Truyện Con Đường Bá Chủ

Chương 63.1

trước
tiếp

Chương 63: Liễu Gia

Bình An Thành…

Đây là thành trì nằm giáp ranh giới hai phương Bắc Nam Băng Thiên Đại Lục, đương nhiên cũng là nơi tụ tập đại lượng tu chân giả…

Mặc dù không có quy mô lớn như Linh Vũ Thành, nhưng Bình An thành cũng có lượng dân cư đông đúc, bên trong có nhiều gia tộc tu chân an cư lập nghiệp…

Bình An thành do hai gia tộc Ngũ Cấp dẫn đầu, phân biệt gồm: Nhạc gia và Cao gia…

Nếu quay về vài chục năm trước, tại Bình An Thành, Nhạc gia và Cao gia chỉ có thể cúi đầu trước một gia tộc khác…

Đó là Liễu gia…

Liễu gia ở thời điểm đó cũng là một cái Ngũ Cấp gia tộc,…tuy nhiên lại có vinh quang vô hạn, được vô số thế lực nịnh nọt lấy lòng, ẩn ẩn có xu thế nhanh chóng trở thành Lục cấp…

Mà nguyên nhân dẫn đến điều này chính là do một vị Đại tiểu thư Liễu gia lọt vào mắt xanh của một người nam nhân…

Địa vị và quyền thế của Liễu gia khi đó đều do danh tiếng của người đàn ông này mang lại…

Người nam nhân đó có một cái tên khí phách, ngạo nghễ bốn phương: Lạc Phá Lôi…

Tại phía Bắc Băng Thiên Đại Lục, nhắc đến cái tên Lạc Phá Lôi này, chỉ sợ ngay cả trẻ em 3 tuổi cũng phải ghi nhớ…

Tân nhiệm Bát cấp gia tộc Lạc gia chi chủ, Luyện Hư Kỳ cường giả, song thuộc tính Linh Căn: Băng – Lôi…, trong suy nghĩ của nhiều người, hắn đã là một trong số những người mạnh nhất lúc bấy giờ, đứng trên đỉnh cao đại lục…

Một người đàn ông như vậy, chỉ sợ phất tay một cái sẽ có vô số nữ nhân đồng ý leo lên giường hắn…

Nhưng, tại thời điểm đó Lạc Phá Lôi lại vô tình nhìn thấy Liễu gia Đại Tiểu Thư, bị sắc nước nghiêng thành của nàng mê hoặc…

Mọi chuyện không cần nói cũng biết, hôn lễ của cả hai nhanh chóng diễn ra…

Trước sự hâm mộ ghen ghét của người đời, Liễu gia thành công bám lấy bắp đùi Lạc gia, từ đó địa vị đột ngột tăng mạnh…

Vô số nữ nhân thầm hận không thể thay thế vị Đại tiểu thư Liễu gia kia, từ gà mái trở thành phượng hoàng trông thoáng chốc…

Mọi chuyện cứ tưởng đến đó là hết và Liễu gia sẽ ngày một hùng mạnh, xưng hùng xưng bá Bình An thành không xa…

Nhưng người tính không bằng trời tính…

Cách đây 17 năm, Lạc gia đột ngột đứng ra chiêu cáo thiên hạ, Lạc Phá Lôi từ hôn vị kia Liễu gia đại tiểu thư…trả về nhà mẹ đẻ…

Trước ánh mắt dòm ngó xoi mói của người đời, Liễu gia đại tiểu thư bị vô tình đuổi về, nghe đồn trở về Liễu gia không lâu sau đó buồn bực sầu não mà chết…

Đó cũng là lúc ác mộng của Liễu gia bắt đầu…

Vô số thế lực trước đây tận lực nịnh nọt đột ngột quay lưng, bỏ đá xuống giết…

Không ít thế lực vốn hữu hảo quan hệ thân thiết với Liễu gia vì sợ đắc tội Lạc gia mà vô tình cắt đứt quan hệ, trở mặt thành thù…

Địa vị Liễu gia cấp tốc rơi xuống vạn trượng…

Ngắn ngũi hơn mười năm, từ một gia tộc có khả năng xưng hùng xưng bá, tuột dốc không phanh, thậm chí có nguy cơ xóa xổ khỏi Bình An thành…

Trong cơn đại nạn đó, Liễu gia nhị tiểu thư đột ngột kế nhiệm vị trí gia chủ, bằng vào thiên phú trác tuyệt của mình, chỉ mới hơn 30 tuổi đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ cường giả, thành công bảo trụ Liễu gia tránh thoát một kiếp tan cửa nát nhà…

Tuy nhiên, Liễu gia hiện tại cũng chỉ còn là một cái Tam cấp gia tộc, tại Bình An Thành may mắn thủ một phần đất mà thôi…

Ngày hôm nay, đại môn Liễu gia tiến đến một đám khách không mời, đi đầu là một thanh niên tầm 25 26 tuổi, bộ dạng trông khá âm hiểm, một thân quần áo hoa lệ, sau lưng là hai nam tử trung niên có Nguyên Anh kỳ tu vi, trông hùng hỗ vô cùng…

Thanh niên này có tên Cao Tiến, chính là con trai độc nhất của Ngũ cấp Cao gia chủ… Lần này tiến đến Liễu gia với mục đích…

“Không biết Cao công tử đại giá quan lâm, tiểu nhân không kịp tiếp đón, xin thứ lỗi” Bên trong Liễu gia, một nam nhân trung niên có phần mập ú niềm nở bước ra chào hỏi, chỉ là trong mắt hấn cất giấu một tia chán ghét…

“Liễu tổng quản, gia chủ nhà các ngươi đâu? Sao không ra tiếp đốn bổn công tử”

Cao Tiến nghênh mặt, hiển nhiên cho rằng với thân phận của mình, một cái tổng quản Liễu gia không đủ tiếp hắn…

“Gia chủ đang bế quan, nếu Cao công tử muốn gặp phải đợi khi khác a” Liễu tổng quản kính cẩn từng ly nói…

“Lại bế quan? Haha, các ngươi Liễu gia xem ta là con nít 3 tuổi sao? Lại lấy cớ bế quan tránh mặt ta?” Cao Tiến trừng mắt cười lạnh, vận chuyển linh lực hướng Liễu tổng quản đá một cái…

“Hừ” Liễu tổng quản trong lòng cười lạnh, người này là một cái công tử bột, hơn 25 tuổi chỉ mới Trúc Cơ Viên Mãn, bất quá phụ thân đối phương lại là Cao gia gia chủ, Nguyên Anh Viên Mãn tu vi, hắn không dám phản kháng…

Chỉ có thể vận chuyển linh lực tiến hành phòng thủ, bị động nhận đối phương một đá…

“A” Liễu Tổng Quản lăn một vòng, sắc mặt tái nhợt, hắn miễn cưỡng chắp tay khó khăn nói:

“Gia chủ thật sự bế quan, hy vọng Cao công tử kiên nhẫn chờ đợi”

“Hừ, công tử nhà ta nhìn trúng các ngươi Liễu gia chủ là phúc khí tu tám đời, đừng không biết tốt xấu” Một trong hai nam nhân đi cùng Cao Tiến quát lạnh, hai người bọn hắn là Cao gia hai tên trưởng lão, phụng mệnh gia chủ bảo hộ Cao Tiến…

“Thật khinh người quá đáng” Động tĩnh nơi này đã sớm khiến tộc nhân Liễu gia chú ý, cả đám xuất hiện trừng mắt nhìn chằm chằm ba người Cao gia, đám trẻ nhỏ ngây thơ thậm chí còn muốn động thủ…

Nhìn tộc nhân Liễu gia số lượng thưa thớt, phần lớn đều là người già và trẻ nhỏ, Cao Tiến trong mắt hiện lên một tia khinh thường…

Những năm gần đây tộc nhân thế hệ thanh thiếu niên Liễu gia vì không chịu nổi áp bức từ các thế lực khác, phần lớn đều bỏ nhà rời đi, một số thậm chí còn phản bội…

“Các ngươi Liễu gia hiện tại là tình cảnh gì? Chúng ta Cao gia đã cùng Nhạc gia kết minh, trong thời gian tới sẽ cùng nhau thống trị Bình An thành, gia chủ các ngươi lọt vào mắt xanh của bổn công tử chính là thiên đại may mắn”

Cao Tiến cười hề hề nói:

“Còn không quỳ xuống tạ ơn?”

“Phi, chúng ta Liễu gia dù toàn bộ thành ăn mày, cũng không để gia chủ gả cho ngươi” Một tiểu cô nương Liễu gia non nớt nói, ánh mắt trẻ thơ của nàng hiện lên một tia căm giận…

“Ngu xuẩn mất khôn, vả miệng cho ta” Cao Tiến giận dữ hạ lệnh…

“Xú nha đầu, chịu đánh” Một tên trưởng lão sau lưng Cao Tiến quát lạnh, Nguyên Anh tu vi bùng phát, một bàn tay linh lực hướng gương mặt nhỏ nhắn còn bún ra sửa đập tới…

“Không được” Không ít tộc nhân Liễu gia rống giận, hai mắt đó ngầu…

“Chết”

Mắt thấy tiểu cô nương sắp bị đánh trúng, một tiếng quát thánh thót vang lên, một cỗ khí thức kinh người chấn vỡ bàn tay linh lực, thế công không giảm ép đến ba người Cao gia…

Hai tên Cao gia trưởng lão nhanh chóng kéo Cao Tiến về sau lưng mình, vận chuyển linh lực toàn thân, hướng cổ khí thế kia ép đến…

“Phụt”

Khí thế quá mạnh, hai người bị đẩy lùi hơn mười bước, sắc mặt tái nhợt…

Cao Tiến thoáng chùi mồ hô lạnh trên trán, bất quá lại càng thêm hung hăng càng quấy hét ầm lên:

“Liễu Thi Cầm, ngươi rốt cuộc xuất hiện, không tiếp tục bế quan sao?”

“Cao Tiến, dù phụ thân ngươi ở trước mặt ta cũng không dám làm càn như vậy, ai cho ngươi lá gan khi dễ người Liễu gia?”

Theo một âm thanh ung dung hết sức bình thản vang lên, ba thân ảnh xuất hiện…

Cầm đầu là một nữ tử như bước ra từ trong tranh, thân choàng bạch y mộc mạc đến cực điểm, nhưng lại khiến người khác hít thở không thông với nhan sắc của nàng…

Da không phấn vẫn trắng, môi không son vẫn hồng, thân hình uyển chuyển, dáng đi thanh cao, máy tóc dài rủ xuống hai vai, đôi mắt đen láy to tròn như ngọc thạch, mày liễu hơi cau có vẻ buồn man mát, nốt rùi son nơi khóe mắt như tô điểm cho vẻ đẹp của nàng càng thêm hoàn mỹ…

Bên cạnh nữ tử là hai lão phụ nhân áo xám, cả hai đều là Kim Đan Hậu Kỳ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.