Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 75

trước
tiếp

CHƯƠNG 75

Cô xoay người mở mắt ra, nhìn thấy ở bên cạnh giường có một người đang đứng đó, không cần nghĩ cũng biết người đó là Mạc Tư Quân, chắc là Mạc Tư Quân vừa mới tắm xong, mặc trên người cái áo choàng tắm màu đen. Bởi vì vóc dáng của anh rất cao, Đường Hoài An nằm đó nhìn anh, cô cảm nhận được một cảm giác chèn ép rất mạnh.

“Anh làm gì vậy?” Đường Hoài An không đứng dậy.

Mạc Tư Quân không trả lời cô, cả người đột nhiên phủ lên, trong lòng của Đường Hoài An hốt hoảng, hai tay chống đỡ lấy bộ ngực của anh: “Mạc Tư Quân, đêm hôm khuya khoắt anh không chịu ngủ mà lại làm cái gì vậy!”

Bởi vì là mùa hè nên trong phòng có mở máy điều hòa, Đường Hoài An chỉ đắp một cái chăn mỏng, Mạc Tư Quân leo lên, cái chăn liền bị ném xuống dưới giường, toàn bộ thân thể đều lộ ra ở trước mặt của Mạc Tư Quân.

Mặc dù là mặc đồ ngủ, nhưng mà bởi vì vải quá mỏng, dưới bàn tay vuốt ve của Mạc Tư Quân, nó căn bản không có tác dụng để che đậy.

Mạc Tư Quân của tối nay giống như là bị điên rồi, dường như anh có thể quen thuộc với từng điểm mẫn cảm trên người của Đường Hoài An, nhiệt độ trên môi anh nóng bỏng, nắm lấy bàn tay của Đường Hoài An, anh nhẹ nhàng mút vào, trong nháy mắt Đường Hoài An mở to hai mắt, từ đầu đến chân cơ thể cô dường như có một dòng điện chạy qua, tê tê dại dại.

Đôi môi của Mạc Tư Quân bắt đầu di chuyển xuống gần cắn cái cổ trắng như tuyết của Đường Hoài An, mỗi một ngụm gần như là muốn mạng của Đường Hoài An.

Kể từ mấy lần trước cùng với Mạc Tư Quân, Đường Hoài An cũng đã phát hiện ra vị trí tay của Mạc Tư Quân lướt qua mẫn cảm tới cỡ nào, cô không dám vùng vẫy nữa, thân thể của Đường Hoài An vặn vẹo, áo ngủ của cô đã sớm bị tụt xuống, lộ ra một nửa đầu vai trắng như tuyết.

Cô muốn kêu Mạc Tư Quân dừng lại, trong tình thế cấp bách, cô cắn lên trên bả vai rắn chắc của Mạc Tư Quân.

Một ngụm này Đường Hoài An dùng sức lực không nhỏ, có thể nghe thấy Mạc Tư Quân đau đến nỗi rên khẽ một tiếng, nhưng mà động tác tay của anh vẫn không dừng lại, ngược lại là một giây sau hai tay của Đường Hoài An bị anh nắm chặt lại đặt lên trên đỉnh đầu, bên tai vang lên giọng nói dịu dàng của Mạc Tư Quân: “Ngoan, đừng làm rộn.”

Đường Hoài An không biết có phải những người phụ nữ khác cũng như thế này, nhưng mà từ trước đến nay mình không có bất cứ sức chống cự gì đối với chữ ngoan, dần dần thái độ và động tác của cô cũng đã mềm mỏng hơn.

Bàn tay to lớn mang theo vết chai mỏng của Mạc Tư Quân lại càng thêm giày xéo từng tấc da thịt của Đường Hoài An, nhiệt độ nóng hổi trên người của hai người cùng với hô hấp hòa trộn vào nhau.

“Anh yêu em…”

Mạc Tư Quân nhẹ giọng thì thầm ở bên tai của Đường Hoài An, giống như là làm nũng.

Trong lòng của Đường Hoài An hơi hồi hộp, anh yêu em… kể từ khi kết hôn hai năm đến nay, cho đến bây giờ Mạc Tư Quân chưa từng nói với cô ba chữ này, bởi vì mừng rỡ mà thân thể của cô có hơi run rẩy.

“Đường Gia Hân…”

Giống như trong mùa đông khắc nghiệt mà bị người ta dội một chậu nước lạnh lên trên đầu, trong khoảnh khắc này, hô hấp của Đường Hoài An dừng lại. Cho nên câu nói lúc nãy, chắc có lẽ là… anh yêu em, Đường Gia Hân.

Trong lòng dâng lên một cảm giác xấu hổ, Đường Hoài An giận quá hóa cười, quả nhiên vẫn là do mình không biết tự lượng sức mình à? Thế mà lại nghĩ là có thể dùng một bữa cơm ngon đã làm người đàn ông có lòng dạ lạnh lẽo như ác ma này hồi tâm chuyển ý?

Hóa ra mọi thứ đều không thay đổi, ngay cả lúc anh thân mật với mình cũng đều gọi tên của Đường Gia Hân.

Quả nhiên sau khi uống rượu sẽ nói lời thật lòng, Đường Hoài An cười lạnh một tiếng trong lòng, cô không muốn phải thân mật với một người đàn ông mà người đó lại gọi tên của người phụ nữ khác ở trong miệng, cho dù là Mạc Tư Quân thì cũng không thể. Cô không tiếp tục suy nghĩ gì nhiều, Đường Hoài An dùng hết sức lực bản thân đạp Mạc Tư Quân rơi xuống dưới giường.

Trên sàn nhà truyền đến một tiếng vang trầm thấp, không biết có phải là bởi vì tối nay anh uống quá nhiều rượu, thế mà lại không tỉnh dậy.

Đường Hoài An bị giày vò một phen, cảm giác buồn ngủ đã chạy đi không còn một chút nào, tâm trạng của cô rất bực bội, biết là mình không thể ngủ được nữa.

Cô cầm điện thoại di động trên đầu giường, nhìn đồng hồ đã là năm giờ sáng, cho nên người đàn ông này một mình uống nhiều rượu như thế?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.