Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi

Chương 95

trước
tiếp

Chương 95

Đừng mà… ư…

Hai má của Trình Ngữ Lam cũng ửng hồng, hơi thở cũng có chút rối loạn, cảm giác cả người đều ngứa ngáy bức rức…

Mộ Duật Hành nhả nhũ hoa đang trong miệng của anh ra, anh khá hài lòng khi nhìn chúng sưng bóng lên. Sau đó anh còn yêu nghiệt hôn mạnh vào bầu ngực mền mại, căng tròn của cô. Làm hiện lên dấu hôn đỏ chói…

Đồ biến thái, anh là trẻ con sao?. Harry Potter fanfic

Trình Ngữ Lam kéo dây áo đầm ngủ của mình lên, sau đó lấy chăn che ngực mình lại.

Anh không phải trẻ con, nhưng anh tạo ra được trẻ con.

Mộ Duật Hành cúi xuống hôn hít gương mặt của cô. Cơ thể cô chỗ nào cũng thơm, vừa ngon vừa ngọt, từ bên ngoài đến bên trong.

Làm anh nghiện mất thôi…

Duật Hành, em có chuyện muốn nói.

Hửm? Em nói đi.

Mộ Duật Hành ngước mặt lên nhìn cô, dáng vẻ khá nghiêm túc.

Em là gì của anh?

Là vợ của anh.

Đúng vậy, em là vợ chứ không phải tù nhân hay là con của anh. Em không muốn suốt ngày cứ ru rú ở trong nhà, đi đâu cũng phải xin phép anh. Còn nữa, thuộc hạ của anh không cho em đi ra ngoài khi không có sự cho phép của anh.

Trình Ngữ Lam ngồi dậy nhìn anh, mấy ngày hôm nay cô cứ ấm ức về chuyện này.

Mộ Duật Hành thở ra một hơi. Nếu như không quản cô chặt, thì cô lại đi gặp gỡ Dương Hữu Bằng. Nhưng nếu bắt ép cô quá thì cô lại không thoải mái…

Được rồi, ngày mai anh sẽ nói với bọn họ.

Trình Ngữ Lam nhoẻn miệng cười. Cô biết ngay mà, Mộ Duật Hành rất chiều cô, cô muốn gì anh cũng đều đáp ứng.

Còn một chuyện nữa.

Chuyện gì?

Em muốn đi làm ở tập đoàn Mặc thị, chung với Lạc Băng.

Không.

Mộ Duật Hành quăng một câu chắt nịch vào mặt cô. Chuyện gì anh cũng có thể chiều cô, nhưng riêng chuyện đi làm là không.

Thứ nhất, cả hai đã lên kế hoạch có con. Thứ hai, anh không muốn cô vất vả và như vậy sẽ không có thời gian dành cho anh.

Tại sao?

Không tại sao hết, nếu em buồn có thể rủ bạn bè hay vợ của Lăng Lập Thành đi shopping, đi chơi anh không quản. Còn đi làm thì anh không đồng ý.

Anh vô lý thật đó. Chẳng lẽ cả đời này em phải ăn bám vào anh, em có thể làm ra tiền mà. Còn ba mẹ em nữa, em phải báo hiếu cho họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.