Vạn Dặm Hồng Trang Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 9

trước
tiếp

Vừa bắt đầu nảy ra ý tưởng này, Thúy Huệ đã bị chính ý nghĩ của mình dọa cho sợ hãi. Thế nhưng khi nàng ta nghĩ đến việc sau khi Thích Tuệ Miễn chết, nàng ta có thể đổi một chủ tử mới, nghĩ đến đây, Thúy Huệ ngày càng cảm thấy Thích Tuệ Miễn lẽ ra nên chết từ lâu rồi.

Một khi con người đã sinh ra ý niệm xấu xa, nó sẽ nhanh chóng bén rễ và nảy mầm nhanh như một hạt giống vậy.

Thúy Huệ lo sợ Thích Tuệ Miễn không có ý định chết nữa, mở miệng kích thích nàng.

“Tiểu thư, nếu như người chết đi, chẳng phải đúng như tâm nguyện của người sao? Dù sao người không muốn sống thì cũng đừng liên lụy đến người khác chứ. Hiện tại, Thừa tướng, Thái tử điện hạ, Thái tử phi, thậm chí lão gia cùng lão phu nhân đều vô cùng chán ghét người, mỗi một người trong Thích gia đều ước người nên sớm chết đi, lão phu nhân đối với người càng hết hy vọng rồi.”

“Nếu người chết đi, không phải tất cả mọi người đều vui vẻ sao?”

Thúy Huệ càng nói càng hưng phấn, nàng ta lúc này chỉ muốn đâm cho Thích Tuệ Miễn một dao, muốn nàng nhanh chóng kết liễu cuộc đời mình.

Nếu như Thích Tuệ Miễn thật nghe được, ở dưới tình huống như thế này, nàng ấy nhất định sẽ tức giận đến mức một dao kết thúc cuộc đời.

Nhưng Thúy Huệ không biết rằng, người ở trước mặt này sớm đã không còn là chủ tử của nàng ta.

Thích Tuệ Miễn ngẩng đầu nhìn Thúy Huệ, khóe miệng cong lên nở một nụ cười đáng sợ: “Ta mà chết, ngươi nghĩ ngươi có thể sống sao?”

“Mặc dù trên dưới Thích gia đều rất chán ghét ta, nhưng tốt xấu gì ta cũng là tiểu thư của Thích gia, là Tiêu Dao Vương phi, ngươi thân là tỳ nữ hầu hạ ta, nếu ta chết rồi, ngươi cho rằng ngươi có thể thoát khỏi liên can sao?”

Thích Tuệ Miễn nói vô cùng thong dong và bình tĩnh, ngược lại Thúy Huệ đã bị dọa đến mức mặt mày trắng bệch.

Hợp đồng bán thân của Thúy Huệ giờ ở trong tay Thích Tuệ Miễn, nghe những lời nói này khiến nàng ta càng thêm sợ hãi.

“Nô tỳ… nô tỳ lập tức đi tìm đại phu.”

Thúy Huệ sợ hãi chạy ra ngoài, mà Thích Tuệ Miễn hiện tại đã sa cơ lỡ vận, những lời vừa nãy đã vắt kiệt chút sức lực cuối cùng của nàng. Thúy Huệ vừa đi, Thích Tuệ Miễn đã không chống đỡ nổi nữa mà nặng nề ngã xuống giường.

Yến Cảnh Nhiên đang đọc sách ở Thính Vũ Hiên, đột nhiên có người đi vào.

“Vương gia, bên Phong Vũ Các báo tin đến nói rằng tỳ nữ bên cạnh Vương phi muốn chúng ta để nàng ta ra khỏi phủ tìm đại phu cho Vương phi, Vương phi hiện không được ổn lắm.

Người bước vào là một trong những tâm phúc của Yến Cảnh Nhiên, Quang Dao.

Yến Cảnh Nhiên nghe vậy, lặng lẽ cau mày, cũng không nói lời nào.

Nữ nhân kia đang làm gì vậy? Treo cổ không chết, ngược lại mới ngất một chút mà đã sắp chết rồi sao?

Yến Cảnh Nhiên cảm thấy cũng có khả năng này, từ khi Thích Tuệ Miễn vào phủ chịu đủ mọi giày vò, từng đợt này đến đợt khác nối đuôi nhau như cơn sóng, căn bản chưa từng có ngày bình yên.

“Vương gia, có nên để nàng ta ra ngoài không?”

“Để nàng ta ra ngoài đi, sau đó phái người trông chừng nàng ta xem có thật sự đi tìm đại phu hay làm việc gì khác? “

Hình ảnh Thích Tuệ Miễn cứu người ngày hôm qua hiện lên trong đầu Yến Cảnh Nhiên, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Để Tuyền Cơ sang nhìn một chút, ta cũng muốn xem xem Thích Tuệ Miễn có thật sự sắp chết hay không.”

Hắn không tin Thích Tuệ Miễn thật sự yếu đến sắp chết. Ngày đại hôn đã bị giày vò, nhưng tại thời điểm cứu người hôm qua còn mặt mày tươi tỉnh, chịu đủ mọi loại giày vò như vậy còn không chết, giờ làm sao nói sắp chết là sắp chết được.

“Vâng. Tuyền Cơ sớm đã muốn nhìn thử một chút.”

Dao Quang nói với vẻ phấn khích.

Đêm trước rõ ràng Vương phi không hề tức giận, chuyện Vương phi sống lại đã truyền đến tai rất nhiều người. Tuyền Cơ một lòng nghiên cứu y thuật, từ lâu đã muốn xem thử nhưng lại lo ngại thân phận nên chưa dám hành động.

Lúc này Vương gia lại mở miệng, vừa hay có một lý do hợp lý.

Dao Quang liền tranh thủ đi báo tin cho bằng hữu của mình. Yến Cảnh Nhiên suy nghĩ một chút, bàn tay to sờ soạng đầu giường, một cánh cửa mật đạo đột nhiên xuất hiện.

Kế tiếp, chuyện quái dị hơn nữa đã xảy ra, Yến Cảnh Nhiên đứng dậy từ xe lăn, đi về phía mật đạo.

Bộ dáng nhẹ tựa mây bay, không hề giống một người có tật ở chân.

Yến Cảnh Nhiên lấy ra một chiếc mặt nạ ngọc bích, sau đó đeo vào, hắn lắc mình một cái, liền biến mất sau cánh cửa mật đạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.