Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 27-28

trước
tiếp

Chương 27: Tiệc rượu của Đường gia

Luyện Khí cảnh chia làm chín tầng, trong đó ba tầng đầu là Luyện Khí sơ kỳ, chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành chân nguyên là đủ.

Đạt tới Luyện Khí tầng bốn, cũng tức là tiến vào Luyện Khí cảnh trung kỳ, lúc này chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí đã không được, cón phải lấy linh khí rèn luyện huyết nhục, chờ tu vi tới Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong, huyết nhục toàn thân trải qua cải tạo, nhục thân có thể căn cản được đạn pháo!

Còn nếu tiến thêm một bước nữa, đạt tới cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, bắt đầu phải lấy linh khí rèn luyện gân cốt, đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, sau khi toàn thân trải qua cải tạo từ trong ra ngoài, coi như là đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ cũng có thể chống lại!

Đây cũng là lý do vì sao, khi tu vi đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng bốn, cần có năng lượng nhiều hơn nữa rất nhiều lần.

Sau khi thuật lợi đột phá tới cảnh giới Luyện Khí tầng bốn, Diệp Trần bước ra khỏi sơn động bí nấp này, thân thể rung lắc một cái, bụi trên tóc và quần áo bị tác động cho bay đi, toàn bộ cơ thể trở nên sạch sẽ và mịn màng, trong nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ trước khi vào sơn động.

“Chỉ vì luyện chế mấy viên đan dược nho nhỏ này, vậy mà tiêu hết sạch tiền của ta, xem ra ta cần phải tìm một con đường kiếm tiền khác nhanh hơn mới được!

Diệp Trần thì thầm, lấy điện thoại di động đểu của mình từ phía sau một hòn đá bên cạnh sơn động.

Trước khi tiến vào sơn động, Diệp Trần vì để cho chính mình không bị tác động từ bên ngoài quấy nhiền, toàn tâm luyện đan, nên đã tắt máy điện thoại di động, để ở chỗ đó.

Mở điện thoại ra, có rất nhiền tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, từ trên màn hình thi nhau hiện ra, hơn nữa gần như tất cả đều đến từ một người, Đường Thanh Nhã!

Diệp Trần lập tức hết sức hiếu kỳ,

Trước khi tới đây, hắn đã nói chuyện qua với Tô Lam, nói mình hai ngày này muốn ở lại trường học, sau đó lại cố ý để Ngô Lỗi giúp mình xin phép giáo viên chủ nhiệm cho nghỉ hai ngày, theo lý thuyết mà nói, Đường Thanh Nhã là lớp trưởng, không thể không biết chuyện này.

“Chắc là nha đầu này có chuyện gấp gì đó?”

Nghĩ tới đây, Diệp Trần trực tiếp bấm điện thoại gọi cho Đường Thanh Nhã.

Sau một lát, tiếng nói trang ngập kinh ngạc của Đường Thanh Nhã, từ đầu bên kia điện thoại vang lên,

“Diệp Trần! Hai ngày nay anh chạy đi chỗ nào thế? Điện thoại không gọi được, tôi còn tưởng rằng anh bị mất tích rồi!”

“Điện thoại tôi tắt máy, lớp trưởng đại nhân tìm ta có việc gì gấp sao?”

Đường Thanh Nhã im lặng một lát, mới ấp úng nói:

“Đó là, là như thế này, bởi vì thân thể ông nội ta luôn không được khỏe, Bố tôi và bác tôi đang dự định tổ chức một bữa tiệc gia đình, làm cho ông nội tôi vui một chút, nếu anh có thời gian, anh có thể đến và tham gia hay không?”

Diệp Trần đột nhiên cảm thấy khó xử,

“Đây là bữa tiệc của ông nội cô, tôi đi hình như không thích hợp a?”

Đường Thanh Nhã nghe Diệp Trần nói như vậy, lập tức khẩn trương, cô ta đã đáp ứng anh trai của mình, cần phải mời Diệp Trần tới, hơn nữa bản thân cô ta cũng rất hi vọng Diệp Trần có thể tham gia,

“Phù hợp, phù hợp! Như loại bữa tiệc gia đình này, mỗi người của Đường gia đều có thể mời bạn bè của mình tham gia, bạn bè của ta không nhiều, anh coi như là giúp ta một lần có được hay không?”

Đường Thanh Nhã cũng đã nói tới nước này rồi, Diệp Trần thực sự không tìm thấy lý do nào khác để từ chối,

“Vậy được rồi, bữa tiệc gia đình của nhà cô bắt đầu vào lúc nào?”

Đường Thanh Nhã mừng rỡ, vội vàng nói:

“Ngay vào tám giờ tối nay! Anh bây giờ đang ở đâu? Tôi để cho người tới đón anh!”

“Được rồi, cô đem địa chỉ gửi qua tin nhắn cho tôi là được.”

Sau khi nói chuyện điện thoại với Đường Thanh Nhã xong, dưới chân Diệp Trần hơi động một chút, người đã đi ra bên ngoài mấy chục thước, sau đó ở vùng ngoại ô đi xuyên qua không tới mười phút, cuối cùng cũng đã trở lại trong thành phố Vân Châu.

Lúc này bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, hắn vốn định về quán cơm Tô thị nhìn một chút, nhưng khi hắn cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy địa điểm mà Đường Thanh Nhã gửi qua tin nhắn cho mình, rõ ràng là một nơi đi ngược lại với hướng quán cơm Tô thị, hơn nữa bữa tiệc gia đình của Đường gia bắt đầu vào lúc tám giờ tối, mắt thấy thời gian cũng sắp tới.

Cuối cùng, Diệp Trần quyết định đi Đường gia trước, gặp mặt với Đường Thanh Nhã một lần, nếu như không có việc gì, hắn về sớm một chút là được rồi.

Bởi vì nội thành có nhiều người phức tạp, không tiện thi triển một số năng lực kinh thế hãi tục, Diệp Trần đành phải gọi một chiếc taxi thay đi bộ.

Khoảng hai mươi phút sau, chiếc xe dừng lại trước một biệt thự sang trọng tên là Tử Kim Sơn.

Đối với nơi này, Diệp Trần có chút ấn tượng, người ta nói rằng khu biệt thự này là nơi tập hợp những người giàu có nhất và quyền lực nhất ở thành phố Vân Châu, không phú thì quý!

Ngay cả trên mặt đất ở Vân Châu, vẫn còn một câu nói rằng nếu không có một căn biệt thự riêng của mình ở Tử Kim Sơn, thì người đó sẽ không được coi là một người thượng lưu ở Vân Châu!

Đương nhiên với câu nói này, theo quan điểm của Diệp Trần, chủ yếu là một mánh lới quảng cáo cố tình của các nhà phát triển bất động sản, nhưng nó có thể được lan truyền rộng rãi ở Vân Châu, đủ để minh họa, người dân ở Vân Châu ngưỡng mộ tiểu khu này.

Diệp Trần đang định đi vào, lại bị bảo an ở ngoài cửa tiểu khu này ngăn lại,

“Thưa ông, ông có phải chủ sở hữu của căn biệt thự nào đó ở đây hay không? Hay ông muốn ghé thăm? Nếu ông không phải là chủ sở hữu, vui lòng báo cáo số nhà mà ông muốn ghé thăm. Theo quy định, trước tiên chúng tôi phải xác nhận danh tính của ông với chủ sở hữu trước khi ông có thể đi vào! ”

Nhân viên bảo vệ rất niềm nở và lịch sự, nhưng trong sâu thẳm nụ cười của hắn ta, rõ ràng có một chút vẻ khinh thường mờ nhạt.

Thật ra, thì cũng không thể đổ lỗi cho các nhân viên bảo vệ khi xem thường người, thực sự là cách ăn mặc của Diệp Trần quá giản dị, đồng phục của học sinh tẩy rửa sạch tới bạc màu, dưới chân là đôi giày vải bình thường không thể bình thường hơn, kiểu tóc thì bình thường và thậm chí còn rối bời… Mặc dù vóc người vẫn còn khá hoạt bát, có sức sống, nhưng làm thế nào để nhìn vào đó so được với tầng lớp thượng lưu của xã hội này, đó hoàn toàn là một cậu bé nghèo và cổ hủ!

Đối với sự khinh miệt của người bảo vệ, Diệp Trần căn bản không có để ở trong lòng,

Ở trong mắt hắn Cuồng Đế của Tu Chân giới này, những người của thế giới này, ngoại trừ gia đình và bạn bè của hắn ra, những người khác cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Ai lại đi quan tâm đến cách nhìn của con kiến hôi đối với bản thân mình đây?

“Tôi không biết số nhà, nhưng tôi được mời tham gia bữa tiệc gia đình của Đường gia!”

Diệp Trần trực tiếp mở miệng nhàn nhạt nói

Nhân viên bảo vệ nghe điều này, đột nhiên hắn ta hơi kinh hãi,

Đường gia!

Đó là gia tộc đệ nhất ở Vân Châu!

Hơn nữa, Đường gia thực sự muốn tổ chức một bữa tiệc gia đình vào tối nay, nghe người ta nói rằng đó là để làm cho Đường gia vị kia vui một chút, và những người được mời gần như là tầng lớp thượng lưu của Vân Châu.

Điều này thậm chí có thể được cho là một trong những sự kiện hiếm hoi ở Vân Châu trong những năm gần đây!

“Xin hỏi tiên sinh, ngài tên là gì? Tôi sẽ gọi điện cho Đường gia để xác minh một chút!”

Nhân viên bảo vệ trong nháy mắt không còn sự kiêu ngạo của trước đó, cong người, lễ độ cung kính nói.

Mặc dù hắn ta vẫn cảm thấy rằng cậu bé nghèo khổ này không thể nào là nhân vật lớn, nhưng hắn ta không dám có bất kỳ sự cẩu thả nào.

Xét cho cùng, ngay cả khi đó là hoàng đế, cũng có mấy nhà người thân thích nghèo không phải sao?

“Diệp Trần!”

“Ngài chờ một lát!”

Nhân viên bảo vệ kia nở nụ cười với Diệp Trần, nhân viên bảo vệ khác thì lao vào phòng bảo vệ, bấm số điện thoại của Đường gia.

“Này, xin chào! Tôi là tiểu Lương người bảo vệ ở cổng. Có một vị tên là Diệp Trần tiên sinh, tự xưng là khách quý của Đường gia… Cái gì? Không có người như vậy!… Ok, tôi biết phải làm gì.! ”

Sau khi nhân viên bảo vệ tên tiểu Lương gọi điện thoại xong, toàn bộ khuôn mặt đột nhiên trở nên âm trầm.

 

Chương 28: Gặp lại Tào Văn

“Thằng kia! Cố ý trêu đùa tao có đúng hay không? Đây không phải là nơi mà mày có thể tới để quấy rối, tranh thủ thời gian cút ngay cho tao!”

Nhân viên bảo vệ vừa bước ra khỏi phòng an ninh, liền hướng về phía Diệp Trần nói kháy chửi mát

Rõ ràng, hắn ta đã coi Diệp Trần là loại lưu manh trên đường phố, muốn trà trộn vào khu Tử Kim Sơn, hắn ta đã làm bảo vệ trong một thời gian dài ở đây, loại chuyện này thường gặp phải.

Khi Diệp Trần nghe thấy điều này, không thể không cau mày, chợt muốn hiểu nguyên do tại sao,

Một bữa tiệc thượng lưu như vậy chắc chắn phải xác nhận danh sách những người được mời trước, mà Đường Thanh Nhã gọi điện cho hắn trong nửa tiếng trước, tên của hắn không xuất hiện trong danh sách mời cũng là chuyện rất bình thường.

Nghĩ về điều này, Diệp Trần đang định gọi điện thoại trực tiếp cho Đường Thanh Nhã, nhưng ngay vào lúc này, một chiếc Rolls Royce màu đen đã đến.

Thấy sự xuất hiện của chiếc xe này, các nhân viên bảo vệ giống như thấy được ông chủ, ngay lập tức đứng dậy, chào hỏi, và nhanh chóng cho qua.

Diệp Trần đột nhiên trở nên không hiểu, nhịn không được hỏi:

“Tại sao chiếc xe này có thể được trực tiếp cho qua mà không cần phải kiểm tra?”

Các nhân viên bảo vệ đều nhìn Diệp Trần với vẻ mặt như nhìn thằng ngốc,

“Quỷ nghèo chính là quỷ nghèo, mày không thấy được người ta lái chính là chiếc Rolls Royce sao?”

“Còn có biển số xe bốn số 8, toàn bộ thành phố Vân Châu có người nào không biết, đó là chiếc xe của Tào Tứ gia!”

“Đừng có lộn xộn ở đây, xéo đi nhanh lên!”

Khi mọi người ở đây đang nói chuyện,

Két ~

Chiếc xe RollS Royce phía trước kia đã lái vào trong tiểu khu, đột nhiên dừng lại, sau đó, một người đàn ông trẻ đeo kính xuống xe và đi nhanh về phía cổng.

Khi các nhân viên bảo vệ nhìn thấy thế, họ đột nhiên thay đổi khuông mặt, họ nghĩ rằng giọng nói đằng sau của họ đã được những người ở trong xe nghe thấy.

“Tiểu tử! Còn không đi nhanh lên? Nếu chọc giận Văn thiếu, mày muốn đi cũng không còn dễ dàng như vậy!”

“Chính mày muốn chết, cũng đừng liên lụy chúng ta!”

“Đi mau! Đi mau!”

Cũng khó trách dáng vẻ nơm nớp lo sợ của bọn họ, thực sự là thanh danh của Tào gia Vân Châu quá vang dội, những năm gần đây không biết có bao nhiêu người đắc tội vị Tào Tứ gia kia, và những người kia biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này ở ngay ngày hôm sau.

Rất nhanh người đàn ông trẻ đeo kính kia, đã đi tới cổng, các nhân viên bảo vệ vội vàng khom người hành lễ,

“Văn thiếu khỏe chứ!”

Hóa ra, người đàn ông trẻ từ chiếc xe Roll Royce đi xuống, bỗng nhiên chính là Tào Văn thiếu chủ Tào gia!

Dưới sự kinh hoàng của các nhân viên bảo vệ, Tào Văn nhanh chóng đến trước mặt Diệp Trần, cơ thể cúi đầu rất khiêm nhường, lễ độ cung kính nói:

Dưới sự kinh hoàng của các nhân viên bảo vệ, Cao Wen nhanh chóng đến Ye Chen, và cơ thể cúi đầu rất khiêm nhường.

“Diệp tiên sinh, ngài đang làm gì ở chỗ này?”

“Cái gì!”

Các nhân viên bảo vệ đột nhiên choáng váng, từng cái vẻ mặt biểu hiện giống như con chó nhật.

Đường đường là người thừa kế thứ nhất của Tào gia, sự hiện diện của kêu mưa gọi gió ở Vân Châu, lại có thể đối với một thiếu nhiên nghèo cung kính như thế!

Chẳng lẽ thiếu niên này, đúng là công tử của một gia tộc lớn nào đó?

Vừa nghĩ tới chính mình trước đó thái độ đối với người ta, nhiều nhân viên bảo vệ lập tức dọa cho run lẩy bẩy, tất cả đềm cúi đầu xuống thấp, sợ đối phương tìm chính mình tính sổ.

Không nói những thứ khác, chỉ cần Tào công tử này động động ngón tay, chỉ sợ cũng đủ để diệt bọn họ mười tám lần rồi!

Tuy nhiên, vị thiếu niên thần bí kia, dường như cũng không có ý truy cứu.

Chỉ nghe được, Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói:

“Một người bạn mời tôi đến nhà cô ấy chơi, tôi đang định gọi điện thoại để cô ấy đi ra gặp tôi.”

Tào Văn nghe được điều này, vội vàng cười nói:

“Vừa vặn tôi cũng muốn đi vào, không bằng tôi đưa Diệp tiên sinh đi một đoạn đường có được hay không?”

“Cũng được, vậy cảm ơn a!”

Ngồi lên xe Rolls-Royce của Tào Văn, xe tiếp tục di chuyển lái vào trong tiểu khu.

Trên xe,

“Không biết bạn của Diệp tiên sinh ở đâu? Tôi cũng có một căn biệt thự ở đây, mặc dù tôi ít khi sống ở đây, nhưng đối với tiểu khu này cũng coi như là quen biết!”

Diệp Trần mỉm cười,

“Thực ra thì tôi cũng không biết nhà nàng ở đâu, nhưng anh Tào Văn khẳng định biết, người bạn kia của tôi, cô ta họ Đường!”

“Đường gia?”

Tào Văn đột nhiên thay đổi khuôn mặt, hắn thận trọng nói:

“Chắc là Diệp tiên sinh cũng tới tham gia bữa tiệc của Đường gia tối nay?”

Diệp Trần nhẹ gật đầu,

“Xem như thế đi! Làm sao? Chẳng lẽ anh Tào Văn cũng tới đó? Theo tôi được biết, Tào gia và Đường gia đang đối đầu với nhau a?”

Tào Văn mỉm cười,

“Đối đầu ngược thì nói chưa tới! Chẳng qua Đường gia và Tào gia, còn có Lâm gia ở khu Tây Thành, đều là đại gia tộc ở Vân Châu, có lúc khó tránh khỏi gút mắc về lợi ích mà thôi!”

“Tuy rằng tam đại gia tộc chúng tôi trong bóng tối luôn luôn so sánh thực lực với nhau, nhưng ở mặt ngoài ai cũng sẽ không vạch mặt, dù sao còn có rất nhiều chỗ muốn hợp tác với nhau.”

“Hơn nữa lần này sở dĩ Đường gia mời tôi tới tham gia bữa tiệc của bọn họ, cũng không giống với mặt ngoài nhìn qua đơn giản như vậy!”

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, hiếu kỳ hỏi:

“Ồ? Đây là vì sao?”

Tào Văn hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói:

“Thật ra thì cũng không có gì, Đường gia vẫn luôn là gia tộc đệ nhất Vân Châu, nhưng mà những năm gần đây phát triển chậm, trong gia tộc cũng không có nhân tài kiệt xuất nào, đã có xu thế suy sụp.”

“Bây giờ Đường lão lại gặp bệnh nguy kịch, nghe nói cũng chỉ còn sống được mấy ngày nữa, Đường lão vừa chết, uy vọng của Đường gia tất nhiên sẽ gặp đả kích nghiêm trọng lần nữa!”

“Theo tôi được biết, Đường gia vì duy trì địa vị gia tộc đệ nhất Vân Châu của mình, có ý định thông gia với Mạc gia ở thành phố Thiên Hải, mà bữa tiệc tối nay này, hơn phân nửa chính là muốn tuyên bố chuyện này!”

Lúc Tào Văn nói đến đây, sợ Diệp Trần không hiểu rõ, vội vàng nói thêm một câu,

“Đường gia là muốn lợi dụng uy vọng của Mạc gia ở thành phố Thiên Hải, đến chấn nhiếp thế lực khắp nơi ở Vân Châu! Dù sao Mạc gia ở thành phố Thiên Hải kia, ở toàn bộ tỉnh Thiên Nam này, đều xếp vào ba vị trí đầu, xa xa không phải các thế lực ở loại địa phương nho nhỏ như Vân Châu chúng ta có thể so sánh được…”

Diệp Trần lập tức giật mình, hắn cũng không nghĩ tới, đằng sau một cái bữa tiệc nho nhỏ này, vậy mà bao hàm nhiều con đường cong cong thẳng thẳng như vậy.

Chợt, Diệp Trần bỗng nhiên nhớ tới kiếp trước, Đường Thanh Nhã dường như chính là được gia tộc sắp xếp một mối hôn nhân chính trị, mà chú rể chính là một vị công tử của Mạc gia ở thành phố Thiên Hải

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần vội vàng hỏi:

“Vậy anh Tào Văn có biết, thông gia giữa hai bên là ai chăng?”

Tào Văn hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Trần sẽ đột nhiên hỏi như vậy, suy nghĩ một lát, mới nói:

“Dường như là con gái đứa con trai thứ hai của Đường lão, tên gọi là Đường Thanh Nhã, bây giờ còn đang học lớp mười hai, còn vị công tử của Mạc gia kia, gọi là Mạc Trường Vân, là loại thiếu gia bất học vô thuật ăn chơi…”

Nghe được điều này, vẻ mặt của Diệp Trần đột nhiên trầm xuống, trong đôi mắt hiện lên một vết sát ý,

“Quả nhiên là hắn!”

Kiếp trước hại chết Đường Thanh Nhã, đem tất cả tội lỗi vu hãm đến trên người Diệp Trần hắn, ngoài trừ Diệp Vô Thương anh trai cùng cha khác mẹ, còn có một cái đồng lõa, chính là Mạc Trường Vân này!

Tào Văn làm sao có thể biết được rằng, Diệp Trần vào lúc này đang nghĩ gì, ở dưới sát ý của Diệp Trần bao phủ, toàn thân không thể không run lên, vội vàng thận trọng nói:

“Diệp tiên sinh, ngài… thế nào?”

Diệp Trần lúc này mới ý thức được chính mình thất thố, vội vàng thu hồi sát ý, cười nhạt một cái nói:

“Không có việc gì!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.