Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 83

trước
tiếp

CHƯƠNG 83

Nhìn biểu cảm của Mạc Tư Quân, trong lòng của Đường Hoài An có một loại cảm giác khoái chí không nói nên lời.

Đồng hồ cổ điển ở trên tường trong đại sảnh chỉ hướng chín giờ, vũ hội chính thức bắt đầu.

Mọi người lần lượt di chuyển vào trung tâm sàn nhảy, ánh đèn sáng ngời trong đại sảnh cũng đã được điều chỉnh cho tối đi, giữa ánh đèn đang lấp lóe, gương mặt của Mạc Tư Quân bị ẩn trong bóng tối, Đường Hoài An không nhìn thấy rõ nét mặt của anh.

Nhưng mà căn bản không cần phải nghĩ, chắc chắn chẳng tốt là bao.

Ngược lại là Hứa Cát Anh ở bên cạnh Mạc Tư Quân cười đến nổi rất đắc ý, quay đầu lại dò hỏi: “Mạc tổng, hình như vũ hội bắt đầu rồi, không biết tôi có thể mời anh nhảy một bài được không?”

Đường Hoài An hơi kinh ngạc, cô với Hứa Cát Anh quen biết nhau không phải là một năm hai năm, trước kia cô ta qua lại với Đường Gia Hân, cô đã biết thật ra Hứa Cát Anh là một người rất kiêu ngạo, thậm chí còn kiêu ngạo hơn Đường Gia Hân rất nhiều, nhưng mà lúc này người phụ nữ ấy lại chủ động mời Mạc Tư Quân khiêu vũ hả?

Xem ra lần này Hứa Cát Anh nghỉ hết biện pháp đến gần Mạc Tư Quân, là cô ta làm thật.

Mạc Tư Quân đã thu hồi sự tức giận trong đôi mắt, anh khiêu khích nhìn Đường Hoài An và Triều Thế Minh, quay đầu lại nói với Hứa Cát Anh: “Đương nhiên là không thành vấn đề.”

Một giây sau, Đường Hoài An nhìn thấy bàn tay to lớn của anh đặt trên cái eo thon nhỏ của Hứa Cát Anh, bàn tay của anh dùng sức kéo về phía trước một chút, Hứa Cát Anh liền ngã vào trong ngực của anh.

Cô ta nở một nụ cười thẹn thùng, ánh mắt ẩn dưới bờ vai của Mạc Tư Quân lại nhìn về phía Đường Hoài An, Đường Hoài An có thể nhìn thấy sự âm hiểm vì đã đạt được ý đồ từ trên gương mặt của cô ta.

Hai người chậm rãi bước vào trong sàn nhảy, bắt đầu nhảy vũ điệu đầu tiên trên nền nhạc nhẹ nhàng, cả hai phối hợp rất ăn ý. Dưới sự dẫn dắt của Mạc Tư Quân, Hứa Cát Anh trông vô cùng uyển chuyển, cô ta di chuyển như là một con bướm.

Rõ ràng là trong sàn nhảy có rất nhiều người đang khiêu vũ, nhưng mà cặp đôi của Hứa Cát Anh và Mạc Tư Quân lại trông có vẻ vô cùng chói mắt.

Từ đầu đến cuối, trên gương mặt của Hứa Cát Anh đều mang theo nụ cười xinh đẹp, lúc xoay tròn, cô ta thỉnh thoảng nhìn Đường Hoài An một chút, mỗi một ánh mắt đều mang theo vẻ khoe khoang nồng đậm, ngược lại là Mạc Tư Quân, từ đầu đến cuối trên mặt của anh không có biểu cảm gì, khoảnh khắc này trong lòng của Đường Hoài An lại có một loại cảm giác bọn họ rất xứng đôi.

Đường Hoài An nhìn hai người bọn họ, trong lòng lại có cảm giác như bị nghẹn lại, giống như là một quyền của mình hung hăng đánh lên trên một nhúm bông.

Giọng nói của Triều Thế Minh đột nhiên lại vang lên ở bên tai cô: “Bây giờ trong lòng cô có cảm giác gì?”

Đường Hoài An giật mình quay đầu lại nhìn anh ta, không hiểu ý tứ trong lời nói của anh ta. Triều Thế Minh và cô nhìn nhau, anh ta cũng không định giải thích quá nhiều về lời nói lúc nãy của mình, anh ta đưa cánh tay ra trước người, tạo thành một tư thế mời: “Vị tiểu thư xinh đẹp này, có thể mời cô nhảy một bài được không?”

Trong lúc nhất thời, Đường Hoài An không biết phải làm ra phản ứng gì, cô chỉ muốn để Triều Thế Minh tạm thời làm bạn trai của mình một chút, cô cũng biết Triều Thế Minh chỉ thuận tay giúp đỡ mình mà thôi, căn bản cũng không nghĩ đến là anh ta thật sự mời mình khiêu vũ.

Đường Hoài An lớn như vậy rồi, trước đó cô chưa từng khiêu vũ với người đàn ông nào ngoại trừ Mạc Tư Quân, cũng chỉ có một lần đó trong buổi lễ đính hôn với Mạc Tư Quân hồi mấy năm trước, sau này nhớ tới mới biết được đêm đó cũng chỉ là do Mạc Tư Quân gặp dịp thì chơi mà thôi.

Anh khiêu vũ rất tốt, nhưng mà từ đó về sau hai người bọn họ chưa từng khiêu vũ với nhau lần nào nữa, Đường Hoài An không biết khả năng khiêu vũ của mình tay mơ đến cỡ nào. Hơn nữa, khiêu vũ là một loại chuyện rất thân mật, mối quan hệ của cô với Triều Thế Minh… trong lòng của Đường Hoài An có chút do dự.

Nhưng mà đúng lúc này, cô nhìn thấy Hứa Cát Anh làm một động tác xoay tròn ở trong ngực của Mạc Tư Quân, bàn tay to của Mạc Tư Quân nhẹ nhàng nâng đỡ vòng eo thon nhỏ của Hứa Cát Anh, trong lòng của Đường Hoài An dâng lên một loại cảm giác buồn bực và muốn trả thù.

Không tiếp tục suy nghĩ quá nhiều, Đường Hoài An đồng ý với lời mời của Triều Thế Minh, lúc đặt bàn tay của mình lên trên bàn tay to ấm áp của anh ta, Đường Hoài An hoảng sợ run lên một cái.

Nếu như đã muốn làm tổn thương lẫn nhau, vậy thì cứ tổn thương đến cùng đi, Đường Hoài An thầm nói ở trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.