Tuyệt Thế Cường Long

Chương 0

trước
tiếp

Chương 70

Trong lòng ông cũng không khỏi có chút thất vọng về Tề Đẳng Nhàn, xem ra, chuyện lần trước, hơn phân nửa là ăn may?

Về sau phải nói với Tôn Thanh Huyền một chút, tránh cho ông ấy tiếp tục bị lừa mới được.

Tề Đẳng Nhàn chậm rì rì đi ra khỏi phòng. Từ trước đến nay, hắn đều làm việc theo bản tính, nếu tất cả mọi người đều không tin thì hắn cũng chẳng thèm xen vào.

Tuy Hoàng Tình Ca là một sinh mệnh tươi sống, nhưng người khác không để hắn cứu thì hắn có thể làm gì?

“Hứ, đồ lừa đảo! Cô chủ nhà chúng tôi đáng thương như vậy mà anh còn định lợi dụng cô ấy mà lừa đảo. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, anh không cảm thấy cắn rứt lương tâm sao?” Người giúp việc nhà thị trưởng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì không nhịn được mà hung hăng phỉ nhổ hắn một phen.

“Cũng may là thị trưởng khoan dung độ lượng, nếu không, loại kẻ lừa đảo như anh nhất định sẽ bị tống vào nhà lao, ở tù mọt gông!”

“Đồ lừa đảo, không xứng làm người!”

Tề Đẳng Nhàn để ngoài tai những lời nhục mạ này, anh vẫn duy trì tiết tấu của mình, không hề hoang mang mà đi xuống lầu.

Trong phòng, sau khi Tề Đẳng Nhàn rời đi, Jackson tiếp tục dùng phương pháp vừa rồi để thôi miên Hoàng Tình Ca, để cô ấy có thể dễ dàng tiếp nhận những gì anh ta muốn truyền đạt trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh này.

“Jackson tiên sinh không hổ là chuyên gia nghiên cứu tâm lý học nhiều năm nồi tiếng ở Mỹ, quả nhiên rất có tài năng, tôi thấy tình trạng của em ấy đang không ngừng tốt lên rồi!” Hoàng Kỳ Bân vui vẻ nói.

Tuy Hoàng Tình Ca vẫn đang trong trạng thái nửa mộng nửa tỉnh nhưng cô nghe rõ những lời Jackson nói, cảm xúc dần ổn định, không ngừng nhẹ nhàng gật đầu coi như đáp lại, thỉnh thoảng trong miệng còn phát ra tiếng nỉ non.

Hoàng Văn Lãng thấy một màn này, tâm trạng cũng tốt hơn không ít. Ông vừa lòng gật đầu, nhẹ giọng nói với Từ Ngạo Tuyết “Tổng giám đốc Từ thật có tâm, cố ý mời chuyên gia như vậy từ nước Mỹ về điều trị cho con gái tôi, tôi thật sự không biết nên báo đáp thế nào!”

Từ Ngạo Tuyết nghe vậy thì trong lòng không kìm được mà thấy vui vẻ, chỉ cần Jackson có thể chữa khỏi cho Hoàng Tình Ca, như vậy, cô ta có thể dễ dàng bàn chuyện với Hoàng Tình Lãng hơn rồi.

Hoàng Kỳ Bân nghĩ thầm, lúc sau nhất định phải chăm sóc cho tên lừa đảo Tề Đẳng Nhàn thật tốt mới được. Hắn đúng là không biết điều, không những dám lừa ba mà còn nguyền rủa em gái!

“Chắc là do sa đọa, đã từng là cậu cả nhà họ Tề mà nay lại lưu lạc đến mức phải đi làm lừa đảo, haiz…” Từ Ngạo Tuyết nghĩ thầm, càng thêm khinh thường Tề Đằng Nhàn.

Khó trách Ngọc Tiểu Long chướng mắt người đàn ông như vậy, có lẽ không có bối cảnh chỉ là một nguyên nhân, càng quan trọng hơn là không có bản lĩnh còn thích làm bộ làm tịch.

“Tình Ca, mẹ cô cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ nàng của cô. Bà ấy nhất định đang hy vọng cô sớm ngày khỏe lên, trở về cuộc sống bình thường, không phải lúc nào cũng sống trong bóng tối của quá khứ…” Jackson tiếp tục dẫn dắt cảm xúc của Hoàng Tình Ca, dần nói vào trọng điểm.

Nhưng đúng lúc này, hai mắt Hoàng Tình Ca hai mắt bỗng nhiên mở to, hoảng sợ mà nhìn Jackson.

Jackson cũng rất chấn động, từ lúc bắt đầu đến giờ, quá trình thôi miên rất thuận lợi, Nhưng tại sao, Hoàng Tình Ca lại đột nhiên bừng tỉnh?

Anh ta hành nghề điều trị tâm lý cho bệnh nhân tâm thần nhiều năm nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống này.

Theo lý mà nói, trong trạng thái như vậy, Hoàng Tình Ca cần phải bị ngoại lực lớn tác động hoặc là trong tiền thức sinh ra xung đột kịch liệt, cô ấy mới đột nhiên bừng tỉnh.

“Sao lại thế này?” Jackson cũng rất kinh ngạc, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.

Hoàng Tình Ca hét lên một tiếng, đột nhiên vung tay tát lên mặt Jackson một cái. Móng tay sắc nhọn vẽ nên một đường máu thật sâu trên mặt anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.