Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 6

trước
tiếp

Chương 6

“Người nhà bệnh nhân đâu?”

Ở văn phòng, bác sĩ Nancy, người nhà bệnh nhân tính rất nóng nảy, cô nhớ phải cẩn thận một chút.

Y tá tốt bụng nhắc nhở một câu.

Ôn Hủ Hủ liền cười cười, thay áo blouse trắng, đeo khẩu trang lên, lúc này mới đến văn phòng Giám đốc.

“Giám đốc.”

“Nancy đến rồi, mau vào đi, đây là người nhà bệnh nhân cô mau tới gặp.”

Trong văn phòng Giám đốc đèn bật sáng trưng, Giám đốc lớn tuổi đang cố gắng nói chuyện với người ngồi đối diện ông, ngay cả mồ hôi lạnh trên đầu cũng toát ra.

Đáng tiếc, người nhà bệnh nhân không quan tâm vị viện trưởng này nói gì.

Đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng Ôn Hủ Hủ, ông tựa như bắt được một cây cỏ cứu mạng, lập tức đứng lên mở cửa cô.

Ôn Hủ Hủ: “……”

Nhìn thấy viện trưởng đích thân ra mở cửa cho mình, cô không khỏi kinh ngạc.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của cô liền chú ý đến người ngồi bên trong, sau khi cô thấy rõ mặt của của vị này, đột nhiên đồng tử cô co rụt lại lộ vẻ khó tin!

“Viện trưởng, đây chính là bác sĩ Trung Quốc giỏi của bệnh viện các ông sao? Chỉ có mình cô ta thôi sao?”

Một người phụ nữ, dáng người cô cao gầy, trang điểm tinh xảo, mái tóc xoăn gợn sóng màu nâu, trên người mặc thương hiệu cao cấp nào đó, khí chất cao quý được phô diễn ra ra bên ngoài.

Cố Hạ!

Không ai nghĩ rằng, sau năm năm, Người mà Ôn Hủ Hủ gặp lại đầu tiên, lại là cô ta!

Vậy, cô ta có phải là bệnh nhân mà cô cần chữa trị không?

Đôi mắt đen lộ ra ngoài lớp khẩu trang của Ôn Hủ Hủ, từng chút từng chút lạnh xuống, giống như sương lạnh bao trùm, vài giây liền biến mất một nửa nhiệt độ.

Năm đó, quả thật hôn nhân của cô và Hoắc Tư Tước là được sắp đặt. HHai nhà Ôn Hoắc luôn có giao tình tốt, sau khi Ôn Hủ Hủ sinh ra, người nhà hai bên liền định hôn ước cho cô và Hoắc Tư Tước, lúc ấy hai người họ chỉ mới năm tuổi.

Đương nhiên, hôn sự này, Ôn Hủ Hủ ngay từ đầu cũng không có coi là thật, cô cũng cảm thấy đây là người lớn nói đùa mà thôi. Mặc dù cô thực sự thích Hoắc Tư Tước.

Cho đến khi Ôn gia gặp chuyện không may, Gia đình tan nát chỉ sau một đêm, Hoắc lão gia lúc này chẳng những không ghét bỏ cô, ngược lại chủ động đề cập tới hôn sự, để Ôn Hủ Hủ gả đến Hoắc gia, cho cô cuộc sống thỏa mái.

Vào thời điểm đó cuối cùng cô cũng đã yêu.

Nhưng cô thật không ngờ, quyết định gả vào Hoắc gia năm đó của cô đổi lại là kết cục như vậy.

“Giám đốc nhầm rồi.”

“Cái gì?”

“Bệnh của cô ấy, tôi không trị được, ông tìm bác sĩ khác đi!”

Ánh mắt Ôn Hủ Hủ lạnh lùng bỏ lại những lời này, xoay người rời đi.

Giám đốc: “……”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.