chuyện tu luyện nội kình. Đây mới chính là tu luyện giả chính thức.”

Hạ Thuyên Danh ở một bên nghe mà liên tục gật đầu, chẳng qua trên vẻ mặt và ánh mắt của hai người đều hiện ra sự tiếc nuối.

Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng tỏ, phụ thân cùng Tam thúc đối với thiên phú ông nội và Đại bá đều hâm mộ. Dù sao, trong ba người thì chỉ có Đại bá là người duy nhất tiến vào tầng nội kình thứ chín.

Chẳng qua, trong lòng Hạ Nhất Minh lại hiện lên một nghi vấn, tu luyện chiến kỹ tới lúc đại thành thực sự cần bao nhiêu thời gian? Chính mình tựa hồ chỉ trong vòng nửa ngày, đã đem hai loại chiến kỹ thuộc tính bất đồng luyện tới đại thành a.

Hạ Thuyên Nghĩa dứt lời, đột nhiên nói: “Nhị ca. Huynh không tin lời đệ a. Huynh có muốn thử nghiệm một chút?”

“Ta chỉ là có chút không tin được mà thôi.” Hạ Thuyên Danh cười khổ nói, hắn cho tới bây giờ lại không ngờ được tiểu nhi tử của hắn lại đem tới sự kinh hỉ lớn như vậy.

Hạ Thuyên Nghĩa nghiêm mặt, nói: “Nhị ca. Mặc kệ nói như thế nào, đệ cũng chúc mừng huynh. Nhất Minh ngày sau thành tựu khẳng định không kém, sẽ trở thành trụ cột của Hạ gia chúng ta.”

Hạ Thuyên Danh liền xua tay, nói: “Không cần phải khen nó nữa. Nếu còn khen nữa, ta chỉ sợ nó ngay cả hộ của mình cũng không nhớ là gì.”

Hai huynh đệ cứ như vậy ở trong viện tử của Hạ Nhất Minh cất tiếng cười to, kèm theo tiếng cười của bọn họ là khuôn mặt tràn ngập niềm vui.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, đột nhiên hỏi: “Phu thân, Tam thúc để tu luyện một quyển chiến kỹ tới mức đại thành thì cần bao nhiêu thời gian ạ?”

Hai huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhìn nhau, trong mắt ánh lên một tia lo âu. Bọn họ trong lòng đồng thời nghĩ, đứa nhỏ Nhất Minh này đối với vũ kỹ có hứng thu hơn tu luyện nội kình rất nhiều.

Chẳng qua, đây không phải là vấn đề của riêng Hạ Nhất Minh, đối với tầng lớn thiếu niên mà nói thì tất cả đều có tâm tính như vậy.

Nhẹ nhàng hít vào một hơi, Hạ Thuyên Danh nói: “Nhất Minh, chiến kỹ cùng nội kình giống nhau, chủ yếu là muốn xem thể chất của tu luyện giả có hay không phù hợp với tu luyện công pháp, cho nên thời gian tu luyện của mỗi người đều khác nhau. Nhưng muốn đem một quyển chiến kỹ tu luyện tới trạng thái đại thành như con nói lâu thì một năm, có khi mười năm cũng không biết chừng.”

Hạ Nhất Minh há miệng có chút thở dốc, dở khóc dở cười nói: “Cần mười năm mới có thể tu luyện tới đại thành sao?”

Hạ Thuyên Danh trừng mắt nhìn hắn, nghiêm túc nói: “Nhất Minh, không được ước muốn cao xa, muốn một năm tu luyện được tới trạng thái đại thành đã là tốc độ rất nhanh rồi. Tam ca Nhất Huyễn ngươi tu luyện Thủy hệ nội kình, hơn nữa thể chất đặc biệt thích hợp với Thủy hệ công pháp Miên Chưởng. Cho nên mới chỉ trong vòng một năm đã tu luyện Miên Chưởng tới đỉnh cao của tầng thứ sáu. Được coi là người tu luyện một cái chiến kỹ nhanh nhất trong sơn trang.”

Hạ Thuyên Nghĩa đột nhiên tiến lên đứng trước mặt Hạ Nhất Minh nhìn vào hai mắt hắn, nói: “Nhất Minh. Tam ca ngươi khi sau khi mười lăm tuổi mới đạt tới tầng nội kình thứ sáu, cả đời này tiềm lực phát triển của nó đại khái cũng chỉ giống cha ngươi và ta thôi. Cho nên chúng ta mới cho phép nó đem toàn bộ tinh lực đặt lên việc tu luyện chiến kỹ. Còn ngươi thì khác, ngươi còn có một không gian rộng lớn để phát triển, cho nên ta hy vọng cháu hãy lấy việc tu luyện nội kình làm việc chính, chiến kỹ là phụ. Cháu minh bạch chưa?”

Trống ngực Hạ Nhất Minh vội vàng nổi lên, lớn tiếng nói: “Vâng. Thưa Tam thúc. Cháu hiểu được.”

Miệng thì nói to thế, nhưng trong lòng Hạ Nhất Minh lại mơ hồ tính toán, nếu phụ thân và Tam thúc biết được, mình chỉ cần nửa ngày để tu luyện chiến kỹ đã đem Kim hệ Cổn Thạch Quyền và Thủy hệ Miên Chưởng tu luyện tới đỉnh cao tầng thứ sáu, không biết hai người bọn họ sẽ có cảm tưởng gì.

Bất quá, Hạ Nhất Minh tuy rằng lá gan không nhỏ, nhưng vào thời điểm này cũng thủ khẩu như bình, không tiết lộ chút gì.

Xoay chuyển ánh mắt, Hạ Nhất Minh chuyển đề tài, hỏi: “Phụ thân. Người đã quay về, vậy còn mẫu thân đâu?”

Hạ Thuyên Danh mỉm cười, nói: “Cửa hàng ngoài thị trấn không thể không có người trông coi, một khi ta đã trở về, mẫu thân con đương nhiên phải lưu lại. Như thế nào? Muốn gặp bà ấy à?”

Hạ Nhất Minh gật đầu thật mạnh, nói: “Vâng. Con nhớ mẫu thân.”

Hạ Thuyên Danh tiến lên xoa nhẹ đầu Hạ Nhất Minh vài cái, nói: “Con yên tâm. Qua đây một, hai tháng ta và mẫu thân con sẽ quay về ở vài ngày cùng các con. Còn trong thời gian này, các con phải cố gắng, đừng làm ta và mẫu thân thất vọng.”

Hạ Nhất Minh vỗ vỗ ngực, nói: “Cha. Người yên tâm. Con nhất định sẽ không làm hai người mất mặt đâu.”

Hạ Thuyên Danh cười to, nói: “Ta tin tưởng con, tiểu thiên tài.”

Hạ Thuyên Nghĩa xoay người, nói: “Nhị ca. Huynh cùng Nhị tẩu vì sinh ý của gia tộc bôn ba, đến ngay cả việc tu luyện cũng bị trì hoãn. Hay là hai người về thôn trang một chuyến, đệ sẽ đi trông cửa hàng cho.”

Hạ Thuyên Danh khoát tay áo, nói: “Lão Tam. Đệ cùng Lão đại không có kinh nghiệm thương trường, đem cửa hàng giao cho hai người, ta sợ ngay cả hồi vốn cũng không được.”

Sắc mặt Hạ Thuyên Nghĩa có chút đỏ lên, do khuôn mặt hơi đen nên nhìn không quá rõ ràng.

Hạ Thuyên Danh vỗ nhẹ vai Lão Nhị, nói: “Lão Tam. Hạ gia trang chúng ta chỉ cần đệ có thể quản lý tốt, cho Đại ca không phải lo lắng chú tâm tu luyện. Như vậy thôn trang chúng ta ở ngoài ngàn dặm cũng không xuống dốc. Hơn nữa, nếu Đại ca có thể thuận lợi đột phá tầng thứ mười như vậy gia trang sẽ có hai đại cao thủ tầng thứ mười. Hạ gia trang chúng ta ở trong thị trấn chính là số một, cho dù Hứa gia và Trình gia của huyện lão gia cũng không dám có tham vọng đối với chúng ta.”

Hạ Thuyên Nghĩa do dự nửa ngày, gật đầu nói: “Đệ hiểu. Bất quá cho tới khi Đại ca đột phá tầng thứ mười thì hết thảy mọi việc bên ngoài làm phiền Nhị ca người.”

Hạ Thuyên Danh hào khí can vân vung nhẹ hai tay lên, trong không khí nhất thời sinh ra tiếng vang nhỏ.

“Đệ yên tâm, Nhị ca tốt xấu cũng là một người đạt tu vi tầng thứ tám nội kình, cũng không phải cục đất cho người ta muốn làm gì thì làm.”

Hai huynh đệ liếc nhau, lại một lần nữa cất tiếng cười to, trong không khí tràn ngập hào khí nói không nên lời.

Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn bọn họ, chẳng biết vì sao trong lồng ngực mình một luồng khí nóng chảy cuồn cuộn, khoảnh khắc truyền đi khắp cả người, tựa hồ muốn gia nhập cùng bọn họ.

Lúc này, Hạ Nhất Minh đã hạ quyết tâm, mau chóng đề cao tu vi bản thân để tranh thủ sớm một ngày giúp được phụ thân một tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.