Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 31-32

trước
tiếp

Chương 31: Mạc Trường Vân

Những người này làm so có thể hiểu được, Diệp Trần bây giờ đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí trung kỳ, da thịt đã trải qua linh khí rèn luyện, lực phòng ngự so với trước tăng lên về chất.

Cho dù Diệp Trần không có làm chỉ, chỉ cần chân nguyên trong cơ thể tự động tạo ra phòng ngự phản lực, cũng xa xa không phải Từ Tuấn Kiệt có thể ngăn cản được.

Hơn nữa, Tuy rằng Diệp Trần cảm thấy Từ Tuấn Kiệt nhiều lần khiêu khính hắn, nhưng làm người cũng coi như là quang minh lỗi lạc, cho nên cũng không có đối với hắn ra đòn sát thủ, bằng không sẽ không chỉ đơn giản là bắn ngước ra đằng sau như vậy.

Tuy rằng mọi người nghĩ mãi mà không hiểu nguyên nhân trong đó là gì, nhưng cũng không có ai còn dám xem nhẹ thiếu niên có cách ăn mặc nghèo khó như trước.

Cùng lúc đó, ở một căn phòng nào đó trong biệt thự của Đường gia, nhân vật quan trọng của Đường gia đều tập trung ở đó, vẻ mặt của tất cả mọi người đều nghiêm túc.

“Ông Đường, chú Đường, mọi người cân nhắc như thế nào rồi? Chỉ cần đáp ứng điều kiện của bên cháu, cháu lập tức để cho người đưa linh dược kéo dài tính mạng tới, cam đoan có thể để cho ông Đường có thể sống thêm được ba năm!”

Nói chuyện chính là một thiếu niên ước chừng không đến hai mươi tuổi, mặc đồ trắng và trông rất đẹp trai, nhưng trong tính cách của hắn ta, lại để lộ ra một loại cảm giác xấu xa rất khó chịu.

Người này chính là công tử thứ hai Mạc gia ở thành phố Thiên Hải, Mạc Trường Vân!

Hóa ra, vốn là Mạc gia và Đường gia đã thương nghị xong chuyện thông gia, hơn nữa ngay cả lễ đính hôn cũng đã quyết định rồi, thế nhưng sau khi Mạc Trường Vân này chạy tới Đường gia, bỗng nhiên lại đưa ra một cái điều kiện mới:

Sau khi Đường gia và Mạc gia thông gia, Mạc gia toàn lực hỗ trợ Đường gia đi ra khỏi cảnh khó khăn, thậm chí có thể cung cấp một viên Ích Thọ Diên Niên đan trong truyền thuyết cho Đường Nghiệp, trợ giúp Đường Nghiệp kéo dài tính mạng ba năm.

Nhưng phải trả một cái giá thật lớn, sau này Đường gia nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của Mạc Trường Vân không được từ chối!

Nói cách khác Mạc Trường Vân không hài lòng chỉ là thông gia với Đường gia, mà hắn muốn hoàn toàn kiểm soát Đường gia, để cho hắn sử dụng!

“Ba!”

Sau khi trong phòng im lặng một lát, Đường lão vỗ bàn đứng dậy,

“Ta sống nhiều năm như vậy rồi, đã sớm coi nhẹ sống chết, sống lâu thêm ba năm, sống ít đi ba năm, cũng có khác gì nhau! Hơn nữa ta vốn không đồng ý cái gọi là hôm nhân chính trị, Mạc nhị công tử mời trở về đi!”

“Cha nghĩ lại a!”

Đường Nghiệp vừa mới nói xong, một người đàn ông trung niên đứng lên, đây là con trai cả của Đường Nghiệp, Đường Minh Viễn.

“Hiện nay Đường gia ta đang theo chiều hướng xuy tàn hết sức rõ ràng, nếu như cha lại…đến lúc đó Đường gia nhất định phải hoàn toàn xuống dốc! Hơn nữa coi như chỉ vì kéo dài tuổi thọ của cha thêm ba năm, trả bất cứ cái giá nào đều là đáng giá a!”

“Không sai! Anh cả nói có lý!”

Đường Minh Viễn vừa mới nói xong, lại có một người đàn ông trung niên khác đứng lên, đây là con trai thứ hai của Đường Nghiệp, Đường Minh Chí, cũng tức là cha của Đường Thanh Nhã.

Đường Minh Chí nói tiếp:

“Một khi hai nhà thông gia, Đường gia chúng ta và nhị công tử cũng chính là buộc vào nhau trên một sợi dây thừng, đến lúc đó coi như Nhị công tử không nói, chúng ta chắc chắn toàn lực trợ giúp Nhị công tử, hỗ trợ hắn đoạt được vị trí gia chủ đời tiếp theo của Mạc gia!”

Mạc Trường Vân cũng vội hùa theo nói:

“Cha vợ nói cực phải! Trường Vân sở dĩ muốn trước khi đính hôn ra điều kiện này, đơn giản chính là muốn một lời thề của các vị mà thôi, nếu trong tương lai cháu có thể đánh bại anh cả cháu, trở thành gia chủ đời tiếp theo của Mạc gia, cháu cam đoan Đường gia nhất định sẽ đạt được rất nhiều hồi báo!”

Mạc Trường Vân vừa nói ra lời này, mọi người Đường gia vốn còn có chút do dự, lập tức thi nhau động lòng, sau khi liếc nhau một cái, đồng thanh nói:

“Lão gia, ngài đáp ứng đi!”

Trong mọi người, duy chỉ có anh trai của Đường Thanh Nhã là Đường Thanh Sơn há to miệng, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng không có mở miệng ra.

Tấy ý kiến của mọi người nhất trí như thế, Đường Nghiệp nặng nề thở dài một hơi, chán nản nói:

“Việc này để cho ta suy nghĩ một chút, khách nhân bây giờ đều đã tới, chúng ta làm chủ nhà, cũng không thể quá thất lễ!”

Mọi người nghe được điều này, còn muốn khuyên tiếp, Đường Nghiệp cũng đã chống gậy đứng lên, trực tiếp đi ra ngoài cửa, mọi người còn lại thi nhau vội vàng đi theo.

Đợi đến toàn bộ mọi người của Đường gia rời khỏi, trong phòng chỉ còn lại mỗi Mạc Trường Vân và một ông già gầy gò.

Khóe miệng của Mạc Trường Vân nhếch lên, hiện ra nụ cười khẩy,

“Ông già, tôi không tin ông thực sự không sợ chết! Xem ông có thể chống đến lúc nào!”

Lại nói Diệp Trần dễ dàng đánh bại Từ Tuấn Kiệt, một lần nữa trở lại trong phòng khách của Đường gia, nhưng bởi vì Đường Thanh Nhã hiếu kỳ, lôi kéo hỏi lung tung chuyện này chuyện nọ,

“Diệp Trần, vừa rồi anh dùng là cái yêu thuật gì a? Tuy rằng tôi không biết võ công, nhưng nghe anh của tôi nói, Từ Tuấn Kiệt kia là võ học kỳ tài, thực lực còn cao hơn cả anh ấy, anh thậm chí ngay cả di chuyển cũng không nhúc nhích một chút nào, đã đánh cho anh ta bay? Anh làm được như thế nào? Còn có, trước đó Ông Mạnh nói anh là tông sư Hóa Kình, đây là sự thật sao? Anh có còn là Diệp Trần mà tôi biết nữa hay không? Tại sao tôi cảm giác con người của anh giống như hoàn toàn thay đổi biến thành một con người khác như thế?”

Đường Thanh Nhã ngày bình thường đoan chính dịu dàng, lúc này hoàn toàn đã biến thành một bé cưng hiếu kỳ.

Diệp Trần lập tức trở nên đau đầu, lấy tay nâng trán, cười khổ nói:

“Chị cả, cô một hơi hỏi nhiều vấn đề như vậy, tôi cũng không biết trả lời vấn đề nào trước cho cô!”

Mũi ngọc tinh xảo của Đường Thanh Nhã hếch lên một cái, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi cong lên, trên mặt hiện ra dáng vẻ làm nũng hiếm thấy,

“Người ta thật rất hiếu kì nha, anh nói với tôi một chút thôi!”

Đường Thanh Nhã nói chuyện cùng lúc đó còn gắt gao níu lấy cánh tay của Diệp Trần, giống như sợ hắn chạy mất.

“Cái này sao…”

Ngay tại lúc Diệp Trần đang suy nghĩ nên giải thích như thế nào với Đương Thanh Nhã, chỗ cửa ra vào của phòng khách, bỗng nhiên truyền đến một hồi xao động,

“Mọi người mau nhìn, Đường lão gia tới rồi!”

Nghe được điều này, Diệp Trần cũng không thể không hướng nhìn đến dòng người đang cuồn cuông đi vào,

Chỉ thấy, một người đang chống gậy, một ông già râu tóc bạc hết, ở dưới một đám người đang chen chúc, từ từ đi vào trong phòng khách, thỉnh thoảng hướng về phía mọi người phất tay chào hỏi.

“Lại là ông ta!”

Diệp Trần tuyệt đối không nghĩ tới, ngày ở trong bệnh viên kia, tiện tay cứu một người, lại là người đứng đầu của Đường gia, ông nội Đường Thanh Nhã, Đường Nghiệp!

Đường Thanh Nhã đứng bên cạnh cũng chú ý tới động tĩn bên kia, vội vàng đứng dậy, chỉ vào Diệp Trần cười nói:

“Gia gia của tôi tới, trước tiên tôi không nói chuyện với anh, anh ở chỗ này ngoan ngoan chờ tôi nhé, vấn đề tôi anh vẫn chưa trả lời đâu đấy, không cho phép mượn cơ hội chạy trốn!”

Diệp Trần bất đắc dĩ gật đầu một cái, xem như đáp ứng, tâm hồn thiếu nữ của Đường mừng rỡ, lúc này mới bước nhanh về hướng Đường Nghiệp đi tới.

Đường gia là gia tộc đệ nhất Vân Châu, mà Đường Nghiệp là người một tay sáng lập ra Đường gia, luận địa vị, nói là đệ nhất nhân Vân Châu cũng không quá đáng chút nào, tự nhiên là đối tượng mọi người tranh nhau theo đuổi.

Chỉ có điều thân thể Đường Nghiệp đã không còn khỏe được như lúc trước, sau khi chào hỏi một tiếng với mọi người, đi đến ghế chủ vị ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, chuyện còn lại thì toàn bộ giao cho hai đứa con trai của mình ứng phó.

Bỗng nhiên, sau khi hai huynh đệ Đường Minh Viễn và Đương Minh Chí, thấp giọng nói nhỏ một lúc, Đường Minh Chí đi thẳng tới trong phòng khách, trước đó đã chuẩn bị bục phát biểu, cất cao giọng nói:

“Đầu tiên, Đường mỗ rất cảm ơn các vị, có thể trong lúc trăm công ngàn việc nể mặt đến đây, hôm nay sở dĩ mời mọi người đến, thứ nhất là vì ôn chuyện lại với bạn bè cũ, thứ hai là hướng tới mọi người tuyên bố một việc vui của Đường gia chúng ta!”

Nghe được điều này, Diệp Trần luôn luôn ngồi ở trong góc cúi đầu uống rượu, bỗng nhiên nhiu mày lại, thầm nói một tiếng, quả nhiên!

========

Chương 32: Đính hôn phong ba

Đường lão gia đang một mực nhắm mắt dưỡng thần, nghe được lời con trai thứ hai của mình, bỗng nhiên mở hai mắt ra, hiện ra vẻ giận dữ, nhưng chợt lại nặng nề thở dài một hơi, nhắm hai mắt lại một lần nữa.

Hai đứa con trai của mình và những người quan trọng khác của Đường gia, tất cả đều có chủ trương thông gia với Mạc gia, thời gian của hắn không còn nhiều, coi như hôm nay ngăn cản, lại có thể ngăn cản được bao lâu?

Con cháu tự có phúc của con cháu, do bọn họ đi thôi!

Đường Thanh Nhã ở bên cạnh, lại hoàn toàn không làm rõ được tình huống, vẻ mặt tò mò hỏi anh trai Đường Thanh Sơn bên cạnh,

“Anh, cha nói việc vui là việc gì thế anh?”

“Chuyện này…”

Vẻ mặt Đường Thanh sơn trở nên cay đắng, đang định nói tình hình thực tế với em gái ngốc này của mình, thì trên đài đã vang lên giọng nói của Đường Minh Chí một lần nữa,

“Thanh Nhã, con gái ngoan của ta, con đi lên một chút!”

“A, ”

Đường Thanh Nhã nghe được cha mình gọi đến, vội vàng lên tiếng, đi tới trên đài cao.

Đường Minh Chí lại hướng về phía Mạc Trường Vân cách đó không xa vẫy vẫy tay,

“Trường Vân, cháu cũng tới đây đi!”

Mạc Trường Vân biết Đường Minh Chí là muốn tuyên bố hôn sự giữa hắn và Đường Thanh Nhã, đồng thời cũng cho thấy Đường gia đã đồng ý điều kiện của hắn, trên mặt lập tức hiện ra vẻ mặt vui mừng, cũng bước nhanh đi đến trên đài cao.

“Hôm nay ta muốn tuyên bố việc vui chính là, Thanh Nhã con gái của ta và Mạc Trường Vân nhị công tử của Mạc gia ở thành phố Thiên Hải, chính thức đính hôn vào đêm nay!”

Xoạt!

Sau khi Đường Minh Chí nói ra một cái tin tức nặng ký, toàn bộ phòng khách của Đường gia lập tức trở nên sôi trào.

Cho dù trước đó đã sớm có tin đồn truyền ra, nhưng khi thật sự nghe thấy Đường Minh Chí chính miệng tuyên bố ra, vẫn đưa tới oanh động không nhỏ.

Mạc gia ở thành phố Thiên Hải!

Đây chính là một cái gia tộc ở toàn bộ tỉnh Thiên Nam thuộc về gia tộc cấp cao lớn nhất, gia tộc có thế lực trải rộng khắp mọi nơi trong tỉnh Thiên Nam, thậm chí lịch sử của gia tộc có thể được truy tìm hàng trăm năm trước, là một gia tộc lớn tuyệt tối có uy tín lâu năm, xa xa không phải những gia tộc nhỏ của bọn họ ở Vân Châu có thể so sánh được.

Một khi Đường gia thông gia với Mạc gia, chẳng khác nào có một cái núi dựa lớn, cho dù Đường lão gia không còn ở đây, chỉ cần có Mạc gia hỗ trợ, Đường gia vẫn có thể vững vàng làm gia tộc đệ nhất ở Vân Châu như cũ!

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người của Đường gia nhất thời vui mừng hớn hở, mà các đại biểu của những thế lực khắp nơi cạnh tranh với Đường gia, vẻ mặt của họ hiện ra vẻ buồn rầu.

Lúc Đường Thanh Nhã nghe được tin tức mà cha của mình tuyên bố xong, trước tiên sửng sốt một hồi lâu, mới kịp phản ứng lại, khuôn mặt lập tức lúng túng, trở nên trắng bệch vô cùng,

“Cha, cha làm sao… trước đó không có nói với con?”

Tuy rằng Đường Thanh Nhã đã sớm biết, chính mình và công tử thứ hai của Mạc gia có hôn ước, nhưng là cho tới nay, nàng đều cảm thấy chuyện kia là một cái chuyện rất xa xôi, ít ra hiện tại cô ta không cần mơ mộng, nhưng cô ta tuyệt đối không nghĩ ra, ngày này đã tới nhanh như vậy!

Vẻ mặt của Đường Minh Chí có chút không được tự nhiên, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của con gái mình, xấu hổ cười nói:

“Tiểu Nhã, cha đây không phải là muốn cho con một kinh hỉ sao! Dù sao hôn sự của ngươi và Trường Vân, sớm đã là kết cục đã định, không bằng nhân dịp hôm nay, tốt hơn là nên giải quyết cơ hội này ngay hôm nay!”

“Không!!”

Đường Thanh Nhã cũng không biết đột nhiên lấy dũng khí từ đâu ra, trực tiếp liều mạng hét to lên,

“Cha! con không muốn gả cho anh ta, con đã có người thích!”

Xoạt!

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, Đường Thanh Nhã vậy mà lại từ chối đính hôn trước mặt mọi người!

Chẳng những vẻ mặt của mọi người Đường gia thi nhau biến đổi nhanh, sắc mặt của Mạc Trường Vân cũng không thể không trầm xuống, trong đôi mắt hiện ra vệt sát khí, nhìn chằm chằm vào Đường Thanh Nhã, lạnh giọng nói:

“Trên đời này lại có người dám cướp phụ nữ của ta, cô nói người kia là ai? Tôi muốn làm thịt hắn!”

“Hắn…”

Đường Thanh Nhã vốn muốn nói ra tên của Diệp Trần, thế nhưng khi nàng nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Mạc Trường Vân, lập tức có sự sợ hãi mà trong lòng không hiểu, sau đó không có mở miệng nói ra.

Nhưng mà đúng vào lúc này, đột nhiên có một giọng nói uể oải giễu cợt vang lên,

“Này! Bây giờ là thời đại nào rồi, vẫn còn có kiểu cha mẹ tham gia vào cuộc đời của con cái mình dựa vào lời của những người mai mối, thực sự khiến người ta phải buồn cười đến rụng cả răng!”

Khi mọi người nghe được điều này, tất cả đều vì người đang nói chuyện này lau một cái mồ hôi lạnh,

Người này không biết là người nào mà không sợ chết!

Nhị công tử của Mạc gia, thế nhưng là nổi danh ngang ngược càn rỡ, lại còn dám ở vào lúc lửa cháy này đổ thêm dầu vào?

Mang trong lòng hiếu kỳ, mọi người thi nhau theo giọng nói vừa rồi nhìn lại, người nói chuyện hóa ra chính là thiếu niên nghèo khó, trước đó một chiêu đánh bại Từ Tuấn Kiệt!

Mọi người thấy thế, lập tức thi nhau âm thầm lắc đầu lần nữa,

“Cậu bé này thật đúng là không biết trời cao đất rộng!”

“Cậu ta cho rằng mình đánh bại Từ Tuấn Kiệt, là có thể chống lại với Mạc Trường Vân sao?”

“Đắc tội nhị công tử của Mạc gia, chỉ sợ hắn chết cũng không biết mình chết như thế nào!”

Trong tiếng nói truyện của mọi người, Diệp Trần từ phía sau từ từ đi tới trước sân khấu, hướng về phía Đường Thanh Nhã đã sợ choáng váng mỉm cười,

“Than Nhã, cô yên tâm, có ta ở đây, không có một ai có thể ép được cô làm chuyện mà cô không muốn làm!”

Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Trần nở ra nụ cười xán lạn, Đường Thanh Nhã cảm giác như buồng tim của chính mình mạnh mẽ rung động, trong lúc nhất thời lại có chút ngây dại.

Mà Đường Nghiệp trước đó luôn luôn ngồi ở chủ vị nhắm mắt dưỡng thần, tỏ ra hiếu kì, mở mắt ra nhìn thiếu niên đột nhiên xuất hiện này, cả người đột nhiên đứng dật, vẻ mặt tràn đầy kích động,

“Là hắn! Lại là hắn!”

Chỉ có điều, lúc này ánh mắt của mọi người đều được Diệp Trần thu hút, gần như không có người để ý tới thay đổi của Đường Nghiệp.

“Thằng kia! Vừa rồi vị hôn thê của tao nói người kia chính là mày?”

Mạc Trường Vân đánh giá trên người Diệp Trần một phen, không thể không cười nhạo nói.

Hắn tưởng rằng người mà Đường Thanh Nhã coi trọng, ít ra cũng phải là một thanh niên đẹp trai có tài nào đó, nhưng không nghĩ đến lại là một học sinh có vẻ nghèo khó quê mùa như vậy.

Loại cảm giác này, giống với một con sư tử, vốn cho rằng đối thủ của mình chí ít cũng là một con sói, khết quả lại phát hiện hóa ra lại chỉ là một con chó Chihuahua, trong nháy mắt ngay cả dục vọng chiến đấu cũng không có.

Thế là không đợi Diệp Trần mở miệng trả lời, Mạc Trường Vân lao thẳng tới một bên ở dưới đài, khoát tay áo nói với một người đàn ông mạnh mẽ cao hơn hai mét,

“Lão tam, giết!”

“Vâng! Vân thiếu!”

Người đàn ông mạnh mẽ kia được gọi là Lão tam, lập tức lên tiếng, trực tiếp một người giống như dã thú, bước nhanh lao tới trước mặt Diệp Trần,

“Nhận lấy cái chết!”

Thở ra!

Người đàn ông mạnh mẽ đập xuống một quền, giống như thổi lên một cơn gió lốc!

Mọi người vây xem ở xung quanh, lập tức bị dọa cho thi nhau lùi lại, bọn họ đã sớm nghe nói vị nhị công tử của Mạc gia này làm việc quái đản, coi trời bằng vung, nhưng không nghĩ tới, hắn vậy mà thực dự dám sai thủ hả của mình giết người trước mặt tất cả mọi người!

Vẻ mặt của Diệp Trần cũng không thể không phát lạnh, đối với người muốn giết mình, hắn chưa bao giơ nương tay!

“Hừ!”

Mắt thấy một quyền vô cùng mạnh mẽ của đối phương, sắp đập vào trên đầu của Diệp Trần, Diệ Trần từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh như nước, thân thể không nhúc nhích, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái, chỉ lạnh lùng hừ một cái!

Người đàn ông mạnh mẽ kia đột nhiên rung một cái, giống như nhìn thấy chuyện gì đó kinh khủng, hai mắt trợn lên thật lớn, cơ thể khổng lồ cũng dừng lại tạ đó, không nhúc nhích…

“Phù phù!”

Sau một lúc lâu, thân thể khổng lồ của người đàn ông mạnh mẽ kia mới nặng nề ngã xuống đất, hiển nhiên đã biến thành một cỗ thi thể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.