Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao

Chương 88

trước
tiếp

Chương 88: Tổng giám đốc Hoắc, vợ anh bị người ta nhìn trúng rồi

Lời vừa nói ra, Lâm Tử Khang đột nhiên sửng sốt.

Ồ, bà chủ thì ra có thể làm được như vậy ư? Nhưng dựa theo thông tin mà anh ta điều tra gần đây, bà chủ chưa từng học đại học ra, vậy tại sao cô không chỉ biết y thuật? Lại còn có rất nhiều nghiên cứu về tài chính?

Lâm Tử Khang rốt cuộc cũng hiếu rõ, tại vì sao mà vị tống giám đốc này lại để anh ta đi điều tra ý tứ của người phụ nữ này.

“Vậy…tổng giám đốc, hôm qua ngài đã đồng ý cô Cố, để cô ấy đến công ty làm việc, mà chức vị cô ấy chọn là giám đốc bộ phận thương mại, vậy bây giờ cô Ôn tới rồi, hơn nữa còn đang ở bộ phận thương mại…”

“Vậy thì đừng để cô ấy tới nữa?”

Thậm chí đến nghĩ cũng không nghĩ, người đàn ông ngồi ở bàn làm việc, một bên gõ văn kiện trên sổ ghi chép, một bên nhíu mày lạnh nhạt, rất không kiên nhẫn mà trả lời.

Lâm Tử Khang sững sờ!

Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy vị tổng giám đốc này đối với chuyện của cô Cố không chút lưu tình, cũng không kiên nhãn đến vậy mà cách chức cô ta.

Chẳng lẽ, anh hiện tại thật sự không yêu cô ta nữa rồi?

Nhưng năm năm qua, anh luôn đối tốt với cô ta, trừ bỏ cho cô ta danh phận, một người vợ nên cho anh cũng đã cho rồi, thậm chí còn để cho cô ta tự do ra vào nhà anh.

Chẳng lẽ chỉ là một lần sai lầm, thì không thể nào tha thứ được nữa?

Lâm Tử Khang nghĩ không thông vấn đề này.

Nhưng thật ra, dường như anh ta biết hai người đang yêu nhau, nếu như thật sự là yêu, thì dù chuyện có phát sinh lớn đến đâu, cũng sẽ không làm lành nhanh như vậy, bọn họ còn vướng mắc thì còn để lại khoảng trống.

Hoäc Hạc Hiên tại thời điểm này, chỉ sợ răng đến bản thân anh \g không nhận ra, anh đối với người phụ nữ mà anh luôn yêu quen thật sự là có phần tàn nhãn hơi quá đáng!

Ôn Giai Kỳ đã có một ngày khá tốt ở công ty, bởi vì bài kiểm tra viết cho cuộc phỏng vấn của cô điểm tuyệt đối, phó tổng giám đốc của bộ phận này khá coi trọng cô, vì vậy đồng nghiệp trong công ty ngược lại cũng không vì cô là người mới đến mà bắt nạt cô.

Tuy nhiên, thái độ làm việc hiện tại của cô quá tiêu cực.

“Maris, bản hợp đồng của phó tổng giám đốc đã làm xong chưa?”

“Vẫn chưa”

“Vậy thì báo cáo bán hàng thì sao, làm xong rồi chứ?”

“Vẫn chưa”

Ôn Giai Kỳ lười biếng trả lời câu hỏi này, chậm rãi ngồi ở nơi đó làm việc, không giống như đến để làm việc, ngược lại giống như đến nơi này làm ông lớn.

Đang đùa giỡn ư?

Cô đến đây để làm cá mắm, chứ không phải thực sự đến để làm việc, cô liều mạng như vậy làm gì?

Tuy nhiên, cô không ngờ rắng, làm việc cả buổi sáng, sau khi cô chỉ chỉnh lý ra ba bản báo cáo, rốt cuộc thì có người ở bộ phận này nhìn không vừa mắt, liền đi tìm phó tổng giám đốc khiếu nại “Phó tổng giám đốc, ngài xem Maris người vừa mới được tuyển dụng tới, cô ấy làm việc chậm như vậy thì phải làm sao?”

“Đúng vậy, phó tổng giám đốc, hợp đồng của tôi vẫn đang đợi”

“Đúng thế đúng thế, phó tổng giám đốc, chỉ bằng chúng ta đối người đi, với hiệu quả như vậy, bộ phận của chúng ta sau này sẽ hoạt động như thế nào?”

Những người này phàn nàn và yêu cầu đuổi việc người mới được tuyển dụng Maris.

‘Vốn dĩ phó tổng giám đốc rất coi trọng Ôn Giai Kỳ, sau khi nghe thấy những lời này, rốt cuộc ánh mắt anh ta cũng hướng ra ngoài, kết quả vừa đúng lúc, thì nhìn thấy Ôn Giai Kỳ đang thong thả ung dung uống trà.

Phó tổng giám đốc: ”..”

Người có chút tài năng có phải đều như thế này không? Tự hào vì mình còn trẻ và đầy sức sống?

Phó tổng giám đốc thở dài một hơi, rốt cuộc anh ta cũng đích thân đi đến: “Maris, cô đang làm gì vậy?”

“Hả?”

Ôn Giai Kỳ đai treo trên tường đối “Không…không có gỊ việc gì sao?”

Phó tổng giám đốc liếc nhìn núi tài liệu trên bàn cô gật đầu: “Cô đừng làm mấy thứ này nữa, đến phòng làm việc của tôi đi, làm trợ lý của tôi, tôi sẽ đích thân dạy cô một số điều về chứng khoán sau này”

“Thật sao?”

Ôn Giai Kỳ nghe thấy điều này, quả nhiên hai mắt liền sáng lên Cô xác thực là có hứng thú với tài chính, hồi đó cô được tuyển thẳng hạng nhất, ngay cả giáo viên của trường học cũng đều nói cô là một hạt giống tài chính đầy thiên phú Ôn Giai Kỳ rất vui vẻ chuyển vào phòng làm việc của phó tống giám đốc, đồng thời bắt đầu từ bây giờ, cô rốt cuộc cũng nghiêm túc trở lại, chuyên tâm học hỏi kiến thức về chứng khoán từ phó tổng giám đốc.

Thậm chí sau khi tan làm buổi trưa, ra ngoài ăn cơm, hai người đều cùng nhau đến nhà ăn.

“Cậu nói cái gì? Cô ta trở thành trợ lý của phó tổng giám đốc?”

Lúc Hoäc Hạc Hiên nghe được tin tức này trên lầu, vừa đi gặp một khách hàng trở về, đột nhiên nghe thấy, cũng không nhìn ra được biếu tình của anh là gì, nhưng giọng điệu rõ ràng là không tốt.

Lâm Tử Khang lập tức giải thích: “Có lẽ là phó tổng giám đốc đánh thoải mái dựa vào ghế đếm số vòng của đồng hồ , rốt cuộc cũng ngồi thẳng ngườ ,, phó tổng giám đốc, có chuyện gì vậy? Tìm tôi có giá cao tài năng của cô ấy, ngài cũng nói rồi, cô ấy rất hiểu thứ này, vì vậy để cho cô ấy làm trợ lý, cũng là điều bình thường”

“Vậy sao?”

Lời nói ra, người đàn ông này mà lại mở miệng buông lời chế nhạo.

Sự mỉa mai có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Lâm Tử Khang không tùy tiện nói gì nữa, mắt thấy giờ cơm cũng tới rồi, thuận tiện gọi cho khách sạn bình thường chuyên chuyển đồ ăn cho công ty, đem đồ ăn tới cho tổng giám đốc.

Nhưng khi anh ta lấy điện thoại ra, bên ngoài văn phòng chưa đóng cửa hoàn toàn, mơ hồ nghe thấy giọng nói của các nhân viên văn thư trong văn phòng tổng giám đốc truyền tới “Vừa nấy, người phụ nữ mà phó tổng giám đốc đưa tới đây, chính là trợ lý mới mà ngài ấy tuyển dụng?”

“Đúng vậy, cô xem ngài ấy đối xử rất tốt với cô ta đúng không, còn tự mình gắp đồ ăn cho cô ta”

“Không sai, cô gái này à, thật đúng là trúng xổ số đắc rồi, vừa tới liền nhận được sự ưu ái từ lãnh đạo lớn như vậy, tôi thấy cô ta sau này ở Hoäc Thị lên như diều gặp gió ở trong tâm tay”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.