Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 67

trước
tiếp

CHƯƠNG 67

Dù sao… cô vừa mới đá anh, chắc chắn bây giờ anh rất tức giận.

Đường Hoài An mở khóa kéo chiếc túi đeo vai ra, chuẩn bị trang điểm một chút, thế nhưng cổ tay phải lại truyền đến một cảm giác đau nhức, cô cúi đầu xuống nhìn, không biết trên làn da trắng nõn của mình đã xuất hiện một vết rách từ lúc nào, nhớ hồi lúc nãy mình vùng vẫy ở trong ngực của Mạc Tư Quân, chắc có lẽ là lúc đó quẹt trúng tay áo của anh cho nên bị thương.

Đường Hoài An lấy một miếng băng keo cá nhân ra dán lên trên vết thương, lúc chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài, đột nhiên nghe thấy hình như có người đang nói gì đó ở trong phòng, là âm thanh của mấy người phụ nữ.

Cô nín thở cẩn thận nghe ngóng, phát hiện hình như mình chính là nhân vật chính trong cuộc bàn luận của bọn họ, quả nhiên ba người phụ nữ sẽ thành một cái chợ, cảnh tượng buôn chuyện xuất hiện ở công ty mình lần trước lại xuất hiện ở nơi này.

“Nè, các người có biết không? Nghe nói hôm nay tâm trạng của Mạc tổng không tốt cho lắm, gọi điện thoại cho vợ mình mà lại không có ai nhận, Mạc tổng đang tức giận kia kìa.”

Sau đó lại truyền đến âm thanh hít khí lạnh của một người phụ nữ: “Hả, tin tức giả à? Sao lại có người dám không nhận điện thoại của Mạc tổng?”

Giọng nói lúc nãy tiếp tục nói: “Tôi lừa các người để làm gì, kết quả các người có biết sao không? Mạc tổng bởi vì quá tức giận mà trực tiếp ra lệnh cho trợ lý Lâm chặn những người đi đường, xe của mợ Mạc trực tiếp bị trợ lý Lâm chặn trên đường cái, sau đó người liền được đưa tới nơi này.”

“A! Mạc tổng không hổ là tổng giám đốc nổi tiếng bá đạo, chắc chắn là mợ Mạc rất thích chồng của mình đối xử với mình như thế này ha?”

Đường Hoài An ở căn phòng bên cạnh thiếu chút nữa đã nhịn không được mà bật cười, cô vội vàng che miệng của mình, sau đó nghe cuộc thảo luận của bọn họ.

“Cô đoán sai rồi đó, cô cho rằng ai cũng giống như chúng ta hả, đắm chìm vào trong tình tiết tổng giám đốc bá đạo theo đuổi vợ mình. Hình như là mợ Mạc rất không vui, lúc ở trong phòng làm việc đã cho Mạc tổng sắc mặt không tốt đó, sau đó hình như hai người bọn họ còn cãi nhau nữa kìa, nghe nói mợ Mạc còn đá Mạc tổng một đá rồi sau đó chạy ra khỏi phòng làm việc.”

“Hả? Từ trước đến nay Mạc tổng ở trước mặt chúng ta đều là không giận tự uy, lại còn có người không chỉ không nghe điện thoại của tổng giám đốc mà còn dám đá tổng giám đốc nữa hả? Mợ Mạc này rốt cuộc là một nhân vật ghê gớm đến cỡ nào, thế mà lại vô lễ bất kính với Mạc tổng như thế? Nếu như tôi có thể gả cho một người đàn ông đẹp trai lại có nhiều tài sản giống như Mạc tổng, chắc chắn tôi nằm mơ cũng phải cười tỉnh lại.”

Nhìn vẻ mặt mê đắm của đồng nghiệp mình, người phụ nữ đang buôn chuyện lại phát ra một tiếng cười nhạo: “Cô đó nha, mới đến công ty không bao lâu cho nên cô không biết, trước đó mợ Mạc đã từng làm việc trong công ty của chúng ta một đoạn thời gian, hai năm trước bọn họ vừa mới kết hôn với nhau, nhưng mà hai người lại thường xuyên cãi nhau ở công ty, chúng tôi đã từng nhìn thấy nhiều lần lắm rồi.

Mợ Mạc này không đơn giản như trong tưởng tượng của mọi người đâu, người ta ấy à, vì gả cho Mạc tổng, năm đó lại tìm người thay phiên cưỡng bức rồi đánh chị ruột của mình, cuối cùng chị gái của cô ta thành người thực vật, hiện tại vẫn còn đang nằm trong bệnh viện kìa.”

Lại là một loại các âm thanh sợ hãi cảm thán truyền vào trong lỗ tai của Đường Hoài An, trong lòng của cô xẹt qua một cảm giác khác thường, dường như giống như trước kia Mạc Tư Quân vẫn thường xuyên làm như thế, không ngừng nhắc chuyện hai năm trước bên tai cô, nhắc đến chuyện cô có lỗi với Đường Gia Hân.

Tâm trạng của Đường Hoài An càng ngày càng không tốt, bây giờ cô rất muốn đến gần chỗ của bọn họ, cô muốn lớn tiếng giải thích sự thật căn bản không giống như tin đồn mà các người đã biết, tôi cũng không làm gì hết, tôi cũng bị người ta hãm hại.

Nhưng mà cô không thể, đây là địa bàn của Mạc Tư Quân, ở đây cũng là người của tập đoàn Mạc thị, cô tuyệt đối không thể để những người không liên quan chê cười mình.

Có phải thế giới này, xã hội này là như vậy không?

Những kẻ nhàm chán đó không quan tâm đến những vết thương tâm lý đau đớn dữ dội mà người trong cuộc hoặc là người bị hại đã trải qua như thế nào, căn bản cũng sẽ không quan tâm đến sự thật là như thế nào, chỉ cần có thể có một vài đề tài để bọn họ bàn luận sôi nổi, người bị hại bị hiểu lầm hoặc là bị chửi rủa thì có quan hệ gì đâu chứ?

Đường Hoài An cảm thấy trái tim vô cùng lạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.