Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 35

trước
tiếp

CHƯƠNG 35

Nhưng không có cách nào cả, anh là Mạc Tư Quân, cô yêu người đàn ông này hơn cả mạng sống của mình.

Nếu số phận trừng phạt cô khiến tình yêu của cô dành cho Mạc Tư Quân ngày này qua ngày khác càng thêm khắc sâu vào máu, thì cứ để số phận như ý đi, yêu nhau lắm cắn nhau đau, cô sẽ không sợ.

Đường Hoài An nhắm chặt mắt lại, một giọt nước mắt nóng hổi chảy ra từ khóe mắt.

Đây là địa giới tấc đất tấc vàng của cả thành phố, lầu 17 tập đoàn Mạc Thị, một cảnh tượng kích tình càng lúc càng mãnh liệt.

“Nói như vậy, Mạc Tư Quân vậy mà lại không có động vào cậu, không phải chứ!”

Đường Hoài An vừa lật bản thiết kế, vừa gọi điện thoại với bạn bè Lâm Tịnh Kỳ, hai người quen biết nhau trong trường Đại học. Lâm Tịnh Kỳ trời sinh có tính cách nóng nảy, chỉ cần Đường Hoài An chịu oan ức thì sẽ hoàn toàn không do dự mà bất bình giùm cô.

Đường Hoài An trả lời: “Trong khoảng thời gian kể từ sau hôm đó thì tớ luôn sống rất tĩnh lặng, xét theo tình hình hôm đó thì Mạc Tư Quân rõ ràng là đã tin lời của người đàn ông đó, nhưng anh ấy lại chả có hành động gì với tớ cả, tớ cũng không nghĩ ra là tại sao.”

Lâm Tịnh Kỳ nặng nề thở dài một hơi trong điện thoại: “Sớm biết thì tớ đã nên hồi tâm lại, về nước sớm một chút rồi, để tránh khoảng thời gian này cậu chịu nhiều oan ức như vậy mà ngay cả một người để nói chuyện cũng không có.”

Đường Hoài An cười: “Được rồi, cậu đừng tự trách nữa, đợi cậu quen múi giờ lại rồi, chúng ta lại hẹn nhau.”

“Không sao! Đến lúc đó đưa cậu đi quán bar chơi trai, cho tức chết tên khốn Mạc Tư Quân đó luôn!”

Đường Hoài An sững sờ, cô biết tính cách của Lâm Tịnh Kỳ, trước giờ nói được làm được. Chỉ là đợi lát nữa phải mở một hội nghị khẩn cấp rồi, không có thời gian nói chuyện tiếp với cô ta nữa.

“Được được được, nghe cậu hết, bên này tớ sắp phải họp rồi, cúp máy trước nha!”

“Được, bye bye, đợi tớ hẹn cậu đó!”

Đường Hoài An cúp điện thoại xong thì đứng dậy, nhưng đột nhiên cảm thấy có chút không đúng lắm. Cô cảm thấy cả lồng ngực giống như bị trúng một nắm đấm thật mạnh vậy, đại não cũng choáng váng gần như đứng không vững, loại tình trạng này trước đây đã xuất hiện qua mấy lần rồi.

Nhưng Đường Hoài An không kịp nghĩ nhiều, cô dùng sức lắc đầu định tâm lại, thu dọn bản thiết kế trong tay, mở cửa đi về phía phòng hội nghị ở cuối hành lang.

Vừa mở cửa, gần như tất cả mọi người đều đã có mặt, Đường Hoài An cảm thấy rất nghi hoặc: Hôm nay bày trận gì vậy?

Đường Hoài An ngồi ở vị trí của mình, vừa ngẩng đầu lên, ông sếp từ nước ngoài về đi vào.

“Đợi lát nữa chúng ta sẽ đón một vị khách lớn, anh ta sẽ đích thân đến hiện trường buổi họp để nói rõ yêu cầu của anh ta đối với thiết kế.”

Công ty thiết kế váy cưới mà Đường Hoài An đang làm là dưới trướng một tập đoàn xuyên quốc gia, quy mô của công ty khu vực nước C này rất lớn, trước giờ đều phục vụ cho những người có thu nhập cao.

Nhưng bởi vì năng lực thiết kế xuất chúng, trước giờ chỉ những khách hàng lớn nhất mới đổ xô đến công ty để hẹn trước, việc toàn công ty tổ chức một cuộc họp khẩn cấp để chào đón một khách hàng là điều chưa từng có.

Có người bắt đầu thì thầm bàn tán trong phòng họp rộng lớn, mọi người đều đang thảo luận xem người đến rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Sếp vừa mở miệng chuẩn bị nói chuyện thì cửa của phòng họp phía sau đột nhiên mở ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.